Hai người cứ giữ nguyên tư thế dính chặt như vậy mà đi tới xe Tần Hoán Sâm, ở công ty chi nhánh của tập đoàn HY ở thành phố này thì chiếc xe đó được chuẩn bị cho giám đốc công ty chi nhánh.
Tần Hoán Sâm trực tiếp dặn dò tài xế chạy về hướng sân bay, hành lý gì gì đó, đã có Hoa Văn xử lý rồi.
Lúc xuống xe vẫn còn cách giờ bay một tiếng, hai người liền ngồi ở phòng VIP của sân bay chờ.
Tô Vũ Thần không có thói quen mang theo mấy thứ như kính râm hay mũ, cậu cứ nghĩ fan hâm mộ của mình dù sao cũng chỉ là mấy bạn nhỏ vẫn còn đi học, chắc cũng khó mà gặp fan của mình ở sân bay, liền dứt khoát chẳng them ngụy trang gì cả mà thoải mái làm ổ ở sô pha.
Tay trái tự nhiên buông xuống, nhờ có áo ba đờ xuy che lại, Tần Hoán Sâm liền quang minh chính đại nắm tay cậu chơi đùa.
Tay phải cầm điện thoại di động selfie ở đủ góc độ, hiếm khi mặt của cậu gầy như vậy, không chụp ảnh thì thật là đáng tiếc.
Từ lúc sống lại đến giờ cậu chưa hề được rảnh rỗi, cân nặng cũng tụt xuống vùn vụt, khuôn mặt càng ngày càng thon, tuy rằng nhìn người thật thì rất khiến người ta đau lòng, nhưng dáng vẻ gầy gậy như vậy cũng thật ăn ảnh.
Tần Hoán Sâm thấy cậu chỉ lo lắc qua lắc lại cái điện thoại kia mà không thèm để ý đến anh liền có chút không vui.
Nhưng đối với nhóm người muộn tao mà nói, cho dù không vui cũng tuyệt đối không thể nói ra, mà phải thể hiện bằng những hành động không được tự nhiên mới được.
Vì vậy Tần Hoán Sâm liền không hài lòng vân vê ngón tay Tô Vũ Thần, anh phải nâng cao cảm giác tồn tại của mình, biểu hiện bên ngoài chính là một cái tay rảnh rỗi liền bắt đầu yên lặng sờ chân Tô Vũ Thần, hơn nữa còn không ngừng nhích lên trên.
Ngay khi tay anh bắt đầu dời lên Tô Vũ Thần cũng cảm giác được, nhưng cậu đang selfie đến nghiện đó, làm sao chịu bỏ thời gian để ý đến Tần Boss muộn tao chứ, cậu liền dứt khoát để mặc cho anh tự chơi đùa, dù sao ở nơi công cộng tên kia cũng không dám làm mấy chuyện quá đáng.
Bên này bảo bối vẫn không thèm để ý anh, bên khác bỗng nhiên truyền tới tiếng hét của hai người phụ nữa, khiến Tần Hoán Sâm đang àm chuyện xấu sợ đến mức vụt một cái rút tay về.
Anh thì không có chuyện gì, nhưng mà bảo bối lăn lộn trong giới showbiz đó!
Bình thường làm gì cũng không sao cả, nhưng nếu để người khác tận mắt chứng kiến lại còn truyền ra ngoài, vậy thì rất phiền. Dù sao tuy rằng số lượng hủ trong nước càng ngày càng tăng, thế nhưng số người ghét đồng tính cũng không ít.
Sau khi rút tay lại, cho dù là trước hay sau thì vẻ mặt Tần Hoán Sâm vẫn ngay thẳng đến mức không thể ngay thẳng hơn, nếu chỉ nhìn khuôn mặt của anh thì tuyệt đối không có ai tin rằng người này lại dám làm mấy chuyện tùy tiện kia ở nơi công cộng.
Tô Vũ Thần hồn nhiên không có chú ý tới sự khác thường của Tần Hoán Sâm, nếu cái tay của cậu đươc tự do thì có thể bày kiểu chữ V rồi, như vậy mới càng lộ ra khuôn mặt xinh đẹp của cậu hơn.
