Nếu công ty Mặc Đinh đã cần cô như vậy thì liệu cô có thể bàn bạc về chuyện ứng trước tiền lương cho mình được không nhỉ? Chỉ cần hai bên có thể nhất trí ý kiến với nhau vì rắc rối của cô cũng sẽ lập tức được giải quyết.
“Thật không dám giấu giếm anh, công ty Mặc Đinh không phải là sự lựa chọn đầu tiên của tôi. Tuy nhiên, hiện giờ tôi đang cần tiền gấp. Nếu phía Mặc Đinh có thể ứng trước cho.
tôi tiền lương trong vòng hai năm năm thì tôi sẽ đồng ý làm việc cho quý công ty” Lạc Thanh Du chần chừ do dự một lúc thật lâu rồi mới cẩn răng ấn vào nút gửi.
Nào ngờ đối phương lại vô cùng hào phóng đáp ứng với cô: “Không thành vấn đề.”
Sau đó, hai bên lại thảo luận kĩ hơn về các điều khoản trong hợp đồng làm việc và thời gian làm việc.
Lạc Thanh Du nghĩ tới việc mình còn đang phải chăm sóc cho ba đứa trẻ nhỏ nên đưa ra yêu cầu được làm việc tại nhà. Mỗi ngày cô sẽ hoàn thành nhiệm vụ được công ty giao cho.
theo thời hạn hẹn trước.
Còn Nghiêm Mặc Hàn bởi vì quá muốn giữ cô ở lại làm việc cho mình nên đã sảng khoái đồng ý với mọi yêu cầu mà cô đưa ra.
Thậm chí vì để có thể năm giữ được.
Hacker tài năng như Lạc Thanh Du, anh ta sẵn sàng ứng trước cho cô tiền lương trong vòng hai năm mà chưa cần phải ký kết hợp đồng Số tiền đó lên tới hơn hai tỷ đồng.
Lúc Lạc Thanh Du nhận được thông báo.
về số tiền kia, cô rất kinh ngạc, không khỏi đánh thêm một câu gửi cho đối phương: “Anh không sợ tôi là kẻ lừa đảo sao?”
Ở bên đầu máy tính bên kia, Nghiêm Mặc Hàn đang bật cười ngặt nghẽo: “Ai dám lừa tiền của ông đây? Kẻ đó đúng là muốn vuốt râu hùm, không sợ chết”
Giọng điệu cực kỳ ngông cuồng.
Lạc Thanh Du ngẩn người nhìn chăm chằm dòng chữ trên màn hình máy tính. Tại sao cô lại cảm thấy giọng điệu ngông cuồng này có hơi quen thuộc vậy nhỉ?
Trong đầu của Lạc Thanh Du đột nhiên hiện ra cảnh tượng bản thân ở cạnh anh Mặc: Hàn trong kiếp trước.
“Linh Trang, anh nghỉ ngờ rất ông trời phái em đến để trừng phạt anh!”
Có một ngày, điểm thi ba môn chính trong kỳ thi giữa kỳ của Nghiêm Mặc Hàn đều không đủ đạt chuẩn. Sau khi về nhà, anh ta bị bố lôi ra đánh cho một trận đau gần chết. Sau đó, anh ta nằm lỳ ở trên giường, thuận miệng trách mắng em gái mình.
“Em nói đi, ba môn ngữ văn, toán học, ngoại ngữ của em lúc nào cũng cao rồi, tại sao môn chính trị và lịch sử còn thi được điểm tối đã nữa hả. Đã vậy, em còn xinh đẹp.
như vậy, em bảo anh trai em làm sao có thế sống nổi dưới cái bóng của em đây hả? Đây chẳng phải là em đang muốn ép chết anh đấy sao?”
Linh Trang đang bôi thuốc cho Nghiêm Mặc Hàn, nghe thấy anh ta cao giọng trách mình liền dùng sức ấn vào miệng vết thương trên người anh ta. Nghiêm Mặc Hàn lập tức kêu la oai oái: “Nghiêm Linh Trang, anh là anh trai ruột của em,