"Vợ à, cái này có gì đâu mà xấu hổ, không phải chỉ tè dầm thôi sao? Tiểu ra ngoài thôi mà, chứng tỏ em rất sướng."
"Chị còn nói, tại chị hết, chị thật đáng ghét chết đi được. Nếu không phải chị không cho em đi vệ sinh, vậy sao em tè ra giường được, thật mất mặt, em xấu hổ đó!"
"Có gì đâu mà xấu hổ, em tiểu trước mặt chồng như vậy, chồng thích lắm mà. Nếu em cảm thấy xấu hổ, chị cũng sẽ đi tè trước mặt cho em xem nha?"
1
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đâu có giống, quả thật không giống chút nào hết, được chưa? Cô không quan tâm đến chuyện này là bình thường, cô thường xuyên tiểu trước mặt nàng mà. Lúc nàng đánh răng, cô thường hay vào tiểu tiện, chuyện này có gì lạ đâu, còn nàng là bị làm tình đến tiểu ra luôn...
Nàng vô cùng xấu hổ, còn bắt cô ôm chăn khách sạn đi giặt sạch sẽ, nhất định phải tẩy sạch mới được, không thì hôm sau nhân viên quét dọn vệ sinh tới, bắt gặp cái chăn không sạch sẽ này chắc chắn sẽ cười nàng.
Hôm sau, hai người theo hành trình đã định đi đến nơi chân trời góc biển bên kia, có một cây cầu tình nhân, trên cầu tình nhân có ổ khoá, có thể khóa tên của hai người lại với nhau. Nàng viết tên cả hai lên rồi lấy ổ khoá đó khoá lại.
Hai người ở chơi Jeju bốn ngày sau mới về. Chaeyoung cảm thấy mệt đến kiệt sức, du lịch đúng là một chuyện rất giày vò, ban ngày ra ngoài mệt mỏi đã đành, buổi tối còn đuối hơn ban ngày.
Lúc về họ đã nhận được hình ngay, hình cưới hai người chụp ở Jeju. Vì cô phải bận chuyện của công ty nên việc sửa sang nhà mới đều do nàng lo liệu. Nàng đi nhìn kĩ phần trang trí, tính toán năm nay sẽ sửa sang xong, sang năm sẽ vào ở. Nhìn ảnh cưới của hai người, nàng vô cùng thích, định cầm về nhà cho mẹ Park xem. Ảnh chụp rất nét, trông rất đẹp, mẹ Park cũng sẽ hài lòng.
Nàng bận rộn chuyện cưới xin, dự định sẽ cử hành hôn lễ ở hai bên. Trước tiên theo Lisa về quê sắp xếp đãi tiệc ở nông thôn, kiểu tiệc cưới lộ thiên, bởi dân quê đều làm vậy, bên đó cô có nhiều bà con nên phải qua đó làm trước. Đãi ở nông thôn xong, họ sẽ trở lại thành phố để đãi tiệc trong nhà hàng lớn, và bên này họ sẽ mời họ hàng của nàng.
Hai bên đều phải làm, vì vậy càng bận rộn lâu hơn. Cô phải chịu áp lực lớn, thế nên nàng sẽ phụ trách chuyện đám cưới. Khi về nhà, cô xoa bóp giúp cho nàng được thoải mái.
Hôm nay nàng viết thiệp mời, bởi vậy nàng cực kì mệt mỏi nhìn cô và nói: "Chồng à, lâu rồi chúng ta chưa ấy ấy, gà của chị khoẻ không vậy?"
Nghe nàng nói vậy, cô ôm nàng khỏi ghế sofa rồi đặt lên đùi