**********
Chương 267 Anh ta là al
Tôi ngắng đầu nhìn lên theo bàn tay này, là một khuôn mặt rất đẹp, nhưng vẻ đẹp này hơi xấu xa.
Anh ta không có vẻ đẹp cứng răn như Đường Kiêu, cũng không có khí chất ôn hòa của Đào Cần, càng không có vẻ vô lại của Mộc Tử Thông, vẻ đẹp này mang theo cái ác, nhất là ánh mặt của anh ta, nhìn qua không hề trong sạch, mà như cất giấu âm mưu quỷ kế.
Quan sát anh ta từ đầu tới đuôi một phen, tôi mới trả lời anh ta.
"Không phải, tôi đang chờ một người
Môi anh ta hơi nhếch lên, xem ra tuổi mới khoảng hai mươi, con trai tầm tuổi này đều rất chú trọng bề ngoài, cho nên trên trán anh ta nhuộm tóc hồng, tại cũng xô máy lỗi
Có lẽ nếu không phải bởi vì tiệc thượng lưu hôm nay yêu cầu mặc trang phục trang trong, chắc anh ta sẽ mặc quân bỏ ngầu ngầu xuất hiện trước mặt tôi.
Thanh xuân không bị trói buộc
Anh ta rất biết tìm bậc thang lập tức ngồi bên cạnh tôi, mùi khói quện với mùi nước hoa cao cấp khiến tôi càng phản cảm anh ta hơn.
"Không ngại để tôi ngồi bên cạnh có chứ?"
Thật ra tôi muốn nói ngại, nhưng nghĩ đây là tiệc thượng lưu, rất nhiều người trong đây đều là nhân vật không dễ chọc, cho nên tôi không thể làm gì khác hơn là nói: "Nơi này là nơi công cộng, anh thích ngồi đâu cũng được.
Người đàn ông bên cạnh cười cười: "Thật sao? Ngôi đầu cũng được à?
Tôi cảm thấy khẩu âm nói chuyện của người đàn ông này hơi là, giống như tiếng Quảng Đông trộn với tiếng phổ thông, giọng nói chuyện rất giống Phản Dục Nam,
Vì kiểm chứng phỏng đoạn của mình, tôi hỏi anh ta: "Nghe khấu âm nói chuyện của anh, hình như là người Hồng Kông đúng không?
Anh chàng đó sững người, sau đó cười nhân nhớ với tôi.
"Đúng vậy, tôi là người Hồng Kông, người đẹp có rat thong minh, vậy mà cũng nghe ra tôi thích kiểu con gái thông minh như cô đấy.”
Không ngờ suy đoán của tôi lại thành thật, thanh niên ngông cuồng trước mắt thật sự là người Hồng Kông, có điều giọng nói của anh ta khiến tôi nghe rất không thoải mái.
Nhất là câu anh ta thích phụ nữ thông minh khiến tôi cảm giác anh ta rất tùy tiên, trong lòng không khỏi tăng thêm mấy phần phản cảm với anh ta, nhưng lại không muốn gây phiền toái, đành phải cười khẽ với anh ta.
“Ngại quá, tôi đi vệ sinh một chuyến
Nói xong tôi liên đứng dậy định rời đi, nhưng do vừa rồi Phản Dục Nam giảm tối mạnh quá, mũi chân tôi vẫn đau rát, khó tránh khỏi hơi lảo đảo.
Thanh niên kia bắt lấy tay tôi vào thời điểm này, giọng nói chuyện với tôi không hề khách khi
"Vừa nói tôi là người Hồng Kông cô đã muốn đi nhà vệ sinh, cô có ý gì vậy? Xem thường người Hồng Kông chúng tôi à?
Tên này như dư còn vậy, lần đầu tiên gặp mặt đã tum tay người khác, chúng lẽ anh ta thích động chạm tay chân với phụ nữ vậy à?
Tôi hơi nổi giận nói: “Tôi không có ý đó, người Hồng Kông thể nào không liên quan đến tôi, dù sao tôi đi nhà vệ sinh không phải nhằm vào anh...!
“Không phải nhắm vào tôi? Vậy cô chạy cái gì? Tôi đầu ăn thịt người, nói với cô mấy câu cô đã muốn đi, chẳng lẽ đây không phải làm nhục tôi sao?"
Tôi thật sự rất muốn măng tên này một câu “Ngu xuẩn, nhưng tôi nhịn được nể tình anh ta nhỏ hơn tôi, tôi không tính toàn với anh ta l
“Này anh, xin buông tay trước được không? Tôi muốn đi nhà vệ sinh chỉ vì tôi muốn đi trang điểm lại, không có ý gì khác, xin đừng suy nghĩ nhiều "
Tôi dùng sức rút tay minh ra khỏi tay anh ta, sức đàn ông rất lớn, sau khi tôi rất được tay về, mới