3 giờ sáng.
Trong căn phòng chẳng có lấy 1 chút ánh sáng, 1 bóng đen lại gần chiếc tủ quần áo hình chữ nhật đứng.
Không khí trong căn phòng vô cũng lạnh lẽo, toát lên cảm giác đơn độc.
Hoạt động trong môi trường không có ánh sáng, Shi vẫn có thể di chuyển được.
Shi lấy 1 chiếc túi du lịch, nhét vào túi duy nhất 1 bộ đồ và 1 vài thứ vật dụng khác.
Sau đó, nhảy ra khỏi ban công, an tọa xuống sân vườn của căn biệt thự.
Shi cố gắng leo tường ra ngoài, vừa ra đến nơi, Shi bắt 1 chiếc taxi.
- Tiểu thư đi đâu? – Tài xế.
- Cho tôi đi đến sân bay – Shi.
Đi taxi tầm 15-20 phút. Cuối cùng Shi đã đến được sân bay.
Sau 1 hồi xếp hàng mua vé, Shi loanh quanh đâu đó trước khi máy bay cất cánh.
- Chiếc máy bay từ Hà Nội đến Chu Lai chuẩn bị cất cánh – Tiếng thông báo vang khắp sân bay.
Shi bây giờ mới bắt đầu đi về phía máy bay.
3 giờ 30 phút. Máy bay cất cánh.
Shi chọn chỗ ngồi ngay cạnh của sổ.
Đơn giản là Shi thích ngắm cảnh từ phía trên cao.
Cho dù chưa đến nỗi gọi là phong cảnh hữu tình đi chăng nữa, thì với Shi, nó vẫn đẹp 1 cách lạ lùng.
- Chiếc máy bay từ Hà Nội đến Chu Lai chuẩn bị hạ cánh – Tiếng thông báo lần này lại vang lên khắp các khoang máy bay.
Hạ cánh tại sân bay Chu Lai lúc này cũng là 4 rưỡi rồi.
( Kuro : Tác giả chẳng biết đi hết bao lâu nên lấy đại thời gian ^ ^ )
Từ Chu Lai đến Đảo Lý Sơn còn 1 khoảng khá xa.
Bây giờ Shi lại bắt taxi đi đến Đảo Lý Sơn.
Chỉ vì 1 chuyến đi, mà Shi đã phải mất bao nhiêu tiền của. Nhưng vì kế hoạch, chừng này đáng là gì?
5 giờ hơn, Shi mới đến đây.
Đằng nào thì vẫn còn sớm, Shi thuê 1 phòng khách sạn nghỉ chân tới tối nay.
Còn lúc này, tại nhà Yu.
6 giờ sáng.
Yu đầu bù tóc rối, khuôn mặt sưng sưng, chầm chậm đi xuống nhà dưới.
- Tiểu thư Shi vẫn chưa xuống nhà sao? – Bác Lâm đang dọn bàn ăn.
- Chắc nó chưa dậy – Yu che miệng ngáp 1 cái rõ to.
- Còn công tử Jin thì sao ạ? – Bác Lâm.
- Chắc cũng vậy đó – Yu.
10-15 phút sau, vẫn chưa thấy Shi và Jin thức dậy.
- Sao họ vẫn chưa dạy nhỉ? Thường ngày Shi dạy sớm lắm mà – Yu.
- Sắp tới giờ phải đến trường rồi – Bác Lâm.
- Để tôi lên gọi họ thức dạy – Yu.
Yu đến phòng Jin đầu tiên.
Cốc…Cốc…
Cốc…Cốc…Vẫn không có tiếng ai trả lời.
- Tôi vào nha? – Yu không gõ cửa nữa mà tự động mở cửa đi vào.
Vào trong phòng, căn phòng ám đầy mùi hoa hồng, 4 bề sơn vàng chóe.
Trên chiếc giường lớn, 1 chàng trai với khuôn mặt kute đang ôm 1 chú gấu bông, ngủ say sưa, chưa có dấu hiệu sẽ tỉnh lại.
Yu lay lay người Jin.
Jin vẫn ngủ say, chẳng có động tĩnh gì.
Yu véo tai Jin, hét vào lỗ tai.
- DẬY