Bằng một cách nào đó, có lẽ là tiền và quyền lực của một vị Chủ tịch nổi tiếng tại đất Giang Thành, mà hắn có thể thành công đưa người mình muốn đưa về, ra khỏi Cục cảnh sát.
Nhưng cái giá mà Diệp An Băng phải trả cũng không hề ít.
Cô bị buộc phải giao nộp hết toàn bộ tài sản, chính là quán bar God of War vào công quỹ nhà nước.
Đương nhiên cũng phải đóng cửa, không được tiếp tục làm ăn, như ý muốn của ai đó.
Lần đầu tiên Diệp An Băng phải chịu khuất phục sau khi xảy ra tranh chấp với Quách Khiếu Nam chính là lúc này, và hiện tại còn đang là người lái xe đưa hắn về nhà.
"Sau này đừng mang mặt nạ nữa.
Tôi không muốn vệ sĩ của mình có vẻ ngoài khác người."
Người ngồi bên ghế phụ lái là người đắc ý nhất, hắn ta bình thản đưa ra yêu cầu.
Trong khi đối phương chưa đáp trả gì, thì hắn lại bồi tiếp vài câu:
"Từ giờ em đã là vệ sĩ của tôi, nên mọi chuyện đều phải nghe lời.
Tôi có thể cứu em ra khỏi tù, thì cũng có thể tống em trở lại đó bất cứ lúc nào.
Kẻ biết thức thời mới là trang tuấn kiệt, và em cũng nên biết thời thế nắm quyền trong tay ngay lúc này là ai."
"Đừng kiêu ngạo nữa, cũng đừng nghĩ tới chuyện chạy trốn.
Vì một khi tôi đã muốn, thì nhất định không bỏ lỡ."
"Kể cả giết hại ba ruột của người con gái mình yêu.
À không, bởi chắc gì đã tồn tại tình yêu chứ."
Hắn vênh vang cảnh báo, cô lại lạnh lùng đáp trả.
Khiến sắc mặt người đàn ông trầm xuống, bầu không khí cũng trở nên ngột ngạt.
Sau vài phút, Diệp An Băng lại xem như chưa có gì xảy ra mà lên tiếng:
"Đường nào về đến nhà?"
"Cứ đi theo bản đồ hướng dẫn là được."
Tiếp theo đó là một khoảng không gian tĩnh lặng đến mức khó thở.
Diệp An Băng chịu ngồi cùng xe, đi chung đường với người yêu cũ, khi bị đẩy vào đường cùng.
Đó cũng là điều cô không hề muốn, nhưng biết làm sao đây?.
||||| Truyện đề cử: Em Đừng Mong Thoát Khỏi Tôi |||||
Quách Khiếu Nam nói rằng, hắn dùng một số tiền lớn để cứu cô thoát khỏi cảnh tù tội.
Bắt cô ký giấy nợ, phải chấp nhận làm vệ sĩ cho hắn tới khi nào trả đủ tiền.
Dẫu sao được ở bên ngoài, đi đây đi đó, vẫn tốt hơn là chịu tội oan phải ngồi tù nhiều năm, thậm chí còn liên lụy tới người khác.
Cứ coi như đây là món nợ cô phải trả cho người đàn ông này.
Ngày đó giết hắn không chết, là lỗi tại cô.
Giờ thì hậu quả tự gánh, vì trên đời này cô đâu còn nơi nương tựa.
....
Không lâu sau, chiếc siêu xe chở theo hàng tấn băng lạnh cũng về tới căn biệt thự sang trọng của Quách Khiếu Nam.
Cả hai cùng nhau xuống xe, Diệp An Băng phóng tầm nhìn quan sát toàn diện vẻ ngoài căn nhà này, và cũng không thể phủ nhận độ hào nhoáng của nó.
Nhưng nếu so với căn dinh thự của nhà họ Diệp trước đây, thì vẫn còn thua một bậc.
"Vào trong đi, từ giờ nơi này là nhà của em!"
Diệp An Băng không nói gì, chỉ thuận tay cởi nốt chiếc áo khoác đang mặc trên người, rồi ném sang trả cho người đàn ông ấy.
"Tôi không muốn người khác hiểu lầm."
Luôn lạnh nhạt trong từng câu nói.
Và cô cũng là người sải bước đi vào nhà trước, lúc ấy hắn chỉ cong môi thích thú một cái, rồi cũng thong dong bước theo sau.
Hiện giờ, Thái Vĩnh đang chơi game ngoài phòng khách, sự xuất hiện của Diệp An Băng căn bản không hề khiến anh ta nhận ra, chỉ tới khi cảm nhận được dường như có một ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào mình thì anh ta mới đưa mắt theo quán tính mà nhìn sang bên cạnh.
Gặp Diệp An Băng đứng đó, Thái Vĩnh lập tức giật mình.
"Mặt cáo? À không, Kelsey sao cô lại tới đây?