Trời đất lúc này đã hoàn toàn rơi vào 1 trạng thái kỳ lạ mà huyền diệu....1 sự lặng lẽ...1 sự chậm rãi đến kỳ lạ
Phía trên nóc nhà lớn khu đất phía trên "âm dương thập tam Thiên" 1 thanh niên đang trầm lắng đứng đó
Quần rin, áo thun cũ kỹ tung bay trong gió, những tia sáng của bình minh nhen nhóm trên trời cao, chiếu xạ lên tấm thân phiêu dật đẹp trai của hắn.
Tà áo xanh phất phơ, tay trái cầm 1 ống sáo trúc 3 khúc mầu xanh lá tuyệt đẹp, phía 1 đầu kia của sáo vẫn còn 1 nhánh lá trúc non tươi mởn trong sương sớm, tựa như nhánh trúc này vừa được hái xuống từ cây
Mắt hắn lặng lẽ nhìn lên bầu trời, trên đó có 7 vì sao sáng chói đang không ngừng lấp láy, trong mỗi lần như vậy, 1 tia liên hệ kỳ lạ lại được thiết lập...thanh niên áo xanh này không những được bao phủ bởi ánh bình minh, mà còn được ánh sáng lung linh từ thất vị tinh tú này bao phủ
Mặt hắn hiện lên 1 nét tưởng nhớ và tò mò...đưa lên ống sáo, khí thế trên người liền lắng xuống 1 lần nữa...
Lần này...chỉ là 1 sự tức cảnh sinh tình....chỉ là 1 sự hoài niệm...nhưng 1 tia hoài niệm này lại khiến thời gian, không gian đều mất đi động lực trôi đi....
1 chữ "tình" đã lắng đọng lại tất cả...
Phía dưới, khi mà ánh mắt tuyệt vọng của Độc Cô Thanh Tuyền và Bạch Hân Nhiên đã nhắm lại
Đan điền đã nén tới mức cực hạn, chỉ cần 1 cái chạm nhẹ là sẽ bạo nổ....lúc đó...ngọc sẽ nát..hương sẽ tiêu
Tiếng kêu "tách...tách" không ngừng vang lên báo hiệu cho 2 sinh mạng tuyệt mỹ sắp vì đó mà chết...
Tốc độ của tứ ca và ngũ ca cũng là nhanh đến cực hạn...nếu như so sánh...cũng đã không thua gì tốc độ của âm thanh
Nhưng mà khi chân pháp trên đầu ngón tay ngũ ca, tứ ca sắp điểm vào bụng và phế đi đan điền 2 nàng thì....
Thời gian tựa như chậm lại vô số lần....không khí lâm vào 1 sự trầm tịch tựa như ánh bình minh trên trời cao đang chậm rãi phả đến nơi đây
Tay chân trở nên cứng ngắc....tứ ca cũng vậy....ngũ ca cũng vậy...hơn 60 tinh anh côn lôn cũng vậy....ngay cả tam ca đang cười to cũng vậy...
Các loại pháp tắc trong Thiên địa đều đã mất đi sự linh động....tựa như những con cá bơi trong 1 giòng nước đang đóng băng
Đám khí vận hoàng vân và long khí, thậm chí là cả đầu tử long to lớn kia....tất cả đều bị sự trầm tịch này đọng lại
Há to cái miệng ra....ai nấy đều khiếp sợ
Đại đạo trong tự nhiên bị trầm tịch đi
Thần thông pháp tắc trong người những kẻ này cũng tương tự....bị trầm tịch đi...mọi lực lượng lập tức trở về con số 0
"Két...két.." đang dùng 1 tốc độ khủng khiếp chạy tới....bất chợt mọi pháp lực đều mất đi. Ngũ ca, lục ca liền bị tốc độ phản lại....không thể khống chế được gia tốc liền vèo 1 cái bắn thẳng về trước
Toàn bộ lực lượng đều mất đi,...pháp tắc không còn....thần thông không còn....pháp bảo cũng cầm không nổi....
Đang từ 1 mãnh sư, bất chợt hóa thành sợi bún...yếu ớt và vô lực
Tất cả họ....lập tức ngã quỵ xuống vì không thích nghi được với thân thể vô lực này....2 mắt mở to ra....miệng mở lớn ra vì sợ hãi...
Trên đời này....kẻ làm ác mà biết lấp liếm, biết sợ hãi tức là họ thừa biết là mình đang làm sai....nhưng mà khi mà đến lúc họ mất đi chỗ dựa....mất đi sự bảo mạng....cái sai đó sẽ trở thành bóng ma trong tim họ....và họ sẽ càng thêm sợ hãi
Lúc trước....họ có thực lực...có chỗ dựa...cho nên họ buông thả cho con ma dục vọng, lý trí hẹp hòi và con tim ích kỷ của mình ra....để tha hồ làm ác....họ thỏa mãn với cái ác mà mình gây ra
Nhưng giờ đây, khi mà thực lực không còn...khi mà chỗ dựa không còn....họ yếu ớt và bất lực. Con ma trong tim họ vẫn còn đó....nhưng dục vọng và ích kỷ sẽ lập tức hóa thành vô cùng sợ hãi....
Thử hỏi,....lúc họ mạnh....họ đòi đánh, đòi hiếp, đòi giết, đòi làm nhục đối với 2 nàng.
Vậy thì bây giờ đây....chỉ không tới 30 phút sau....thực lực họ lại không còn nữa....vậy thì, những gì họ vừa làm với 2 nàng.....thử nói xem, 2 nàng sẽ tha cho ngươi không....sẽ không phải không....
Đó chính là nhân chi thường tình
Cho nên.....họ sợ hãi....và đặc biệt đó là....sự việc mà họ gặp phải...lại không hề ứng với