Edit by Trâm
Triệu Bảo Thương hỏi: “Tại sao cô lại có thứ này?”
“Đương nhiên là bản thân luyện ra, từ lúc bắt đầu thi đấu tôi đã luyện cổ.”
“Cô luyện cái này làm gì?!!”
“Tôi muốn đem cái này tặng cho cô.” Ngôn Trăn cười đem cái chai bỏ vào trong bọc nhỏ, sau đó để ở trên bàn, “Cô không phải thích Từ Phượng Mai sao? nếu thật sự muốn mà không được, vậy chi bằng thử cái này xem.”
Triệu Bảo Thương thiếu chút nữa lấy chai đập bỏ.
Ngôn Trăn lại nói: “Chỉ cần sớm tìm được cách, sẽ đạt được mục đích mong muốn.
Dùng cách này cũng rất đơn giản ——”
Cô còn chưa kịp nói xong.
Triệu Bảo Thương trực tiếp đem đồ vật ném vào thùng rác.
Tiếp đó sắc mặt phát lạnh: “Cô cảm thấy tôi sẽ cần tới thứ này sao?!”
Ngôn Trăn: “……”
Cần chứ.
Nhưng cô không dám nói ra.
Triệu Bảo Thương giống như nhìn thấu suy nghĩ của cô, đứng bên cửa sổ hừ lạnh một tiếng.
“Hơn nữa tôi cùng Từ Phượng Mai vốn dĩ không có quan hệ gì.”
Tình cảm của nàng đối với Từ Phượng Mai, ban đầu chỉ có thích bao trùm ở trên tôn trọng một chút.
Từ hành động của Từ Phượng Mai, phần thích cùng tôn trọng kia giống như đã biến mất không còn.
Từ Phượng Mai vẫn luôn trói buộc nàng, theo lẽ thường hẳn là sẽ bị hiểu lầm.
Nhưng mà tiểu fan không phải rất thích mình sao? Vì sao còn muốn đem thứ dơ bẩn này đưa cho nàng và Từ Phượng Mai.
Triệu Bảo Thương xanh cả mặt.
“Tôi không thích Từ Phượng Mai.” Nàng lặp lại.
Ngôn Trăn: “???”
Ngôn Trăn nhìn không thấu sợi tơ duyên của Triệu Bảo Thương, cũng không biết Triệu Bảo Thương là đang nói thật hay giả.
Trưởng công chúa thường xuyên khẩu thị tâm phi.
Lúc này, Ngôn Trăn cũng chỉ nghĩ Triệu Bảo Thương là đang xấu hổ.
Cô lại lên tiếng: “Nếu cần, có thể trộm tới tìm tôi.”
“…… Biến.”
Ngôn Trăn cười nói: “Tốt thôi, tôi đây đi trước.”
Chờ Ngôn Trăn đi mất.
Triệu Bảo Thương chuẩn bị tắm rửa, trước khi đi tắm, nàng trở lại thùng rác, hướng mắt nhìn một cái.
Bình thủy tinh vẫn còn ở.
Nhưng thoạt nhìn rất sạch sẽ, không có cảm giác đen tuyền trước đó.
……
Triệu Bảo Thương cảm thấy không thích hợp.
Nàng đi qua nhìn kỹ, lúc này mới phát hiện cái chai đã nát, miệng chai nứt ra, mấy con sâu ban đầu ở bên trong lại không thấy đâu.
Triệu Bảo Thương luống cuống.
Nàng đeo bao tay cao su để lục thùng rác, lục nửa ngày cũng không nhìn thấy cái gì.
Tình cổ kia đâu?
Sẽ không phải đã chui vào cơ thể mình chứ.
Mu bàn tay của Triệu Bảo Thương gân xanh bạo phát.
Tiểu fan đáng chết.
Khi không lại đi luyện cái gì tình cổ.
Tốt lắm, cái chai bị bể, nàng khẳng định tình cổ đã chui vào cơ thể mình!
Thật là đáng giận!
Triệu Bảo Thương hận không thể bóp chết tiểu fan.
- -
Vài ngày sau, tin tức Ngôn Trăn đoạt giải quán quân, làm nhiệt độ trên Weibo bùng nổ.
Nhiều người xem trận thi đấu đều cảm thấy Ngôn Trăn căn bản không phải người.
Mà là quái vật.
Một con quái vật đang sống sờ sờ trước mắt!
