Trần Ân Tứ không thèm quan tâm biểu hiện cạn lời của Lục Tinh, tiếp tục lên tiếng:
- Mấy cái tài khoản V lớn kia fans cộng lại chắc cũng hơn mấy ngàn vạn nhỉ? Bạn họ đăng Weibo đúng không? Không, thứ mà họ đăng là tiền.
- Có thể cùng lúc làm cho đám người họ xúc động, trong giới chúng ta ngoài mấy người thực lực ra, còn có ai?
- Thì là Trần Gia tớ rồi.
- Vì vậy, chắc chắn phải có người mê muội vẻ đẹp này của tớ, yêu tớ tới phát dại mới bỏ tiền ra giúp đỡ!
Lục Tinh trố mắt nghe, cảm thấy nơi nào cũng là tán dóc, nhưng cô lại không thể tìm được từ để phản bác lại vụ tán gẫu này.
Trần Ân Tứ cảm thấy lời phân tích này của mình là đúng, theo lí lẽ nói:
- Tinh Tinh, nhìn kĩ giới giải trí, mang vẻ đẹp trời ban như vậy cũng chỉ có tớ thôi nhỉ? Tớ đúng là giỏi thật...!
Lục Tinh nghe không nổi nữa, nhanh chóng đánh gẫy lời Trần Ân Tứ:
- Đúng đúng đúng, ngài giỏi nhất, xin ngài hãy khẩn trương chuẩn bị, sắp phải đi ghi hình rồi.
- Gấp cái gì, vẫn còn một tiếng cơ mà.
Trần Ân Tứ bước tới giường, cầm điện thoại:
- Tớ phải đem bí mật nhỏ này nói cho chị em biết.
Vừa nói, Trần Ân Tứ vừa mở nhóm "Hoa hồng leng keng", ngón tay dùng tốc độ ánh sáng gõ chữ.
"Chị Chén, hôm nay có điều kì diệu đã xảy ra với em, em được mấy tài khoản V bự bảo vệ.
Bọn họ đều là mấy tài khoản dùng tiền để mua, không dùng tiền mua họ sẽ không làm."
"Chị Chén, em cảm thấy không phải người bên tổ tiết mục nhờ họ làm, bởi vậy em nghi ngờ có người yêu em trong âm thầm, bỏ ra cả đống tiền mua người