Tần Hoán Sâm thoạt nhìn trông thật nghiêm túc ngồi tại chỗ không biết đang suy nghĩ gì, nhưng hai cái tai lại dựng thẳng lên.
Chỉ thấy hai người phụ nữ kia sau khi hét lên liền nở nụ cười, tiếng cười kia khiến Tần Hoán Sâm càng không vui, nhưng cho dù không vui thì anh vẫn không biểu hiện ra điều gì, bởi vì hai người phụ nữ kia đã bắt đầu đi về phía bảo bối nhà anh.
Một mùi hương càng ngày càng đậm bay tới, cuối cùng cũng đánh thức Tô Vũ Thần đang say mê selfie không muốn dừng lại.
Thu lại vẻ khoa trương lúc nãy bày ra để chụp hình, Tô Vũ Thần treo lên nụ cười hoàn mỹ mà cậu đã nhiều lần luyện tập trước gương.
“Chào mọi người, xin hỏi có chuyện gì không?”
Hai người phụ nữ vốn dĩ lúc nãy còn đang căng thẳng trong nháy mắt liền cười tít cả mắt, thật sự kìm lòng không được trước vẻ mặt thay đổi trong nháy mắt của Tô Vũ Thần.
Nhìn khuôn mặt thần tượng của mình ở khoảng cách gần như vậy, da thật đẹp nè, mịn màng như được Photoshop tự động, chả trách Tần Boss của chúng ta không nhịn được động tay động chân ở sân bay.
Hai người phụ nữ không nhịn được trộm liếc mắt nhìn Tần Hoán Sâm vẻ mặt không đổi ngồi bên cạnh, vẻ mặt này đúng thật là có thể dọa người mà
“Tiểu Tô Tô, chúng em là fan của anh, có thể cho em xin chữ ký không!” Một cô gái tóc ngắn trông già dặn lên tiếng trước, cô gái tóc xoăn dài bên cạnh cũng có chút ngại ngùng gật đầu phụ họa.
Cũng đã không còn trẻ nữa, cho dù trên mạng dũng cảm thế nào thì trong cuộc sống hiện thực vừa theo đuổi thần tượng lại còn xin chữ ký như vậy thật có chút ngượng ngùng mà.
“Tất nhiên là có thể rồi.” Tô Vũ Thần thân thiết cười cười, lấy ra cây bút ký tên lúc nào cũng mang theo bên người.
Thiên sứ trong lòng cậu đang vui mừng đến mức xoay vòng vòng, a a a!
Đã bao nhiêu năm rồi, từ lúc vào giới cậu vẫn mang theo bút ký tên, cuối cùng hôm na nó cũng phát huy tác dụng rồi!
Cô gái tóc xoăn dài nghe thấy lời ấy liền nhanh chóng lấy một quyển tập ra, động tác có chút cẩn thận cũng không che dấu được ánh sáng toát ra trong mắt cô nàng, cũng may Tô Vũ Thần dù trên mặt trong rất bình tĩnh nhưng thật ra trong lòng đã kích động đến mức không hold được nên cũng không chú ý ánh mắt của cô nàng.
Nhận lấy tập, Tô Vũ Thần nhanh chóng ký cái tên đã luyện mấy nghìn mấy vạn lần, sau đó lúc trả lại cho cô gái liền vô tình nhìn thấy hình vẽ trong đó.
Trời ạ, một người đàn ông bị dây đỏ quấn quanh nằm trên mặt đất, trong miệng còn nhét đồ vật kia, trên cổ bị một sợi dây xích lại, là một người…
Này này, em gái à đừng có lấy đi nhanh như vậy chứ, anh vẫn chưa kịp nhìn rõ ràng đó.
Cô gái tóc xoăn dài thấy ánh mắt Tô Vũ Thần không đúng mới phát hiện mình lấy nhầm tập, cư nhiên lại lấy ấn phẩm mình mới mua lần này ra.
Nghĩ đến mấy hình vẻ phía trên,