Nhóm người trên mạng đều rất hưng phấn, người theo dõi Weibo của Ngôn Trăn tăng lên mãnh liệt, fan cũng kịch liệt gia tăng, chỉ mới một ngày đã lên trăm vạn, còn nhanh hơn so với thời điểm cô thi đấu.
Weibo của cô cũng được đến đại V chứng thực: Quán quân của cuộc thi toàn cầu siêu tân tinh.
Hàn Tiểu Manh cùng Lục Mính đều chuyển phát Weibo chúc mừng cô giành được quán quân.
Danh tiếng của hai người tuy rằng không phải đặc biệt lớn, nhưng ở giới giải trí cũng có nhiều fan.
Sau khi nhìn đến cô lên như diều gặp gió, những thuỷ quân của các minh tinh khác lập tức nhảy ra tới.
Đám thuỷ quân kia trước tiên lôi kéo Triệu Bảo Thương để nói chuyện.
Bị phòng làm việc của Triệu Bảo Thương trực tiếp chèn áp thành mảnh nhỏ.
Nhóm thuỷ quân không còn cách nào, đành phải dời lực chú ý đến trên người Ngôn Trăn, lên trang Weibo của Ngôn Trăn để tiến hành bôi đen.
【 ông nội của ta mấy ngày trước vẫn luôn ngủ không tỉnh, ta tin chủ thớt cho ông uống rượu cành liễu, nhưng bệnh tình của ông càng nặng! chủ thớt ngươi bồi thường cho ông nội của ta! 】
【 phương pháp này một chút ta cũng chưa dùng! Còn hủy dung của ta! 】
【 ta đã nói những thứ này như thế nào sẽ có người thổi phồng, hiện tại chân tướng cuối cùng cũng lộ ra, trước kia đều là thuỷ quân nói dối, còn hiện tại mới là chân tướng.
】
Ngôn Trăn chưa kịp nhìn đến mấy nội dung này.
Vu Liên nhìn thấy trước tiên.
Là người được Ngôn Trăn cứu mạng.
Vu Liên không chút khách khí chuyển phát Weibo.
Đầu tiên là chúc mừng Ngôn Trăn giành được quán quân.
Tiếp theo lại tán dương nhân phẩm của Ngôn Trăn, tuyệt đối sẽ không thể nói dối.
Cuối cùng nói mình cũng dùng qua phương pháp này rất hiệu quả.
Mấy người trên mạng không thể tin nổi: 【 Vu Liên không phải vẫn luôn có bức cách rất cao sao? cô ấy từ lúc lập Weibo cho tới nay đều không có nói giúp người khác, đây vẫn là lần đầu tiên.
】
【 Ngôn Trăn này, đầu tiên là Triệu Bảo Thương, tiếp theo là Vu Liên, những người tai to mặt lớn đều là bạn của cô ấy? Thật không thể ngờ mà.
】
【……】
Ngôn Trăn đang kiểm tra đề tài tương quan của mình.
Phát hiện có hơn một ngàn bình luận, ấn vào xem, nhìn thấy những lời mà đám thủy quân đó nói.
Lại phát Weibo nói: 【 có ai cảm thấy tôi tính sai, có thể lưu lại ngày tháng năm sinh của mình, để xem coi là thật hay giả, nếu tính sai sẽ không lấy tiền.
】
Nhóm thuỷ quân cười ra tiếng, cảm thấy Ngôn Trăn đây là tự tìm đường chết.
Bọn họ tùy tiện loạn để lại một chuỗi số.
Ngôn Trăn bấm đốt ngón tay một phen, trực tiếp viết: 【 tuy rằng không biết các ngươi vì sao lại ghi nhiều số như vậy, nhưng sau lưng bất quá chỉ có ba người mà thôi, nơi ở phân biệt là Hoa Thành của đế đô, tiểu khu Mẫu Đơn, công viên của thành phố.
Địa điểm công tác là tân thành A phòng 1010.
】
Các võng hữu nháy mắt ý thức được: 【 chỗ tân thành A này rất quen thuộc.
】
【 đúng vậy, giống như lúc trước đã nhìn thấy qua.
】
【 ta tra ra được! Là một văn phòng làm việc, gọi là công ty marketing gì đó.
】
【 ta sát, đó chẳng phải là thủy quân chuyên đi lăng xê sao! 】
Thân phận thật sự đã bị bại lộ, nhóm thuỷ quân không kịp giải thích, chỉ có thể lặng lẽ rút quân.
Sau khi Weibo yên tĩnh.
Ngôn Trăn nói: 【 có ai không phục thì có thể tiếp tục lưu lại ngày sinh,