Giường Anh Chia Em Một Nửa

Sau Này Nói Cho Em Biết


trước sau


Trần Ân Tứ chưa kịp nói hết câu,
Tần Kiết đã ép cô vào tường:
- Vị thành niên, tôi là đàn ông chân chính.

Tần Kiết nhìn Trần Ân Tứ xong không biết tại sao lại thêm một câu:
- Em muốn thử không?
Trần Ân Tứ ngẩng đầu, chớp chớp mắt nhìn Tần Kiết:
- Thử bằng cách nào?
Cô gái nhỏ còn rất phóng khoáng nha...!
Đáy lòng Tần Kiết cười khẽ một tiếng, vừa định trả lời thì anh thấy đôi mắt hoài nghi của cô, ngẩn người, lời đến môi liền im bặt, cúi đầu nhìn một hồi vào đôi mắt đen nhánh sạch sẽ như xác định rằng cô thật sự không hiểu những gì mình vừa nói khi nãy.

Nói cô vị thành niên, thật sự là vị thành niên...!
Tần Kiết chợt cười, anh cầm gói băng vệ sinh, nhẹ nhàng cọ vào cổ cô:
- Sau này nói cho em biết.

Nói xong, anh ném gói băng vào mũ của cô rồi vào phòng mình.


____________
Chờ khi Tần Kiết từ trong hồi ức quá khứ trở về thực tại, thời gian đã là một giờ khuya.

Không biết có phải do dư âm để lại hay không nhưng bên môi vẫn treo nụ cười.

Lúc ấy cô gái nhỏ rất đơn thuần, tựa như một tờ giấy trắng vậy.

Cho đến sau này, chuyện nên hiểu cũng đã hiểu hết, nhưng ngại quá, anh chỉ tùy tiện nói một câu, khuôn mặt ấy lại đỏ cả nửa ngày.

...!
Mười giờ tối thứ bảy, sau khi Trần Ân Tứ kết thúc show ghi hình, cô và Lục Tinh ngồi chuyến bay cuối về Bắc Kinh.

Máy bay được lắp wifi, hai cô gái ngồi sau Trần Ân Tứ và Lục Tinh, cứ luyên thuyên tin tức bát quái.

- Nghe nói Chu Nhiễm muốn nhận phim cổ trang, bộ "Ôn rượu ủ trà"...!

- A! Sao tớ lại thấy có tin Mục Sở Từ muốn đóng bộ này vậy.

- Tin vịt? Mục Sở Từ là ai chứ? Tam

Kim Ảnh Đế, xứng danh người đứng đầu mảng điện ảnh, sao lại đi đóng phim bộ?
- Nói cũng đúng, không phải lúc trước Mục Sở Từ muốn lên show của đài Quả Hạnh sao? Là cái chương trình diễn xuất diễn viên đó, cũng không biết vì sao cuối cùng lại không tham gia.

- Thường thôi, Mục Sở Từ mỗi năm một bộ phim, toàn kỉ lục doanh thu phòng vé, nhiều chương trình đều dùng tiếng tăm của anh ấy mà tăng độ hot, có điều...!tôi nghe nói cái cô Lâm Tĩnh Xu kia muốn chuyển hướng từ phim bộ sang phim điện ảnh, hình như nữ chính trong phim điện ảnh tiếp theo của Mục Sở Từ là cô ta.

Nếu thật sự là thế, Lâm Tĩnh Xu lại càng lúc càng nổi thêm.

Trần Ân Tứ tính ngủ lấy sức nhưng lại bị tin của hai cô gái đằng sau thu hút sự chú ý, cô nhịn không được vươn sang Lục Tinh, nhỏ giọng hỏi:
- Thật không vậy? Mục Sở Từ hợp tác với Lâm Tĩnh Xu trong bộ điện ảnh mới?
Lục Tinh lắc lắc đầu:
- Cũng không rõ lắm.

Theo thói quen Trần Ân Tứ tính đâm thọt Lâm Tĩnh Xu hai câu, một trong hai nữ sinh đằng sau gọi hồn cô.

- Lâm Tĩnh Xu thật sự quen với Tần Kiết sao? Nếu như vậy thì Lâm Tĩnh Xu đúng là người thắng được quá nhiều thứ trong cuộc đời rồi, vừa Tần Kiết, vừa ảnh đế...!
- Tần Kiết chỗ nào cũng tốt, chỉ có một chút lỗi là cô bạn gái cũ Trần Ân Tứ.




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện