Ba anh đúng là biết cách phá hoại không khí mà, lúc này mà còn hối thúc chuyện hôn sự của họ nữa, không sợ Đường Kiêu sẽ trở mặt ngay lúc này sao.
Quả nhiên, biểu cảm của Đường Kiêu cứ y như là gặp phải kẻ thù giết cha vậy: “Đừng hòng.”
Ha ha… câu nói của Đường Kiêu tuy đơn giản nhưng lại cục súc, câu từ ít nhưng gói gọn hàm ý.
Ba anh dường như đã đoán được trước phàn ứng của anh nên sau khi nhìn tôi bằng ánh mắt không mấy thân thiện thì đã mở miệng nói: “Không cưới Vũ Dao thì con cũng đừng hòng kết hôn với người phụ nữ này!”
Tôi cảm thấy ba anh có suy nghĩ thật đơn giản, quan hệ của tôi và Đường Kiêu nói thẳng ra về công thì chính là ông chủ và cấp dưới, còn về tư là mối quan hệ không đưa ra ánh sáng được nhưng cả hai đều có một điểm chung chính là lợi ích.
Anh trả tiền để tôi ngủ với anh, cả hai cứ như thế mà thỏa mãn nhu cầu lẫn nhau thôi, nếu như không phải anh dùng hình ảnh ân ái của chúng tôi ra để uy hiếp tôi thì tôi đã sớm đi theo Hà Phong rồi, chứ làm gì có chuyện cứ ở bên cạnh người đàn ông không bao giờ có kết quả chứ?
Quả thật là tôi thấy rất buồn cười nhưng ở trong hoàn cảnh này thì tôi không dám cười ra tiếng.
Thế rồi tôi quay qua nhìn Đường Kiêu, biểu cảm của anh lúc này rất khó coi, trông nó như có chút gì đó kiêu ngạo bất cần vậy.
“Tùy ba thôi, ba muốn cản trở thế nào cũng được, dù sao thì con và Châu Vũ Dao cũng không thể nào, ba muốn lấy lại công ty, được thôi, ba cứ lấy nhưng con rất muốn xem ba có đủ tinh thần để quán xuyến công việc trong công ty không.”
“Con… thằng nghịch tử!”
Đường ƯUu Văn tức giận run người, mẹ anh đứng kế bên nhỏ nhẹ an ủi định khuyên Đường Kiêu.
“Kiêu à, con đừng làm vậy, Vũ Dao tốt như vậy, sao con lại không muốn kết hôn với nó mà lại muốn tìm một người phụ nữ lai lịch bất minh chứ?”
Đường Kiêu dùng ánh mắt thâm sâu đầy hàm ý nhìn Châu Vũ Dao đang khóc nức nở và trả lời điềm đạm: “Cuộc đời này con luôn đi theo sự sắp xếp của hai người, đến hôn nhân cũng vậy, đều là mọi người sắp đặt cả nhưng từ khi con nghỉ ngờ mình bị nhiễm bệnh thì con đã đột nhiên hiểu ra, con không thích Châu Vũ Dao, vậy thì tại sao phải kết hôn với cô ấy? Tại sao con không thể sống theo cách của mình chứ?”
“Nhưng…”
“Mẹ, không có nhưng gì cả, không thích chính là không thích, ngày xưa con sẽ nghĩ tới cảm nhận của hai người nên cùng cô ấy đóng kịch nhưng bây giờ thì không còn tâm trạng để đóng kịch nữa, con muốn sống thật với mình, con thích ai và kết hôn với người nào ba mẹ cũng không thể sắp xếp được nữa, vì vậy nên ba mẹ đừng tốn công nữa, hãy tập trung