Lần này người thua không phải Dung Dữ.
Người kia rút trúng lá bài: "Đi catwalk ba vòng quanh phòng bao".
Vì thế người đàn ông trẻ bụng phệ đầu hơi hói, mắt hơi đỏ, ngón tay để kiểu hoa lan chỉ, cực kì quyến rũ mà đi hết ba vòng catwalk.
Người thua tiếp theo là Lâm Nhiễm, sau đó là Dung Dữ, tiếp nữa là người kế bên, thêm thêm nữa lại là Dung Dữ...!
Sau một tiếng trôi qua, mọi người đều phát hiện của Tần Kiết và Trần Ân Tứ vận khí quá tốt, hai người họ một lần cũng chẳng thua, nhưng của Dung Dữ lại quá tệ.
Trò chơi mới mười tám trận, thua hết mười trận.
Hố đen trò chơi hôm nay là Dung Dữ, vẫn chưa chịu chấp nhận số phận mà tiếp tục kéo mọi người chơi nữa.
Nửa tiếng sau, Trần Ân Tứ chưa lần nào thua, lần này thua rồi.
Đám người từng bị thua vô cùng hứng khởi nhìn Trần Ân Tứ rút card: "Ngôi sao bạn thích là ai?"
- Trời ụ?
- "Anh da màu dấu chấm hỏi đầy mặt".
Tại sao nhiệm vụ của tôi không phải kêu ba lần tôi là heo thì là hôn tường trong mười giây, đến Trần Hề, lại là câu hỏi nhẹ nhàng như vậy?
- Đù, sao giống hồi nhỏ bị giáo viên gọi đứng lên trả lời câu hỏi 1+1 bằng mấy thế...!
Cả đám người trong phòng đều đang nghi ngờ về nhân sinh quan, Trần Ân Tứ thẳng thắn nói:
- Ngôi sao mà tôi thích là Trần Ân Tứ!
Dung Dữ cục súc, bắt cả đám lại, để bộ mặt nguy hiểm "đứa nào dám bước ra khỏi trận chơi, ông đây bức hôn đứa đó", bắt mọi người tiếp tục chơi.
Mặt Dung Dữ như ăn ớt sừng siêu cay, uống nước dí bom, cố gắng chổng người lên để lấy lại sự bình thản như trước.
Đêm nay, Tần Kiết người chưa bao giờ thua lần nào, thua rồi.
Dung Dữ ôm hộp, vui mừng khi người khác gặp họa:
- Khắp chốn vui mừng, Kiết Gia, ông chỉ chờ có lúc này thôi, qua đây! Rút thẻ!
- Rút rút rút, rút rút rút, rút rút rút!
Trong lúc Dung