Hôm nay là ngày đưa ba cô về với đất trời Nhược Hy ôm tấm di ảnh của ba mình mà lòng đau như cắt.
Mẹ của cô đã đi không còn vững được nữa Tuyết Vân và Lan Anh phải dìu bà đi.
Tang lễ diễn ra trong sự lạnh lẽo sự vô tâm của mọi người, đôi mắt cô đã không còn nước mắt để rơi nữa, có khóc ba cô cũng sẽ không sống lại được nữa Nhược Hy phải kiên cường mạnh mẻ để gánh vách mọi thứ thay mẹ.
Thời gian cứ thế trôi qua, hôm nay là 49 ngày của ba cô Nhược Hy đã không còn quay trở lại dinh thự của Thế Phong cô đã bắt đầu sống một cuộc đời tự do không phải chịu sự quản thúc của hắn.
Nhưng vấn đề đáng lo ngại ở đây là hắn không chịu kí vào đơn ly hôn cô đã gửi biết bao nhiêu bản đến điều bị hắn xé nhát ném vào sọt rác, Thế Phông vô cùng cố chấp một tình yêu không có sự tin tưởng và tha thứ sẽ không bao giờ tồn tại mãi mãi, Nhược Hy vô cùng đau đầu nhưng cô không biết làm cách nào để hắn có thể kí vào giấy ly hôn nếu mọi chuyện cứ diễn ra như vậy thì cuộc sống của cô sẽ không bao giờ được yên ổn.
Cô đang cắm hoa vào lọ để đem lên bàn thờ của ba mình tuy hai mẹ con cô không còn ba nữa nhưng họ vẫn sẽ sống tốt trên cuộc đời này để cho ba cô được yên lòng, mẹ cô đang tất bật trong bếp tuy chỉ tổ chức nhỏ nhưng mọi thứ cũng phải thật chỉnh chu, Nhược Hy cầm lấy những cành cây thừa đứng lên để đem đi bỏ vào sọt rác đột nhiên cô cảm thấy chống mặt đầu óc quay cuồng không gian trước mắt đã mờ dần Nhược Hy ngất xỉu xuống sàn, mẹ cô đang mang đ ĩa đồ ăn sắp xếp ra bàn nhìn thấy Nhược Hy ngất xỉu liền hốt hoảng chạy đến đỡ cô.
" Con sao vậy Nhược Hy.
"
Tình cờ Lan Anh và Vũ Hàn đang đi vào họ nhìn thấy cảnh tượng này cũng vội vàng chạy đến giúp, Vũ Hàn bế Nhược Hy lên phòng để cho cô nghĩ ngơi, lúc này Tuyết Vân và Vĩnh Nghiêm cũng đến hai người không thấy ai nghe trên lầu có tiếng người đang nói chuyện họ nhìn nhau khó hiểu rồi cùng nhau đi lên đó, nhìn thấy Nhược Hy đang nằm trên giường Vĩnh Nghiêm liền lo lắng hỏi.
" Nhược Hy bị sao vậy ?"
Mẹ cô lên tiếng nói.
" Con