Tôi không thể tin nổi đây là sự thực, cắn răng một cái, tôi gọi điện thoại cho Hà Phong. “Tút... “Tút...
Điện thoại mới vang lên hai tiếng đã kết nối, nhưng bên kia lại vang lên giọng phụ nữ cực kỳ quyến rũ điệu đà.
Tôi không thể quen thuộc người phụ nữ này hơn được nữa. “Alo? Nhã Hàm à...” “Đưa điện thoại cho Hà Phong, tôi muốn tìm cậu ấy.
Dương Hân cười khẽ ở đầu bên kia: “Anh ấy vừa mới ngủ, nói không muốn nghe điện thoại của cậu đâu, bèn để tớ trả lời, sao vậy? Cậu tìm anh ấy có việc gì không?"
Tôi nhíu chặt đôi mày, trong đầu như có thứ gì tiêu tan, trống vắng. “Cô đưa điện thoại cho cậu ấy đi, tôi có lời muốn hỏi cậu ấy
Ngoại trừ câu này ra, tôi không tìm được gì để nói nữa, tôi chỉ muốn hỏi Hà Phong, hỏi cậu ấy xem có phải tất cả những chuyện này là thật hay không, mấy ngày trước cậu ấy còn nói thích tôi, đảo mắt đã lên giường với Dương Hân rồi?
Là vì trả thù tôi sao? Nhưng vì sao lại là Dương Hân chứ?
Cuối cùng người phụ nữ đáng chết này đã được như ý nguyện ngủ với người đàn ông cô ta yêu, bây giờ chắc đang cười không ngậm miệng được. "Ai u, bạn thân của tớ à.. Nghe Hà Phong nói, hai người bên nhau lâu như vậy mà chưa ngủ với nhau, vậy chứng minh thân hình của cậu không được lắm nha, ngay cả dục vọng của anh ấy mà cậu cũng không khơi dậy nổi... Chậc chậc, cậu làm phụ nữ thực sự rất thất bại đấy.” "..Cậu có biết Hà Phong làm gì với mình không? Ai da... Anh ấy khiến mình đau người quá, người ta đã cầu xin tha thứ mà anh ấy vẫn không chịu dừng lại, giày vò tận hơn một tiếng đó.
Tôi không nghe nổi nữa, vừa nghĩ tới cảnh Hà Phong và Dương Hân mây mưa trên giường, dạ dày tôi đã chua chua, ném luôn điện thoại đi, chạy vào trong nhà vệ sinh nôn mửa một trận, suýt nữa nôn luôn cả mật vàng.
Sau khi cảm xúc ổn định hơn, tôi dần tỉnh táo lại, không ngừng giễu cợt bản thân với gương. “Lý Nhã Hàm, là mày từ bỏ người ta trước, còn không cho phép người ta tìm niềm vui mới sao? Dù cậu ấy tìm Dương Hân thì sao, mày có quyền gì đi cầu xin người ta... “Thế nhưng... Tại sao lại là Dương Hân? Thế gian có hàng tỷ phụ nữ, cậu ở bên ai tớ cũng không trách, thế nhưng cô ta là một người phụ nữ độc ác, sao cậu lại lựa chọn ở bên cô ta vậy...
Tôi như bệnh nhân bị bệnh tâm thần phân liệt nói một mình với gương, lúc thì lẩm bẩm, lúc thì lại mắng Dương Hân, qua một lúc lại nói chuyện với Hà Phong, trong đầu vô cùng hỗn loạn.
Tôi cần phải tỉnh táo chút.
Lúc này Đường Kiêu vẫn chưa về, tôi bèn tắm nước lạnh trong phòng tắm, xối thẳng vào tim tôi.
Chỉ có dòng nước buốt lạnh mới có thể khiến tôi tỉnh táo lại, bởi vì chuyện của Hà Phong khiến tôi luôn có cảm giác cậu ấy phản bội tôi, tôi không cách nào tha thứ cho hành vi của bọn họ được.
Nhưng sau khi tắm nước lạnh xong chưa được mấy tiếng, tôi liền phát