Chương 347 CẮM SỪNG
Thời gian diễn ra đợt sóng gió này khá dài, kéo theo khá nhiều chuyện liên quan vào, có thể nói là con sóng này chưa qua, con sóng khác đã ập tới, ngay cả cơ hội để thở cũng không có.
Sự việc bắt nguồn từ bức ảnh Trần Ân Tứ chụp bữa tối được cô đăng lên Weibo để tương tác với fan.
Bữa tối đó do Tần Kiết nấu, Trần Ân Tứ mặt dày nhận vơ là thành quả của mình.
"Tự nhiên nổi hứng nấu bữa tối, vừa ăn vừa xem ‘Sinh Mệnh’."
Bây giờ cô đang ở trên đỉnh cao, mới đăng bài lên Weibo mấy phút mà lượng bình luận đã hơn mười nghìn.
"Wow, tài nghệ nấu nướng của nhím con tuyệt quá!"
"Nhìn mà thèm ghê."
"Chắc không phải món ăn hắc ám nào đấy chứ?"
"..."
Đến khi Tần Kiết đặt bát canh xuống bên cạnh tay Trần Ân Tứ, cô mới đặt điện thoại xuống.
Bữa tối nhìn rất đẹp, nhưng lại có cà rốt cô không thích ăn.
Trần Ân Tứ kén ăn gắp từng sợi cà rốt trong đĩa ra ngoài.
Tần Kiết không nói gì, kệ cho cô nhặt ra, anh ăn cơm xong, đặt đũa xuống, thấy cô nàng ngồi đối diện vẫn đang lề mề chưa ăn được mấy miếng, anh liền kiên nhẫn chờ đợi.
Bốn mươi phút sau, Trần Ân Tứ đặt đũa xuống.
Nhưng Tần Kiết đang nghịch điện thoại, không hề ngẩng đầu lên mà nói: "Ăn đi."
"NO!"
NO cái gì mà NO, lại còn dùng tiếng Anh nữa cơ.
Tần Kiết ngẩng đầu lên: "Ăn đi."
Trần Ân Tứ nhìn thẳng vào mắt Tần Kiết, giữ vững lập trường của mình: "Không ăn là không ăn."
"..." Tần Kiết và Trần Ân Tứ giằng co không ai chịu nhường ai hồi lâu, cuối cùng anh đặt điện thoại xuống: "Không ăn thật à?"
"Đậu, ai mà ăn những thứ này thì kẻ đó có vấn đề."
"..."
Nhưng Tần Kiết không hề tức giận, ngược lại còn bật cười: "Được rồi, vốn định nếu em ngoan ngoãn ăn cơm, tối nay sẽ tha cho..."
Tần Kiết chưa nói xong từ "em", chiếc bát nhỏ trước mặt Trần Ân Tứ lập tức sạch bách.
Tần Kiết lại bật cười, cúi đầu trả lời tin nhắn.
Trần Ân Tứ nhịn để không nôn hết ra, cô nuốt vội nuốt vàng đống cà rốt xuống không khác gì đang uống thuốc, đang định đi lấy sữa chua uống thì điện thoại bỗng kêu "ding dang".
Lục Tinh: "Em đủ lông đủ cánh thật rồi ha."
Lục Tinh: "Công bố gián tiếp cũng không thảo luận trước với chị một tiếng."
Lục Tinh: "Em biết tâm trạng của chị bây giờ như thế nào không? Con gái lớn muốn giữ cũng không giữ được, con gái lớn đã lấy chồng như bát nước hắt đi."
Chuyện quái quỷ gì vậy?
Trần Ân Tứ chau mày vào Weibo.
Lượng bình luận bùng nổ, bình luận nhận được nhiều tương tác nhất chính là hình chụp bài đăng Weibo vừa rồi của cô, có điều cánh tay trong bức ảnh được khoanh tròn bằng màu đỏ, trên cổ tay trong bức ảnh đó đeo một sợi dây thun màu đỏ.
"Đã xác nhận bằng mắt thần, đây là bàn tay của đàn ông."
"Tôi ưng cánh tay này lắm nha."
"Qua cánh tay này, nhìn bằng mắt thường, tôi có thể đoán người đàn ông đó khá cao, vóc dáng rất chuẩn."
"Qua cánh tay này, nhìn bằng mắt thường, tôi có thể đoán đối phương là một anh đẹp trai trẻ tuổi."
"Qua cánh tay này, nhìn bằng mắt thường, tôi có thể đoán người rất quan trọng với Trần Ân Tứ đã xuất hiện rồi."
"Sợi dây thun đó, tôi cũng là người có bạn gái đấy nhé!"
"..."
"..."
"..."
Cô luôn tránh bị người khác chụp trộm, thế mà chính cô lại hớ hênh.
Trần Ân Tứ đọc bình luận của cư dân mạng mà muốn chết quách đi cho rồi.
Bao giờ cô mới thật sự trở thành tiên nữ bé nhỏ tao nhã ung dung được đây?
Đối mặt với lời châm biếm liên tục của Lục Tinh, Trần Ân Tứ lựa chọn giả chết.
Do sự việc chưa đến mức quá nghiêm trọng, chỉ từ một bức ảnh người ta khó đoán được là ai, nên Lục Tinh không vội đăng giải thích.
Nào ngờ việc này còn chưa hạ nhiệt, sự việc mới đã bùng nổ.
#Trần Ân Tứ thấy chết không cứu#
Vừa nhìn là biết topic này được người ta cố ý tạo ra để chen ngang vào bảng xếp hạng tìm kiếm, toàn bộ tài khoản phụ trong đó đều đăng một video.
Trong video có một người đàn ông kéo lê một cô gái đến bãi đỗ xe, Trần Ân Tứ và Trần Vinh đứng ở nơi không xa, nhưng không hề ngăn lại.
Video đã bị cắt ghép chỉnh sửa, Châu Đồng bị