Quan Minh Vũ giật nảy mình: “Hả?”
Trước giờ Chiến Hàn Quân vẫn không thích tham gia những bữa tiệc xã giao của giới thượng lưu, bởi vì anh rất ghét cảnh bị phụ nữ vây quanh Thế mà lần này tổng giám đốc không từ chối tiệc mừng Bạch Hiểu Phong về nước, có lẽ là anh muốn cho người thừa kế nhà họ Bạch chút thể diện.
“Tổng giám đốc, anh cần một bạn nhảy!”
Quan Minh Vũ cẩn thận nhắc nhở.
“Bạn nhảy ư?” Trong đầu anh hiện ra khuôn mặt của Lạc Thanh Du.
Hôm đó cô và anh khiêu vũ ở tiệc sinh nhật của Chiến Anh Nguyệt, họ nhảy rất ăn ý với nhau.
“Chuẩn bị váy cho Lạc Thanh Du”
Quan Minh Vũ ngạc nhiên đến mức ngu người nửa ngày vẫn chưa tỉnh. Hồi trước tổng giám đốc chỉ cần nghe đến tên Lạc Thanh Du thì đã tỏ vẻ buồn nôn, bây giờ lại chủ động yêu cầu người ta làm bạn nhảy sao?
Không lẽ thật sự giống với câu nói: “Buồn nôn thành thói quen?”
“Vâng”
“Vậy tổng giám đốc có yêu cầu gì về trang phục dự tiệc đêm nay không?” Anh ta hỏi Chiến Hàn Quân nhìn lướt qua bộ vest được cắt may vừa vặn trên người mình, mặt tối sầm hỏi: “Trang phục trên người tôi không hợp à?”
Quan Minh Vũ chảy mồ hôi, tống giám đốc mặc gì cũng lộ vẻ cao quý lạnh nhạt, cho dù anh mặc đồ vỉa hè cũng mang đến cảm giác giàu sang hơn người.
Nhưng mà đi dự tiệc thượng lưu, thay quần áo mới chính là phép lịch sự.
“Rất hợp!” Quan Minh Vũ vội vàng chuồn đi.
Bọn họ thật tình không biết hôm nay Bạch Hiểu Phong tốn công sức đi tìm Lạc Thanh Du với mục đích duy nhất: mời cô làm bạn nhảy của anh ta.
“Cô Thanh Du, tôi vừa về nước nên cũng chưa có nhiều bạn khác giới. Cô có thể làm bạn nhảy với tôi không?” Bạch Hiểu Phong đến làm phiền, năn nỉ Lạc Thanh Du, rất có quyết tâm chưa xuống âm phủ chưa từ bỏ.
Khuôn mặt Lạc Thanh Du lộ vẻ khó xử, sao lại nhiều bữa tiệc quyền thế như vậy, cô vừa mới mạo hiểm trốn khỏi tiệc của Chiến Anh Nguyệt đó, giờ chẳng