Không biết Lục Tinh đang làm gì mà không trả lời cô ngay.
Trần Ân Tứ chậm rãi thay sang nội y màu xanh đậm, tiếp tục gửi cho Lục Tinh thêm một tấm: "Cái này thì sao? "
Trần Ân Tứ: "Bộ màu đen này thế nào? "
Trần Ân Tứ: "Bộ tím nhạt này thế nào?"
"..."
Trần Ân Tứ gửi liên tiếp năm sáu tấm ảnh, thấy Lục Tinh vẫn không quan tâm mình, cô ném cho Lục Tinh một đống biểu cảm.
Trần Ân Tứ: "Tiểu tiên nữ của bạn có chút mất hứng rồi.jpg"
Trần Ân Tứ: "Bạn làm như thế sẽ đánh mất mình đấy.jpg"
Trần Ân Tứ: "Bảo bảo ta đi tìm người đáng yêu khác đây.jpg"
"...."
Trần Ân Tứ là điển hình cho kiểu người mua bất cứ thứ gì cũng sẽ đi hỏi ý kiến mọi người.
Lục Tinh chậm chạp không trả lời, cô đành đi tìm tiểu khả ái khác.
Cô không biết Lâm Nhiễm có thông đồng với Lục Tinh trước hay không mà khi cô gửi những tấm ảnh vừa chụp sang cho Lâm Nhiễm, cô ấy cũng không trả lời cô.
Liên tiếp bị ăn bơ từ hai cô gái, tâm trạng Trần Ân Tứ thật sự đóng băng.
Trong thâm tâm cô tạm thời tuyệt giao mười giây với cả Lục Tinh và Lâm Nhiễm, sau đó nhớ đến người chị em tốt kia của mình.
Cô mở nhóm "Hoa hồng leng keng", trước tiên gửi vào một mớ biểu cảm khóc thút thít, làm cả màn hình tràn ngập sự tủi thân của cô.
Trần Ân Tứ: "Chị Chén!"
Trần Ân Tứ: "Em nhớ chị quá.jpg"
Khi Trần Ân Tứ gửi biểu cảm "Em nhớ chị quá" ba lần, cuối cùng chị Chén cũng quan tâm.
Bạn xem cái chén này vừa to lại vừa tròn: "Sao vậy?"
Trần Ân Tứ: "Chị Chén, vẫn là chị yêu em nhất."
Trần Ân Tứ: "Chị đúng là thiên sứ giáng trần, tinh linh vào nhầm nhân gian.
"
Sau khi nịnh bợ xong, Trần Ân Tứ chèn thêm icon vào từng tấm ảnh rồi gửi hết vào nhóm.
Trần Ân Tứ: "Chị Chén, chị mau xem giúp em, cái nào đẹp nhất?"
...!
Dù đã mười giờ tối nhưng đèn trong phòng họp của tòa cao ốc Ngân Hà vẫn sáng trưng.
Dung Dữ đứng trước màn hình lớn thao thao bất tuyệt về những vấn đề gặp phải gần đây.
Điện thoại trong túi quần của Tần Kiết rung lên, anh hơi dừng lại, một lát sau mới phản ứng kịp là ai đang nhắn tin cho mình, lấy điện thoại ra, nhìn lướt qua màn hình.
Anh vốn dĩ định sau khi kết thúc cuộc họp sẽ nhắn tin cho cô, ai mà biết được cô gái nhỏ cứ không ngừng gửi tin nhắn.
Anh nhấn vào màn hình.
Sau khi trả lời xong tin nhắn của cô, thấy hai tin nịnh bợ kia, đúng lúc anh đang định đặt điện thoại xuống thì một loạt các tấm ảnh gửi tới.
Không nghĩ nhiều, anh tiện tay mở một tấm, nhìn thấy icon "Cười gian" che đi khuôn mặt, nhưng anh vẫn nhận ra người ấy là cô.
Tiếp theo, anh bị hấp dẫn bởi động tác cô cầm nội y khoa tay múa chân.
Ngón tay anh hơi co lại, mới bắt đầu di chuyển trên màn hình, xem tiếp những tấm ảnh khác.
Toàn bộ đều là ảnh show nội y.
Cho dù cô vẫn mặc áo, nhưng vải mỏng như vậy mang trên người cô, lại thêm ánh đèn phòng thử đồ chiếu xuống, thật sự có hơi...!câu dẫn người khác phạm tội.
Mấy bức ảnh ấy, anh lướt xem toàn bộ từ trái sang phải, rồi từ phải sang trái, khi xem, lực ngón tay anh hơi lớn, tấm ảnh chợt thu nhỏ, khung trò chuyện lại có thêm vài tin nhắn mới.
Tổ tông của tôi: "Chị Chén, chị xem giúp em, bộ nào đẹp nhất?"
Một phút sau, Tổ tông của tôi: "Chị Chén?"
Tổ tông của tôi: "Sao lại không quan tâm em nữa?"
Tổ tông của tôi: "Chị Chén?"
Tần Kiết: "Đang xem."
Tổ tông của tôi: "À."
Tổ tông của tôi: "Vậy chị xem nhanh đi."
Tổ tông của tôi gửi lại tấm ảnh nội y màu đen: "Bộ này có phải hơi câu dẫn không?"
Tổ tông của tôi gửi lại tấm ảnh nội y màu hồng phấn: "Bộ này có phải hơi tươi mát nhưng gợi cảm không?"
Tổ tông của tôi gửi lại tấm ảnh nội y màu xanh đậm: "Bộ này có phải mang