Lục Tinh hít sâu, lại hít thật sâu: - Dạ dạ dạ, chị nói không sai, đó là chuyện của em, nhưng bà cô của tôi à, giờ đừng có gây gổ với dân mạng được không? Tớ thật sự sợ giúp cậu dọn dẹp mối quan hệ xã hội, đến cuối cùng, chính cậu - người đồng đội như heo, không cẩn thận nói câu gì đó, thành công tống tớ vào quan tài luôn.
Trần Ân Tứ:
- Lục Tinh, cậu thật sự quá đáng, chúng ta bây giờ ngay lập tức hủy hợp đồng đi, tớ không muốn hợp tác với người không dùng từ "ngu" thì dùng từ "tường", giờ lại dùng từ "heo" để hình dung tớ...!
Lục Tinh đã quá quen với việc Trần Ân Tứ vĩnh viễn không nắm được trọng điểm ở nơi nào, phần tự luyến bành trướng:
- Hủy hợp đồng? Cậu bồi thường nổi tiền vi phạm hợp đồng không...!
Lời Lục Tinh còn chưa nói xong, điện thoại trong