Nhược Hy lén lút đi vào nhà nhưng bị người làm vườn thấy đã vội nói lớn.
" Tiểu thư đã về.
"
Nhược Hy đưa một ngón tay lên môi ý bảo ông ấy im lặng nhưng mọi chuyện đã quá muộn rồi ba mẹ cô từ trong nhà đi ra.
" Về từ lúc nào mà phải lén lút như thế hả.
"
Nhược Hy cười gượng nói.
" Con vừa đáp xuống sân bay là chạy về đây ngay đấy ba mẹ à.
"
Mẹ cô không thể nào tin những lời nói dối xảo biện của cô được bà đã cho người âm thầm điều tra cô.
" Con đừng có mà xảo biện mẹ đã cho người điều tra hết rồi con về ngày hôm qua nhưng không về thẳng nhà mà đi tụ tập bạn bè, con bé này mẹ không dạy dỗ con là con không sợ đúng không.
"
Nhược Hy thấy mẹ nóng giận liền nhìn sang ba với ánh mắt cầu cứu.
" Ba.
"
Ông chỉ biết lắc đầu bởi vì mẹ cô là người quyền lực nhất trong gia đình ba cô rất sợ mẹ cô giận nên không giám hé nữa lời, Nhược Hy bị mẹ mắng cho một trận đến mềm nhũn cả chân cô mệt mỏi đi lên phòng thả mình trên chiếc giường êm ái, nhớ lại những cảnh tượng xảy ra tối hôm qua khiến cho cô cảm thấy khó chịu tên đàn ông đó là ai sao có thể bá đạo đến thế chứ, bỗng có một tiếng gõ cửa.
" Nhược Hy con ngủ rồi à?"
Nhược Hy mệt mỏi nói.
" Vẫn chưa có chuyện gì không mẹ.
"
" Tối nay chúng ta sẽ mở một buổi tiệc nhỏ mừng con trở về, mẹ có mời gia đình bác Mạc đến chơi có cả chồng tương lai của con nữa đấy lo mà chuẩn bị đi.
"
Nhược Hy nghe xong liền phẩn nộ nói.
" Lại là bác Mạc con đã bảo sẽ không lấy người con không yêu rồi mà.
"
Mẹ cô đứng bên ngoài cửa nói chắc nịch
" Trước lạ sau quen thằng bé rất tuấn tú con gặp chắc chắn sẽ thích.
"
Nhược Hy hét lớn ra cửa.
" Mẹ! đừng có ép con mẹ nghĩ con chịu ở yên trong đây sao.
"
Mẹ cô liền đắt ý cười nói.
" Mẹ đã cho người khoá tất cả cửa sổ những lối ra mà con hay giở trò rồi đừng hòng thoát khỏi nhà "
Nhược Hy nghe mẹ