Chương 315 LẦN SAU ANH SẼ NHẸ HƠN
Tần Nam ồ một tiếng, sực nhật ra nãy giờ mình chỉ toàn buôn chuyện mà bỏ sót chuyện chính, vội hỏi, "Hôm 25 tháng 3 Trần Vinh cũng tới Vô Tích, đi cùng chuyến với cháu, cháu có biết không?"
"Cô ta trông thấy cháu ở khoang hạng nhất, có lẽ hai người không quen biết lắm nên cô ta không tiện chào hỏi.
Tóm lại bấy giờ cô ta tự chụp mấy tấm selfie đăng lên WeChat, tình cờ chụp phải cháu, cô ta cũng không cố ý chụp cháu đâu, chẳng qua chuyện của cháu ầm ĩ lên, cô ta lục lại WeChat của mình mới vô tình phát hiện thôi.
"
"Cũng coi như thằng oắt cháu phúc lớn mạng lớn, không có bạn gái cũ của cháu đứng ra làm chứng, vẫn có người khác đưa ra chứng cứ vững vàng như núi giúp cháu.
"
"Có điều nói đi cũng phải nói lại, lúc Trần Vinh nhờ người liên lạc với cô, cô vẫn chưa nói chuyện với đoàn làm phim ‘Sinh mệnh’, chính cô ta đã chủ động tìm tới cô, nói rằng có thể đứng ra làm chứng cho cháu, nói là cô ấy và cháu đã hẹn nhau cùng tới Vô Tích! "
Nói tới đó, Tần Nam vẫn kiên nhẫn hỏi, "Này cậu ấm, cháu có chắc Trần Vinh không có ý gì với cháu không? Lý ra ai mà cẩn thận đến nỗi đi tìm bằng chứng biện minh hộ cháu chứ, phải biết rằng nếu không có cô ta chỉ ra thì cô cũng chẳng để ý có cháu trong đó.
"
Nghe xong đầu đuôi câu chuyện, Tần Kiết cụp mắt cười nói, "Cô yên tâm, cháu không có thể diện lớn thế đâu.
Trần Vinh không phải là nể mặt cháu.
"
"Thế là sao?" Tần Nam nghĩ mãi vẫn cảm thấy sự giúp đỡ của Trần Vinh hết sức lạ lùng, ngoài tình cảm ra, bà thật sự không nghĩ ra được nguyên nhân gì khác, "Cô ta không nể mặt cháu thì nể mặt ai?"
Tần Kiết: "Bạn gái cháu.
"
Nghe ra giọng điệu tự hào và khoe khoang chẳng biết từ đâu ra trong giọng Tần Kiết, Tần Nam cười nhạt, "Giữ thể diện chút đi cậu ấm, là bạn gái cũ.
"
"Mấy lần định đính chính với cô nhưng thấy cô đang nói việc chính nên cháu không tiện ngắt lời.
" Tần Kiết giơ tay lên nhìn đồng hồ, "Cháu đã thoát kiếp độc thân được hai giờ ba mươi tư phút rồi.
"
Tần Nam: "! "
"Cô có bận không? Nếu không bận cháu sẽ kể cho cô nghe quá trình thoát ế của cháu?"
Rồi chẳng đợi Tần Nam đồng ý, anh đã tự lên tiếng, "Cô có xem Weibo của bạn gái bé bỏng nhà cháu không? Liên tục đăng ba bài mắng Đường An Dật, nói rằng người cô ấy nói tới là cháu! "
"! "
Tần Nam gõ xuống bàn ngắt lời anh, "Cháu đã nghĩ bao giờ sẽ xử lý việc của Dương Linh chưa?"
Tần Kiết: "Đoạn sau hay lắm, cô có chắc! "
Tần Nam: "Cô bận lắm.
"
Tần Kiết tặc lưỡi tiếc rẻ rồi hờ hững trả lời câu hỏi của Tần Nam, "Nhanh nhất có thể đi.
"
Tần Nam ngạc nhiên nhướng mày, "Thế nào là nhanh nhất có thể? Hai hôm trước chẳng phải còn làm ầm lên đòi đợi ư? Sao hôm nay cháu lại đổi ý rồi.
"
Giọng Tần Kiết đều đều nghe rất tùy tiện, "Hai hôm trước cháu bảo đợi là vì muốn thử cảm nhận những uất ức mà bạn gái bé bỏng của cháu từng phải chịu.
"
"Giờ phải nhanh nhất có thể vì không muốn bạn gái bé bỏng của cháu lo lắng.
"
Rồi như bắt được cơ hội, Tần Kiết lại bắt đầu kể quá trình thoát ế, "Cô có biết bạn gái bé bỏng của cháu nghe được chuyện này đã bay từ Milan về Bắc Kinh ngay trong đêm, còn tới Vô Tích lấy hộ cháu đoạn băng từ camera giám sát, nửa đêm đến công ty ở cạnh cháu suốt một đêm! "
Tần Nam gập máy tính lại, ôm vào lòng, đứng dậy toan đi, "Cháu ở đây một mình, tự kể chuyện thoát ế cho mình nghe đi, cô đi đây.
"
"! "
Thấy Tần Nam sắp ra khỏi cửa, Tần Kiết vội gọi giật lại, "Từ từ đã.
"
Tần Nam ngoái đầu.
Tần Kiết nghiêm túc hỏi, "Có việc gì có thể khiến cháu lại bị mắng chửi lên hot-search mà không khiến người ta lo lắng như vụ này không?"
Tần Nam: "Cháu lại nghĩ ra chuyện dở hơi gì đấy?"
"Muốn bạn gái bé bỏng của cháu chiều chuộng cháu hơn.
"
Vừa nói anh vừa rút di động ra, bật lại đoạn ghi âm Trần Ân Tứ gửi cho mình cho Tần Nam nghe.
"Em sắp bay rồi, anh để ý xử lý chuyện trên Weibo đi, nếu không xử lý được thì về nhà tìm bạn gái anh nhé.
"
"Cô nghe thấy chưa? Về nhà tìm bạn