Tôi híp mắt, lúc này mới nhìn rõ người đàn ông này là ai, ha, thế giới này đúng là nhỏ, tôi lại gặp Đào Cẩn ở đây. “Chủ tịch Đào, không ngờ lại gặp anh ở đây, thật trùng hợp mà... Ha ha.”
Hiếm lắm mới điên cuồng một phen, làm người phụ nữ đanh đá, lại bị người quen bắt quả tang, chắc là ở trong mắt anh ta, hình tượng tốt đẹp tôi dựng nên trước đó đã sụp đổ rồi.
Đường Hân Nhiên huých cánh tay tôi, nhỏ giọng hỏi bên tai tôi: “Chị Nhã, chị quen anh ta à?"
Tôi gật đầu, đầu óc lóe lên, bèn nhiệt tình kéo cô ấy đến trước mặt Đào Cần giới thiệu: “Chủ tịch Đào, đây là em gái của Chủ tịch Đường tôi, Đường Hân Nhiên.”
Đào Cẩn liếc qua cô ấy, mỉm cười nói: “Cô đẹp lắm, cô Đường.
Đường Hân Nhiên thẹn thùng cúi thấp đầu, vò vò góc áo nhỏ giọng nói: “Anh Đào cũng đẹp trai lắm.
Tôi bị đoạn đối thoại này của hai người bọn họ khiến cho buồn nôn nổi da gà, đành phải đứng ở một bên cười cười.
Đào Cẩn đưa mắt nhìn mặt tôi: “Cô Lý Nhã Hàm, cả người cô ướt đẫm, chẳng lẽ không lo sẽ bị cảm sao?”
Lúc này tôi mới ý thức được dáng vẻ chật vật toàn thân mình bốc lên mùi rượu, gượng cười nói tôi sẽ lập tức về nhà thay quần áo.
Nói xong, tôi liền kéo tay Đường Hân Nhiên chuẩn bị rời đi, nhưng Đào Cẩn lại lớn tiếng hỏi tôi ở phía sau: “Lý Nhã Hàm, vừa khéo gần quán bar này có một trung tâm bán quần áo, hay là tôi dẫn cô đi thay quần áo nhé.”
Tôi lắc đầu, vừa định nói không sao, tôi về nhà thay là được rồi, ai ngờ Đường Hàn Nhiên lại cướp trả lời trước tôi. “Được được, chị Nhã, thời gian chị về nhà thay quần áo quá dài, đến lúc đó khẳng định sẽ bị cảm, chị hãy nghe anh Đào đi, tôi đi cùng chị mà.”
Tôi nhìn thoáng qua nét mặt Đường Hàn Nhiên, thấy mắt cô ấy nổi hình trái tim nhìn Đào Cẩn, gò má ửng hồng như thiếu nữ hoài xuân, tôi nhìn mà mắt giật giật.
Thì ra... cô nàng này kết Đào Cẩn rồi.
Cô ấy còn nôn nóng huých cánh tay của tôi, ý là bảo tôi thức thời một chút đồng ý ngay đi, tôi ngây ra một giây, lập tức cười như hoa nói với Đào Cẩn đã đứng dậy. “Vậy được rồi, có điều chúng tôi không quen đường xá bên này, phải làm phiền chủ tịch Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Đào dẫn đường rồi”
Đường Hân Nhiên lại kích động huých cánh tay tôi, tôi hiểu rõ ý cô ấy, cô ấy muốn nói cô ấy rất hài lòng với cách nói của tôi.
Ai... phải làm sao với cô nàng u mê này bây giờ...
Đào Cẩn cong khỏe môi theo thói quen, nói với chúng tôi: “Vậy thì cũng dễ... Đúng rồi, tôi tên là Đào Cẩn, bình thường các cô cứ gọi tên tôi là được rồi, cứ gọi chủ tịch Đào mãi nghe xa cách quá
Tôi đang muốn nói vậy sao được, Đường Hân Nhiên lại nói ngọt ngào trước tôi: “Được, vậy thì gọi anh là Đào Cẩn nha, Đào Cẩn... cái tên này hay quá!”
Nói thật, đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy Đường Hân Nhiên dùng chất giọng ngọt chết người không đền mạng này để nói chuyện, tôi nghe mà lưng nổi cả da gà.
Tôi lại ngẩng đầu liếc qua Đào Cẩn đi trước chúng tôi, phát hiện lưng anh ta cũng khẽ run.
Đi trên đường, tôi đột nhiên nhớ tới con gái Shelly của anh ta, thầm nghĩ người đàn ông này