"A. . ." Nằm ở trên gối, khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoàng Vân Anh nhăn lại, chịu đựng rung động bốp bốp do mỗi lần xâm nhập sâu nặng đến từ phía sau, dâm dịch không ngừng chảy ra, từ đùi chảy dọc thấm ướt ra giường. Thỉnh thoảng cũng có dâm dịch nhân lúc chị rút cắm nhanh mạnh mà bị vẩy ra, dính trên đùi và giữa hai chân chị, lại bị chị đụng chạm mạnh về phía kiều mông đã phiếm hồng của cô.
Thịt huyệt dâm loạn trong ngoài hơi hơi phiếm hồng, mật dịch ẩm ướt làm cho động tác của chị càng sảng khoái hơn, cũng làm cho cô mẫn cảm yếu ớt hơn rất nhiều.
"A. . . Minh. . ." Khoái cảm chồng chất xoay tròn xông lên đầu sóng, khoái ý hung hãn, xâm nhập làm máu trong người dâng lên như là ma túy. Côn thịt thô tô ở trong cơ thể cô cố chấp không ngừng làm vận động pít tông, cắm mạnh vào đóa hoa mềm mại, chen vào thịt huyệt, nháy mắt lại hung hăng rút ra, ma sát xâm nhập nhanh vào. Mỗi một nếp uốn trong dâm huyệt đều bị đầu côn thịt dữ tợn đảo qua, vách tường mềm mại của thịt huyệt vô số lần run rẩy, đối với côn thịt hùng tráng kia vừa yêu vừa sợ, yêu nó mang đến sung sướng tê dại, sợ nó yêu cầu vô tận không biết tiết chế, cường thủ hào đoạt.
Sau khi cô run rẩy kịch liệt một trận, Trương Tuệ Minh ôm lấy thân thể xụi lơ của cô, hấp thu nước bọt trong miệng cô, cự vật dưới thân lại xâm nhập vô cùng thành thục, rút ra sáp nhập toàn bộ gốc rễ, ma sát nơi cứng rắn mẫn cảm nhất trong cơ thể cô, đâm thật sâu vào tiểu huyệt làm cho cô bủn rủn, kéo dài cao trào cuồng loạn của cô đến vô hạn.
Buổi chiều khi máy bay hạ cánh Trương Tuệ Minh vẫn nắm tay cô không buông ra như trước, Quý Tiết lên tiếng cảnh cáo cũng không có kết quả, đành phải liên hệ nhân viên sân bay để đi ra bằng cổng VIP. Trở lại nhà trọ, chị lại ôm lấy cô ngủ nữa ngày, sau khi tỉnh lại liền...
Thân thể mỏi mệt không chịu nổi, liên tục mấy tiếng tiểu huyệt vẫn bị côn thịt to lớn xâm chiếm sáp nhập đã mơ hồ có chút đau đớn, mặc dù khuây khỏa thật lớn cũng không làm cho cô thấy thoải mái, nhưng cô rất rõ nếu như lại tiếp tục như vậy rất khó nói.
"Tuệ Minh. . . Tôi, tôi. . ." Nghