Làm sao để Triệu Bảo Thương cười được là chuyện khó khăn nhất trong quá trình quay bộ phim này.
Từ Dương không còn cách nào khác, đành phải sửa lại hình tượng nhân vật, lúc này mới miễn cưỡng cho qua phần diễn của Triệu Bảo Thương.
Chờ sau khi quay xong bộ phim, đã qua chín tháng.
Ngôn Trăn tạm gác lại mọi chuyện để chuẩn bị đi học.
Trước khi đi, Đường An bàn bạc với cô một phen sau đó mới an bài: “Có một số ngoại cảnh của Thanh Sơn Viễn cần phải đến phương Nam để quay, ước chừng khoảng một tuần.
”
“Từ Dương đã nói với em rồi, em sẽ tận lực xin nghỉ học.
”
“Một tháng sau sẽ phát sóng Chân Nhân Tú, nhiệm vụ đầu tiên chủ yếu là giới thiệu nhân vật, em không xin nghỉ cũng không sao, nhưng mà về sau phải đi riêng.
”
Ngôn Trăn gật đầu: “Được, lúc cần xin nghỉ, em sẽ xin nghỉ.
”
Đường An vạch tài liệu ra xem: “Mặt khác hẳn là không có vấn đề gì.
”
Tổng kết xong, Đường An mới phát hiện tài nguyên trong tay của Ngôn Trăn ít đến đáng thương.
Tài nguyên trong tay của những nghệ sĩ khác rất nhiều, tốt xấu cũng gì cũng phải được mời đóng hai ba bộ phim, chỉ riêng Ngôn Trăn, hiện giờ thành tựu lớn nhất cũng chỉ có chức “ Quán quân siêu tân tinh” mà thôi.
Đường An cảm thấy rất kỳ quái, sau đó lại thông suốt, có thể là do số mệnh an bài đi.
Cô ấy thở dài hỏi một câu: “Đúng rồi, em muốn chọn ngành nào?”.
Ngôn Trăn nói: “Em rất có hứng thú với quốc học*.
”
(*) Quốc học: là học về nền văn minh của nước ta.
“À, em muốn học trường chuyên quốc học sao?”
“Không phải, em muốn học ngành y.
”
Đường An: “…… Vậy em nói đến quốc học làm gì?”
Ngôn Trăn nói: “Em chuẩn bị vào xã đoàn của quốc học, nên báo trước với chị một tiếng.
”
“Vậy à.
” Khuôn mặt hiền từ của Đường An bày ra vẻ lạnh nhạt, “Có lẽ hơi khó khăn, em nhất định phải chuẩn bị cho tốt.
”
Trường đại học quốc học của đế đô và y học luôn đứng hàng đầu, tiếp đó là tài chính và IT, nên có thể biết đến muốn vào trường quốc học là có bao nhiêu khó khăn.
Tuy rằng nó mang tên là một trường đại học, nhưng trên thực tế chỉ là một xã hội thu nhỏ, mọi người tổ chức thành xã đoàn vì lợi ích, sưởi ấm cho nhau, nhưng Ngôn Trăn không có bối cảnh, vì vậy muốn tiến vào nơi này sẽ rất khó khăn.
Nếu người này có thể được vào…… Vậy cô ấy rất có khả năng sẽ lên tới trời cao.
Ngôn Trăn cũng không biết Đường An có bao nhiêu khi dễ mình, cô đeo balo lên để đến trường đại học báo danh.
Đàn chị ở cửa đăng ký kêu đến tên cô, nhìn Ngôn Trăn: “Em là người giành được quán quân của siêu tân tinh sao?”
Ngôn Trăn gật đầu.
“Sao lại có cảm giác không giống như trên TV vậy.
” Đàn chị cười nói.
Cô ấy kêu Ngôn Trăn ký tên vào danh sách học sinh, sau khi Ngôn Trăn ký xong, đàn chị đưa cho cô chìa khóa và thẻ học sinh, giới thiệu sơ lược cho cô một chút rồi bảo Ngôn Trăn đến ký túc xá.
Ngôn Trăn đeo balo lên, trực tiếp đi vào ký túc xá.
Trong phòng còn có người đang ngồi chơi điện thoại, đó là một cô gái cột tóc đuôi ngựa, một bên bấm điện thoại còn một bên mắng chửi gì đó.
.
Truyện Cung Đấu
Ngôn Trăn tìm được giường ngủ của mình, sửa sang lại một chút.
Trong lúc bận rộn thì có người gọi điện thoại cho cô.
Ngôn Trăn tưởng là Triệu Bảo Thương, sau khi tiếp điện thoại đã trực tiếp hỏi: “Hôm nay không có đóng phim sao?”
Vương Đạo ở đầu dây bên kia sửng sốt: “…… Không có.
”
“ Là Vương Đạo sao?” Ngôn Trăn nhận ra giọng nói, “Xin lỗi tôi vừa nhận lầm người, tôi không nghĩ tới anh sẽ gọi điện cho tôi.
”
Vương Đạo cười ha hả nói: “Tôi tưởng rằng liên lạc với cô sẽ rất khó, gần đây có tiến triển thế nào?”
“Cũng ổn.
”
“Nghe nói cô đang đóng phim Thanh Sơn Viễn sao? Bộ phim kia tuy là đại chế tác, nhưng đã bị Triệu Bảo Thương mua, sau này sẽ khó phát triển.
”
“Sau này sẽ không kém đâu.
” Ngôn Trăn nói ra lời thề son sắt.
“Được rồi, tôi chỉ góp ý cho cô thôi.
” Vương Đạo nói cho có lệ, “Đúng rồi, tôi tính làm một buổi khánh công yến*, cô có muốn tới không?”
(*) Khánh công yến: là tiệc mừng sau khi kết thúc công việc gì đó.
“Khánh công yến sao? Là ăn mừng bộ phim Giáo viên đẹp nhất nông thôn hả?.
”
“Đúng vậy.
”
“Bộ phim này đã quay xong lâu như vậy rồi giờ mới làm khánh công yến sao?”
“Chủ yếu là tạo cảm tình thôi.
” Vương Đạo nói, “Tôi chuẩn bị quay bộ thứ hai, mọi người có thể đóng tiếp cũng được, nếu không đóng được thì cũng đừng làm mất bình đẳng.
”
Hắn đưa ra một chuỗi địa chỉ và thời gian, nói thêm hai câu với Ngôn Trăn rồi cúp điện thoại.
Cô gái ở trong ký túc xá có vẻ như đã chơi xong trò chơi, ngẩng đầu nhìn Ngôn Trăn.
“Cô đã từng lên TV phải không? tôi thấy cô rất quen mắt.
” Cô gái kia dụi mắt.
Ngôn Trăn gật đầu: “Tôi có tham gia toàn cầu siêu tân tinh.
”
Cô gái phách đầu: “A! Tôi nhớ ra rồi, cô là Ngôn Trăn! Tôi còn bầu phiếu giúp cô nữa.
”
Ngôn Trăn cười cười: “Cảm ơn cô.
”
“Cô vậy mà lại tới đế đô học đại học, cô học chuyên ngành gì vậy?”
Ngôn Trăn nói: “ Tôi học y, nhưng còn chưa quyết định là trung y hay tây y.
”
“Sao lại là chuyên ngành này?” Cô gái mê mang, “tôi còn tưởng rằng cô chắc chắn sẽ học khảo cổ.
”
Ngôn Trăn còn mê mang hơn: “Sao cô lại nghĩ tôi sẽ học khảo cổ……”
“Bởi vì lúc cô thi đấu đã đặc biệt hiểu biết kiến thức ở cổ đại nha! Cô có biết không, ba tôi là giáo viên của ngành quốc học, những câu chuyện lịch sử ở lúc cô thi đấu, ông ấy đều không trả lời được, còn cô lại có thể!”
Ngôn Trăn được khen đến đỏ mặt: “Chỉ cần đọc nhiều, chắc chắn sẽ nhớ kỹ.
”
“Tôi đọc sách từ nhỏ đến lớn, cũng không có năng lực như vậy đâu.
” Cô gái thở dài, “Đúng rồi, tôi tên Khuông Oánh, là sinh viên môn quốc học, giường ngủ của tôi ở đối diện với cô.
”
“Chào cô.
” Ngôn Trăn chào hỏi cô ấy.
Sau khi ngẩng đầu, Ngôn Trăn nhìn vào khuôn mặt của Khuông Oánh, phát hiện tướng mạo của cô ấy hồng nhuận, cái mũi hơi thấp, khuôn mặt tuy bé nhưng đầy đặn, cằm vừa nhọn lại nhỏ, điển hình là người không có tâm tư gì, chỉ là thoạt nhìn gần đây giống như bị chuyện gì đó quấy rầy, đường sự nghiệp cũng không được bình thường.
Ngôn Trăn cảm thấy mình nên làm quen với bạn cùng phòng, sau đó uyển chuyển hỏi: “Cô vừa chơi trò gì vậy?”
“Là 《 vương giả vinh quang 》, một game mobile, vì có rất nhiều người chơi nên tôi mới vào đây để xem náo nhiệt.
”
“Chơi trò chơi này có thể kiếm tiền được không?”
“Có thể chứ.
” Sau khi Khuông Oánh nói xong thì mở Alipay ra cho Ngôn Trăn xem doanh thu của mình, “Nhìn thấy không, chỗ này là tôi kiếm được lúc nghỉ hè đấy.
”
Ngôn Trăn trợn to mắt, đếm sơ sơ cũng chừng mấy vạn.
Chơi game mà cũng kiếm được tiền, vậy thì mình vất vả đi đóng phim làm gì chứ!
Cô nhìn về phía Khuông Oánh, cảm thấy đầu óc của cô gái này rất linh hoạt.
Khuông Oánh tiếp tục nói: “Đây là trò chơi đại chiến, trình độ của tôi cũng rất khá, giúp cày lên bậc kim cương cũng không thành vấn đề, hơn nữa giá cả cũng tương đối hợp lý, cho nên lúc nghỉ hè mới kiếm được không ít.
”
“Thật lợi hại.
” Ngôn Trăn khen một câu, hỏi tiếp: “Gần đây cô không có cách nào có thể kiếm được tiền có đúng không?”
Khuông Oánh ngơ ngác: “Sao cô biết được?”
“Tôi thấy trên người cô có vết sâu, chỉ sợ là đã bị người xấu cản đường.
” Ngôn Trăn chạm vào môi của mình.
Khuông Oánh duỗi tay sờ soạng, cảm giác thật sự có dấu vết như Ngôn Trăn nói.
Không tính là sâu, lại xỏ xuyên qua người, ấn xuống giống như có hơi đau.
Chẳng lẽ mình thật sự gặp phải kẻ xấu?
Khuông Oánh cố gắng nhớ lại, phát hiện vận khí của mình gần đây xác thực không tốt, mỗi khi vào trận đều gặp phải đồng đội treo máy hoặc là mất đầu người, đáng lẽ ra ba ngày là có thể đánh lên một bậc, gần đây phải tốn một tuần mới có thể kết thúc, tốc độ kiếm tiền giảm bớt, còn có khí lực cũng bị hao mòn.
Ban đầu cô ấy không nghĩ nhiều, bây giờ nghe Ngôn Trăn nói, mới ý thức được, thì ra là có người đang nhằm vào mình.
“Cô nhìn tướng mạo của người khác là có thể biết nhiều như vậy sao?” Nàng hỏi Ngôn Trăn.
“Đúng vậy, bởi vì vạn vật có quy luật, quỹ đạo nhân sinh của cô tự nhiên sẽ chiếu vào người cô.
”
Khuông Oánh không tin.
Cô ấy lấy điện thoại ra, mở trò chơi kia lên, lúc này cô ấy không trực tiếp vào tài khoản của lão bản*, mà là đổi sang tài khoản của mình, xem coi rốt cuộc là mình có vấn đề, hay là mấy tài khoản kia.
(*)Lão bản: chắc ở đây là chỉ mấy người thuê người ta cày game để lên một cấp bậc nhất định nào đó.
Đánh một hồi, cô ấy cảm thấy trình độ của mình không có vấn đề gì.
Vậy thì vấn đề là ở tài khoản của mấy lão bản kia.
Khuông Oánh hơi tức giận.
Nhưng tức giận thì có thể thế nào, nếu mình đã nhận cuộc giao dịch này, thì nhất định phải đánh cho xong.
Cô ấy đăng nhập vào tài khoản của lão bản một lần nữa, chuẩn bị cày xong mấy cái tài khoản này, sau đó lại đi xử lý mấy tên chó chết kia.
Ngôn Trăn nhìn Khuông Oánh chơi game một hồi, lại lên mạng tìm kiếm tóm tắt của trò chơi này, cảm thấy hơi giống binh trận ở cổ đại, cần phải tìm cách để mai phục quân địch, đồng thời lợi dụng tài nguyên để thu về thật nhiều lợi thế.
Trò chơi này được chia làm ba đường: đường trên, đường giữa và đường dưới, thông thường là đường trên và đường giữa chỉ cần một người thủ, còn đường dưới yêu cầu hai người phối hợp với nhau, người đi rừng có nhiệm vụ ở trong rừng đánh quái và đánh lén, tổng cộng có hai đội đánh với nhau, mỗi đội gồm năm người, khi nào đánh bể trụ thủy tinh(nhà lính đóa) của đối phương trước tiên thì xem như chiến thắng.
Ngôn Trăn cảm xúc mênh mông.
Cô phát hiện lúc mình nhìn trò chơi này, đôi mắt nóng lên rõ rệt, có thể cảm giác được hướng đi của quân địch.
Sau khi quân địch đi mất, bọn họ sắp phóng ra chiêu thức gì, cô thế nhưng có thể mơ hồ nhìn thấy tương lai.
Đồng thời linh khí trong cơ thể cũng trở nên sinh động, thật sự là một hiện tượng tốt.
Ngôn Trăn dùng điện thoại tìm hiểu trò chơi này, làm theo hướng dẫn để hoàn thành nghi thức của người mới, mua vài con tướng.
Khuông Oánh nhìn Ngôn Trăn bắt đầu chơi thì chỉ đạo: “Cô trước tiên có thể chơi Lỗ Ban, tướng này tương đối thích hợp cho người mới chơi.
”
“Lỗ Ban? Là tướng màu vàng kia sao?”
“Đúng vậy.
” Khuông Oánh nhập mật mã vào sau đó nói, “ Những con tướng trong trò chơi này đều có ba chiêu thức, cô hãy đánh trước lính nhỏ, đánh xong thì đi đánh người, lúc đánh người chỉ cần ấn vào chiêu thức sở hữu của tướng là được.
”
“Thuận tiện vậy sao?”
“Đúng vậy, dù sao cũng là game quốc dân.
” Khuông Oánh mở tài khoản, “Cô đánh trước đi, sau khi tôi cày cái tài khoản này lên kim cương,