- Cô ! Gọi ba cô đi. Tôi muốn gặp ông ta ngay bây giờ - Shi.
- Ờ - Ph.Hà cầm điện thoại…
Tay cầm điện thoại run run 1 hồi, ánh mắt trân trân nhìn chiếc điện thoại không rời.
Rồi mới chầm chậm bấm gọi…
- Đứa nghiệt chủng kia, mày lại làm cái thứ gì vậy? Tại mày mà cổ phiếu công ty rớt giá nghiêm trọng – Chưa kịp nghe thấy tiếng alo thì đã được nghe lời la mắng của ông già…
- Con xin lỗi…Cũng là tại con…Nhưng chuyện đăng báo là do con bị hại. Người đó muốn gặp ba…Nếu không bài báo đó vẫn tiếp tục được đăng – Ph.Hà.
- Được rồi. Gặp ta tại quán cà phê gần trường.
Phương Hà cúp máy, thờ phào 1 cái…
- Cha tôi nói gặp cô ở quán café gần trường – Ph.Hà.
- Cô cũng nên chuẩn bị cùng gia đình dọn đi thôi. Không đừng để tôi phải dùng đến phương pháp ép buộc – Shi.
- Ừm – Ph.Hà mặt buồn thiu từ từ bước ra khỏi trường.
Mọi người đều hướng con mắt khinh miệt vào Phương Hà…
Shi cũng cảm thấy thương hại Phương Hà…Nhưng nếu có sai thì người sai chính là 2 cô gái Emi & Emy.
Shi cũng bắt đầu bước tiếp theo của kế hoạch…cũng đi ra khỏi trường và tiến đến quán café đó.
Tại quán Café…
Shi nhìn ngó quanh quán…
Thấy 1 lão già trung niên đang nhân nhi tách café, khuôn mặt hết sức bình thản…
Nhưng ai mà biết trong lòng ông ta đang như lửa đốt cơ chứ…
- Ngài là cha của cô Phương Hà – Shi tiến đến gần.
- Chẳng lẽ cô là người muốn gặp tôi?
- Đúng vậy. Giới thiệu với bác…Cháu là Shi…Chỉ cần biết thế thôi – Shi.
- Vậy cô muốn nói với tôi chuyện gì?
- Đơn giản lắm. Tôi muốn thu mua cổ phiếu của công ty nhà họ Vương – Shi.
- Không. Tôi không cho phép.
- Ông đang hợp tác với công ty D&V phải không? – Shi.
- Đúng vậy.
- Nếu tôi cho người phá hủy hợp tác giữa 2 bên thì sao nhỉ? – Shi.
- Cô nghĩ cô là ai mà có quyền đó?
Shi rút ra từ trong chiếc túi áo mình…1 tấm danh thiếp.
- Cô là người của công ty?
- Đúng vậy…Hơn nữa….
Shi ghé sát vào tai ông ta…
-….Còn là giám đốc của D&V – Shi.
- Tôi không đồng ý thì sao? Mà đồng ý thì sao?
- Không đồng ý thì tôi sẽ làm cho công ty ông phải sụp đổ. Đồng ý thì cả hai bên đều có lợi, công ty D&V sẽ hợp tác lâu dài với công ty ông. Cái lợi nhiều hơn cái hại – Shi.
- Được vậy tôi bán !
- Còn nữa…Ông nên chuyển nơi ở ngay đi. Hơn nữa…nếu phun ra 1 lời nào…Tôi sẽ cho gia đình ông chết không toàn thây – Shi lườm lạnh…
Ông ta sợ hãi run cầm cập…cố gắng nhả ra từng chữ..
- U-Ừ.
- Thế thì tốt. – Shi.
Ông ta rời khỏi ghế ngồi, cúi chào Shi rồi bước ra khỏi quán…
Hẳn ông ta đang ngạc nhiên, khi mà tại sao chỉ là 1 con nhóc mà lại độc ác tới như vậy…Nhẫn tâm hất đổ toàn bộ những gì cản đường.
Trong lúc