Yu bỏ Shi ra…lau lau nước mắt…
- Ừm – Shi cười.
- Còn cô ta…- Yu.
- Không sao đâu. Cô ấy tốt mà, chỉ vì bị Emi & Emy lừa thôi – Shi.
- Thật không ? – Yu còn bán tín bán nghi.
- Ờ - Shi nói xong rồi chạy vụt lên phòng.
Vài phút sau Shi trở xuống với chiếc áo phông trắng của nam sinh và chiếc quần Jean kết hợp với đôi giày thể thao trắng.
- Nãy mặc váy đẹp hơn mà – Yu và Sam.
Hừ…Shi Hừ lạnh 1 cái…
Nhiệt độ căn phòng bỗng chốc giảm mạnh…
Shi vừa bước tới cổng trường đã gặp ngay 2 kẻ mà Shi chẳng muốn nhìn thấy mặt nhất…Còn ai khác ngoài Emi và Emy chứ.
Shi nắm chặt lấy cổ áo của Emi…
- Nếu các cô đã muốn giở trò bẩn với tôi, thì giờ các cô sẽ lãnh lại lấy hậu quả. Chỉ khi nào, các người biết cúi đầu cầu xin tôi tha thứ. Thì tôi sẽ xem xét lại việc đó…- Shi thả Emi ra, cao ngạo lướt qua…
Làm cho Emi ngã cái Bịch xuống đất.
- Shi ! – Yu chạy theo Shi, không thèm liếc nhìn Emi lấy 1 cái.
- Lè – Sam cũng chạy theo Shi, nhưng không quên trêu trọc Emi lấy 1 cái.
- Mà nè, kì thi cũng sắp đến rồi. Em định sao ? – Yu.
- Sao là sao ? – Shi.
- Chẳng phải em cần phải tr…- Yu.
- Chuyện đó em tự tính, chị không cần quan tâm – Shi.
- Nè nè, kì thi sắp đến, anh Jim chắc cũng đang cố gắng lắm đấy – Sam.
Shi chẳng nói chẳng rằng, chỉ cười 1 cái…1 nụ cười làm con người ta không rét thì run.
Tiết đầu tiên…
GV vừa bước vào lớp, cả lớp huyên náo hết cả lên…
Đồ đạc bay loạn xạ…Nhiều đứa còn đứng cả lên ghế…
Riêng, chỉ Jim là còn đang học, lắng nghe từng câu từng chữ của giáo viên.
Học lực của Jim cũng không hẳn là kém, nhưng…lí do…lại chỉ vì cho cô em gái đã mất tích.
Shi nghe vậy mà cười không ra tiếng…
- Nào, cô sẽ cho lớp ta bài học dành cho 1 số học sinh giỏi. Khuyến cáo là đề này vô cùng khó đấy nha – GV.
GV vừa viết đề lên bảng, Jim cắn bút suy nghĩ 1 hồi lâu…
- Jim làm được chưa ? – GV.
- Đợi 1 chút – Jim.
- Lớp mình có ai làm được chưa nào ? – GV.
Ngó quanh khắp lớp, chỉ thấy chúng nó đang nô đùa hết sức vui vẻ…
1 cánh tay thon dài giơ lên cao…GV mỉm cười…nhẹ giọng gọi Shi lên bảng.
Shi bình thản đi lên bảng, nhặt lấy 1 viên phấn…
Shi chỉ thèm nhìn qua biểu thức trong 0,5 giây là cùng…Sau đó, đặt phấn lên bảng…viết lời giải…
Jim cũng liếc qua bài làm của Shi…Bấy giờ mới nghĩ ra được lời giải…
Giải xong bài, Shi lại chậm chạm lướt về chỗ…
Shi vẫn ngạo mạn quay xuống nhìn Jim…
Quả khác hẳn với dự tính của Shi, Jim không hề tức giận mà lại điềm đạm 1 cách lạ thường.
- Giỏi ! Giỏi ! – GV.
Tiết học tiếp theo, là môn tủ của Jim…
Thầy giáo ra 1 bài siêu khó dành cho lớp…
Đương nhiên là Jim đã nghĩ ra và giơ tay lên