Học trưởng Kim Taehyung vốn là học bá lạnh lùng, khó tính ở trường. Mặt chẳng bao giờ nở được một nụ cười đúng nghĩa. Tính tình lại thẳng thắn, chỉ cần không vừa ý cái gì, sẽ không nể nang bất kì ai mà mang lời lẽ khó nghe nói với người khác.
Thế mà các cô gái trong trường lại chết mê chết mệt hắn ta.
Tưởng tượng đến khung cảnh sân bóng rổ rộng bằng 1/2 trường mỗi đợt hắn thi đấu đã chật kín không còn chỗ chen chân.
Thậm chí chỉ cần mỗi đợt học trưởng bưng tài liệu trường đi ngang là sẽ xếp cả hàng dài đơn giản chỉ để ngắm nhìn nhan sắc thiên phú kia một chút, hay để cố ý hít sâu mùi hương bạc hà nam tính phả đầy những lọn tóc đen bóng của Kim Taehyung. Bạo gan hơn chút thì có thể...
- Học...học trưởng, chờ...chờ đã học trưởng. Em rất thích anh, anh có thể ...
- Không thể !
- Nhưng món quà này em đã...
Kim Taehyung không đáp nữa, trực tiếp xoay người lại phía nữ sinh đang ngại ngùng, sắc mặt ửng đỏ lên tận mang tai.
- Học lớp nào ?
Nữ sinh tưởng như đã lọt vào mắt xanh của học trưởng, đầu cúi thấp xuống che đi nét ngại ngùng trên gò má hồng, ngọt ngào nhỏ giọng.
- Em ở ban hội họa, lớp 12.3 ạ.
- Được, từ mai cậu không cần đến lớp nữa, tôi sẽ thông báo với nhà trường về việc đình chỉ học cậu một tuần vì thái độ chưa nghiêm túc trong học tập, còn dám ảnh hưởng đến cả tôi ?
- Khoan đã...học,