Diệu Hàn vội để bát canh lên bàn sau đó đi nhanh tới muốn dành túi đồ ăn lại nhưng không ngờ hắn ta lại giữ lấy túi đồ ăn còn để ra phía sau làm cho Diệu Hàn phải tiến lên vươn tay muốn lấy túi bánh : " trả cho tôi!!! "
Cứ tưởng sẽ lấy được ai ngờ cô đứng không vững liền ngã đè lên người của Bạch Thiên Dạ
Ánh nắng từ cửa sổ chiếu vào bóng lưng của cô gái nhỏ đang nằm đè lên người kia,bàn tay của anh ta không để yên mà sờ lấy eo của cô gái.
Bầu không khí trong căn phòng rất yên tĩnh ,Bạch Thiên Dạ mỉm cười lên tiếng: " Hàn Hàn chủ động đến vậy sao? "
- " ! " Diệu Hàn vội vàng chống tay lên ngực ông ta sau đó ngồi dậy không quên cầm lấy túi đồ ăn vặt : ".
.
tôi cấm ông không được động vào đồ ăn của tôi "
Bạch Thiên Dạ không trả lời nhìn cô đang cất đồ ăn vào trong tủ,Diệu Hàn sau khi cất đồ ăn vào tủ đứng dậy chỉ vào bát canh định lên tiếng thì cô nghe thấy tiếng bước chân.
Tiểu Mai lúc này đi đến đứng trước cửa phòng mỉm cười nhìn hai người,Diệu Hàn liền thay đổi thái độ cô lễ phép nói : " canh giải rượu mẹ cháu nấu cho bác! Bác uống đi cho nóng "
Nói xong thì xoay người đi ra ngoài,Bạch Thiên Dạ đứng dậy rời khỏi giường đi tới cầm bát canh lên,Tiểu Mai vẫn đứng ở ngoài cửa nhìn Bạch Thiên Dạ.
Anh ta ngửi ngửi sau đó mới từ từ uống, đặt chiếc bát xuống lạnh lùng nhìn Tiểu Mai : " việc gì? "
Tiểu Mai lễ phép nói : " cháu thay mặt em cháu xin lỗi vì lời nói của em gái cháu!.
ừm.
.
chú ơi cháu! "
Bạch Thiên Dạ nghe Tiểu Mai gọi mình là chú thì nói : " gọi tôi là bác như em gái cô gọi thì hơn đấy! Còn nữa em gái cô rất lễ phép"
Người có thể gọi anh ta là chú chỉ có thể là Cục cưng nhà hắn tuy hắn không thích cô gọi mình là chú cho lắm nhưng đỡ hơn bác là được,hắn sẽ bắt cô gọi từ bác sang chú sau đó có lẽ là! Bạch Thiên Dạ không khỏi hào hứng trong lòng nhưng bộ mặt vẫn lạnh tanh.
Nói xong cầm bát canh đi xuống nhà,Tiểu Mai bị cắt ngang lời thì tức lắm ,cô ả giậm chân tại chỗ sau đó xoay người đi về căn phòng cũ ở đối diện để cho Thiệu Huy
Bà Diệu thấy Bạch Thiên Dạ đi xuống thì mỉm cười: " ông Bạch tỉnh rồi sao? Có đau đầu không? "
Bạch Thiên Dạ mỉm cười khẽ lắc đầu sau