Nàng cân nhắc liệu có nên đi hay không, quả thật là một lựa chọn quá khó khăn, đi thì nhất định phải đi rồi, suy cho cùng đó cũng là mẹ chồng tương lai nên mình phải về gặp mặt một lần. Tuy vậy, nàng e sợ quan hệ giữa mẹ chồng nàng dâu không thuận, và mẹ chồng sẽ không thích điểm gì đó ở mình, vì vậy dù hơi lúng túng nhưng nàng vẫn muốn từ chối. Cô véo nụ hoa của nàng: "Con dâu xấu sớm muộn gì cũng phải gặp bố mẹ chồng. Huống hồ, trông vợ chị xinh đẹp thế này, có gì không dám gặp người ta chứ?"
Nàng xấu hổ khi nghe cô nói vậy, nghĩ thầm cũng đúng, nếu muốn kết hôn vậy bây giờ nàng đi gặp một lần cũng tốt, nếu không thích hợp thì có thể giải quyết sớm một chút.
----------
Nàng nói với bố mẹ Park chuyện mình sẽ đến nhà Lisa. Mẹ Park rất tán đồng về chuyện này, dù gì nếu mai này thật sự phải chung sống với nhau thì về nhà với cô để xem có thích hợp hay không. Sau khi tới nhà sẽ nhìn thử xem, nếu quay về nông thôn với cô mà có thể thích ứng, vậy tính chuyện ở cùng nhau luôn, nếu mẹ chồng không ổn thì nên thoát khỏi cái hố đó từ sớm.
Mẹ Park đồng ý, vì vậy bà chuẩn bị một vài thứ cho nàng, đều là những thứ nên có khi đi gặp người già. Ngoài ra, bà mua thêm một ít thuốc bổ trong khu thương mại và quần áo cho người già. Bà còn hỏi trong gia đình cô còn thân thích nào nữa để bà mua cho.
Lần đầu tiên nàng gặp phụ huynh và mẹ chồng tương lai của mình nên nàng vô cùng lo lắng và thấp thỏm, đến nỗi chừng mấy ngày nàng đều ngủ không ngon giấc, vì sợ mình và mẹ chồng tương lai sẽ không hoà hợp với nhau.
Nàng đặc biệt hỏi xem trong gia đình cô gồm những ai, sau đó chuẩn bị đồ đạc đàng hoàng. Trong nhà cô có đông trẻ con và thân thích, nếu tặng hết cho tất cả mọi người thì chắc hẳn không xuể, vậy nên nàng không chuẩn bị quà tặng, đến lúc đó phát bao tiền lì xì là được.
Nàng còn đặc biệt đi mua bao lì xì, sau đó đổi tiền mới để lì xì cho đám trẻ.
Trước kia toàn là người khác lì xì cho nàng, bây giờ phải lì xì cho người khác, thành ra tâm trạng hơi phức tạp. Nàng ở nhà phấn khởi bỏ tiền vào bao lì xì, đến sáng hôm đó thu dọn đồ đạc xong xuôi rồi đi về với cô.
Nhà Lisa ngụ ở một nơi khá chếch, không có tàu cao tốc đến thẳng đó nên chỉ có thể đi xe lửa, ngồi xe lửa là sẽ đến nơi ngay. Tuy nhiên quá trình hơi cực nhọc vì phải mất hai ngày.
Nàng không phải kiểu người yếu ớt, Lisa sợ nàng ngồi giường cứng sẽ khó chịu nên đã đặc biệt mua giường mềm cho nàng.