Đột nhiên sao lại đi xem phim chứ?
Thế nhưng khi thấy bộ mặt nghiêm túc của anh thì tôi không nỡ từ chối nên mỉm cười nói được.
Sau khi quay về phòng, tôi cứ có cảm giác kỳ lạ nhưng cụ thể không ổn chỗ nào thì tôi lại không nói được, đúng lúc này thì tin nhắn của Đường Kiêu đến.
“Em yêu à, em ngủ chưa? Anh nhớ em lắm.
”
Tin nhắn chỉ có vài chữ thôi nhưng đủ để khiến tôi nổi hết gai óc lên.
Thế nên tôi hỏi anh: “Làm gì thế? Buồn nôn muốn chết, ban ngày chẳng phải vừa mới gặp nhau sao?”
Tốc độ trả lời tin nhắn của anh rất nhanh: “Em hồi âm tin nhắn anh nhanh thể có phải là đang đợi anh tìm em không nào?”
Tôi mặc kệ anh ta, thế mà lúc định đi ngủ thì tin nhắn anh lại đến.
“Anh ngủ không được, em hát cho anh có được không?”
Tôi nghĩ ngợi rồi đáp: “Không được, ngày mai Đào Cần mời em đi xem phim nên em phải ngủ sớm, mai còn phải dậy nấu thức ăn sáng cho họ nữa.
Sau đó thì Đường Kiêu gọi điện thoại đến, tôi có chút chột dạ nên đứng dậy khóa trái cửa rồi mới lẳng lặng đi nghe điện thoại anh.
“Anh làm gì thế hả? Đã trễ thế rồi, trước đó không phải từng nói không được gọi điện thoại cho em khi ở nhà Đào Cần sao?”
Đường Kiêu dường như không nghe thấy lời tôi nói mà ngược lại còn không ngừng tra hỏi tôi.
“Chuyện gì thế này, Đào Cẩn lại còn mời em đi xem phim à? Phim gì thế? Cấp độ nào? Chắc không phải là phim kinh dị đấy chứ?” “Tên khốn này chắc chắn là đang tính toán gì đó, hắn ta tính lợi dụng sàm sỡ em trong bóng tối của rạp chiếu phim, sau đó thì mượn lý do trời khuya rồi sau khi xem phim xong và đi khách sạn! “Không được, em không được đi, không ngờ tên Đào Cần này lại xấu xa như thế, những chiêu này cũng nghĩ ra được.
Tôi điên đầu: “Anh nghĩ ai cũng là anh à? Xem bộ dạng thì anh rất có kinh nghiệm đấy, trước đây chắc có nhiều cơ hội để lợi dụng các em gái lắm nhỉ?”
Đường Kiêu lập tức ngập ngừng và bắt đầu nhõng nhẽo với tôi ở đầu dây bên kia.
“Sao mà có chứ, sau khi có tiểu tiên nữ là em thì anh không có nghĩ đến những chuyện này nữa.
” “Xí, có ma mới tin lời anh đấy!”
Miệng tôi thì nói thế đấy nhưng trong lòng thì đang rất ngọt ngào.
“Nhã Hàm, ngày mai em phải tìm lý do gì đó mà từ chối hắn đi, tên háo sắc đó em nghe lời anh đi, chắc chắn không sai đâu.
Tôi than thở một cái: “Thế nhưng em đã đồng ý với anh ấy rồi, hơn nữa chuyện đã đồng ý rồi thì sao có thể không làm chứ?"
Đường Kiêu do dự vài giây ở đầu dây bên kia, cuối cùng thì anh chịu nhượng bộ.
“Thế này đi, ngày mai anh sẽ lén đi theo sau hai người.
“Nếu như hắn ta dám động tay động chân với em thì anh nhất định sẽ xông ra cho hắn ta một đấm vào mặt, đánh đến nỗi suốt đời này cũng không dám đến rạp chiếu phim luôn.
.
Câu nói của anh ta dọa cho tôi chết khiếp nên tôi đã an ủi anh.
“Anh yên tâm, anh ấy là chính nhân quân tử nên sẽ không làm gì em đâu, nếu như tới lúc đó thật sự xảy ra chuyện như anh nói thì em sẽ lập tức quay đầu bảo anh biết.
”
Lúc này thì anh mới yên tâm: “Được, em ngủ sớm đi, ngày mai anh sẽ đi theo hai người.
Tôi cảm thấy câu nói cuối cùng của anh oán khí rất nặng, sau khi nói lời tạm biệt anh thì tôi đi ngủ.
Sáng sớm sau khi thức dậy, tôi nấu cho họ một nồi cháo thịt gà thơm lừng, bữa sáng khác mọi ngày nhưng ai cũng ăn rất ngon miệng.
Biểu cảm hôm nay của Đào Cẩn giống như bầu trời âm u vậy, hình như không được tốt lắm, giống như sắp có tuyết rơi vậy đó.
Tôi không thích cái thời tiết này lắm nhưng lại không thể làm được gì cả.
Sau khi thu xếp mọi thứ thì Đào Cẩn bảo tôi khoác tay anh đi ra ngoài, tôi không biết hôm nay có tiết mục gì nên chỉ ngoan ngoãn khoác tay anh ra ngoài.
Cửa nhà đối diện không mở nên tôi không