Nàng vốn dĩ muốn cầu hôn, nhưng giờ mình đã chọn nhẫn kim cương luôn rồi nên không màng quan tâm đến những thứ kia nữa. Nàng bèn nói với cô rằng mình chọn chiếc nhẫn 102 triệu.
Không quá bất ngờ, cuối cùng cô chọn mẫu 128 triệu.
Nàng bị cô chọc tức! Thật sự giận chết đi được! Đồ phá của! Lần nào nàng nói sẽ chọn cái này thì trái lại cô mua một cái hoàn toàn khác. Vả lại, mẫu này tốn nhiều tiền lắm, số tiền đó có thể để dành sửa nhà mà! Bây giờ cô tiêu nhiều tiền để mua chiếc nhẫn kim cương này không đáng chút nào, hơn nữa tất cả đều tính bằng carat chứ không phải là kim loại giả kim cương đâu.
"Lisa! Chị không nghe lời em hả, đến lời của em mà chị còn không thèm nghe theo. Em nói em muốn mẫu 102 là được rồi, cũng là một carat như nhau thôi, chị mua cái mẫu 128 đó làm gì chứ? Không được, lấy mẫu 102 cho em."
Cô biết nàng xót tiền cho cô, nhưng cô muốn trao cho nàng những thứ tốt nhất, dù gì cô thích nàng đến thế mà. Ngoài ra, mới đầu nàng đã vừa ý mẫu 128 đó, hơn nữa ánh nhìn dành cho mẫu 128 hoàn toàn khác hẳn với mẫu 102 kia, tại không muốn cô tốn kém nên nàng mới năn nỉ thế. Vốn dĩ cô không thể cho nàng một cuộc sống tốt đẹp, nàng đã ở bên cô, vậy cô nhất định phải cho nàng nhiều hơn, cho nàng được những điều tốt nhất.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Em là vợ chị, chuyện lớn như kết hôn này cả đời chỉ có một lần nên phải quả quyết mua những cái em thích nhất và phù hợp với em nhất. Chị không thiếu chút ít tiền đó đâu, em sẽ đeo nhẫn kim cương cả đời mà, mua cái tốt nhất mới có thể xứng với vợ của chị chứ."
Nàng thật sự không biết phản bác thế nào, Lisa hoàn toàn không nghe, cứ thế mua cho nàng chiếc nhẫn kim cương này. Nàng thấy đã lỡ mua rồi, không thèm so đo nữa, dẫu sao chiếc này thật sự rất đẹp mắt. Nàng đeo luôn lên tay, ngắm chiếc nhẫn trên tay, dọc đường cứ cười khúc khích mãi.
Bố mẹ La bắt chuyến tàu cao tốc buổi tối qua đây, vì vậy hai người bèn đi dạo thêm, định bụng sẽ mua vài bộ quần áo cho hai ông bà, rồi sau đó sẽ đến thẳng trạm tàu cao tốc đón người.
Đã lâu mẹ La không gặp nàng rồi, vừa thấy nàng, bà lập tức dính lấy nàng.
Đặt sẵn nhà hàng, tối nay họ sẽ ăn cơm và bàn chuyện lễ hỏi với bố mẹ Park
------------
Nhà hàng được đặt khá cao cấp, đời này bố mẹ La chưa từng bước vào nhà hàng hạng sang bao giờ. Vì vậy, khi vào họ vẫn chưa quen lắm, nhưng không thể để bản thân bị bẽ mặt nên họ cố bình tĩnh trò chuyện với bố mẹ Park.
Ngày trước, mẹ Park còn tưởng rằng bà La sẽ giống với mấy bà mẹ chồng nông thôn trên tivi, là kiểu nịnh hót, chưa từng trải sự đời. Bây giờ nhìn lại, quả thật hiếm