Nàng bị làm đến hăng say, khiến cô không khống chế được mà bắn ra.
Cô biết rất rõ ràng về ngày dì cả của Chaeyoung, biết ngày nào dì cả sẽ ghé thăm nàng, tính toán kỹ lưỡng sau đó mới bắn vào bên trong.
Phía dưới đều là tinh dịch, tất cả đều ở bên trong huyệt nhỏ của nàng, nên nàng cảm thấy có chút không thoải mái. Nàng còn phải cùng cô ra ngoài ăn cơm, đi dạo phố, nhưng dưới thân đều là tinh dịch thật sự không thoải mái chút nào. Nàng muốn về nhà tắm rồi mới đi nhưng cô lại không cho, nói nàng cứ để như thế cùng cô đi dạo phố, đi ăn cơm. Lúc đi trên đường, tinh dịch trong người nàng có chảy ra một chút, cảm giác cứ là lạ. Vì thế khi đi đường nàng có chút không tự nhiên.
Có điều, nơi bọn họ đến vừa khéo lại là quán thịt nướng không đông người, nên xếp hàng một lúc đã có thể trực tiếp vào ăn. Nàng vẫn luôn quấn quýt đòi ăn thịt nướng, nên bây giờ cô gọi hẳn cho nàng một bàn lớn. Lisa nướng thịt cho nàng, nhìn nàng ăn thịt nướng thơm ngon, cầm lấy dây thun buộc tóc cho nàng.
Sau khi buộc tóc xong cô còn lấy ra một tấm thẻ, đưa cho nàng rồi bảo: "Cầm lấy."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Không cần, đừng cho em tiền tiêu, tiền em làm cũng đủ để em xài rồi, chị không cần cho em nữa."
"Đây là lương của chị, chị nộp tiền lương, em xem thử khi nào tiền trong thẻ chị có thể tích cóp đủ để mua một căn nhà. Chị không tính rõ được bao nhiêu tiền, mật khẩu là sinh nhật em đấy."
Nàng hiểu được ý cô, đây là nộp tiền lương ấy mà. Cũng giống những người vợ khác, giúp cô tiết kiệm tiền, hai người họ còn phải kết hôn. Lúc này, nàng vô cùng vui vẻ mà nói với cô: "Yên tâm đi, em học toán rất tốt, nhất định mỗi ngày đều tính toán giúp chị. Chờ đến ngày đủ tiền em sẽ nói với chị, để chị nhanh chóng đến cưới em."
----------------
Xuân qua thu tới, tết âm lịch gần đến rồi.
Cô là con cả, đi làm công ở bên ngoài, cho nên tết âm lịch này chắc chắn phải về quê.
Nàng thì không giống thế, nhà nàng ở thành phố, cho nên người thân cũng đều ở thành phố hết, cũng không cần về quê thăm ông bà này nọ. Hơn nữa, lúc này nàng cũng không thể cùng cô về gặp gia đình, dù sao nàng cũng muốn ở bên cạnh người thân của mình. Cô về quê một tuần, trong nhà còn có người thân kết hôn nên cô muốn phụ giúp một chút.
Bởi vì 29 tết về thì không có vé xe nên chỉ có thể về ngày 28, trễ hơn so với trước kia một ngày. Nhưng dù chỉ về có một tuần, nàng cũng rất nhớ cô.
Nàng đưa cô ra nhà ga còn ôm chặt lấy cô, chỉ ước gì có thể ở cùng một chỗ với cô, cùng cô trở về.
Cô hỏi nàng bây giờ có muốn cùng cô về không,