Về đến nhà, vừa đóng cửa lại, tôi đã nôn nóng nhào tới hòn Đường Kiêu
"Ha ha, Đường Kiêu, em yêu anh chết mất! Anh biết không? Dáng vẻ vừa rồi anh trút giận thay em ngẫu muốn chết.
Như kiểu diễn trong phim truyền hình vậy...!anh có biết kiểu Chủ tịch bá đạo không?”
“Ngầu chết mất! A a a, em sắp trở thành fan hâm mộ của anh rồi...!Không, em si mê anh mất rồi, em muốn sinh con cho anh!”
Đường Kiêu không để ý vẻ si mê của tôi, kéo cánh tay tôi ôm cổ anh ra, nghiêm túc dạy dỗ tôi.
“Vợ à, mẹ chúng ta còn ở đây đấy, làm con gái phải dè dặt chút."
Xí! Tên này, còn ra vẻ đáng thương à, trước làm quân tử sau làm cầm thủ, khi có mặt mẹ tôi anh là người khiêm tổn, khi bà không có đây, anh chính là tên mặt người dạ thú!
Tôi “xì” một tiếng: “Anh cứ giả vờ đi, sói già vẫy đuôi.
Mẹ tôi biết cái tính điên điên khùng khùng của tôi, dù sao bà cũng sinh ra tôi mà, từ nhỏ đến lớn, không ai hiểu tôi hơn bà, bình thường tôi chỉ cần vểnh mông lên là biết tôi ị như nào.
Mẹ cười híp mắt nói: “Tiểu Đường, cháu đừng chấp Tiểu Hàm, từ nhỏ nó đã vậy rồi, không học nổi dè dặt gì đâu...!
Đây là mẹ ruột của tôi sao? Con rể vừa đến đã nói xấu con gai rồi à?
Mẹ tôi vừa bôi xấu tôi, vừa nói: “Hai đứa xem tivi trong phòng khách đi, mẹ đi nấu cho hai đứa.
Sau đó mẹ tôi đi vào phòng bếp, Đường Kiêu hấp tấp đi sau bà, đòi vào phòng bếp giúp đỡ, còn nói muốn mẹ tôi dạy anh học nấu ăn.
Đồ nịnh hót này, vợ mình cũng không cần, còn chạy đi lấy lòng mẹ vợ sao?
Tôi thở phì phò ngồi trên ghế sofa xem tivi, bên Đường Kiêu vừa nói vừa cười, thỉnh thoảng còn có tiếng cười đùa truyền tới từ trong phòng bếp, chẳng phải kích thích tôi sao?
Tôi rất tò mò rốt cuộc hai người bọn họ trò chuyện gì bên trong, bèn dứt khoát tìm cớ vào phòng bếp, vừa khéo nghe thấy mẹ tôi đang kể tai nạn xấu hổ của tôi khi còn bé cho Đường Kiêu nghe.
Trong đó còn bao gồm khi còn bé tôi chảy nước mũi mặc quần yếm cướp bánh phao đường của Hai Mập hàng xóm, còn có hồi bé xuống sông mò cá, bị mẹ tôi tóm ngay tại trận, sau đó cầm chày cán bột đuổi tôi hai con phố, đủ mọi chuyện xấu hổ khiến tôi chỉ muốn đạp cửa vào.
Vì trả thù, tôi thò đầu vào phòng, lớn tiếng hỏi mẹ tôi: "Mẹ! Có cần con giúp không!”
Mẹ tôi bị tôi làm cho giật nảy mình, chưa tính hôn nói: “Con ranh này, con hét lớn như vậy làm gì? Đã bảo con nghỉ ngơi đi rồi, con còn ở đây làm gì?”
Tôi bĩu môi: "Con không đi đâu, hai người nói xấu sau lưng con, con phải ở lại giám sát."
Đường Kiêu vẫn còn đang cười, sắp không khép miệng được rồi, tôi nhanh chóng chạy tới, che tai anh chơi xấu.
"Không cho phép nghe không cho phép nghe, sau này anh sẽ lôi những chuyện này ra trêu em mất anh phải quên đi.
Đường Kiêu cười nhéo tại tôi: "Vâng, bà xã đại nhân, em nói không nghe thì không nghe."
Mẹ tôi ở bên cạnh lại bắt đầu bôi xấu tôi: “Thôi đi, con ác vậy? Biến ra ngoài xem tivi đi, mẹ còn phải dạy con rể mẹ nấu ăn nữa.”
Tôi xạm mặt lại, quay mặt sang giơ ngón tay cái lên với
mẹ tôi.
“Mẹ thật tuyệt, con mới là con gái của mẹ đấy, nhìn mẹ chiều Đường Kiêu như nào kìa, chắc đang ước gì anh ấy
là con trai mẹ đấy
Mẹ tôi trừng mắt: “Con thì biết cái gì, con trai con rể đều là người thân mà? Ai giống cái đứa con gái y xì con trai như con, điện từ nhỏ đến lớn, không biết rốt cuộc Đường Kiêu thích con ở điểm nào
Được rồi, tôi không còn gì để nói nữa.
Nghĩ ngợi, tôi vẫn nên quay về ghế sofa xem tivi thì hơn.
Cơm tất niên bắt đầu trong tiếng lải nhải của mẹ tôi và tiếng chương trình mừng xuân, ba người chúng tôi ngồi vui vẻ hòa thuận bên bàn ăn, mẹ tôi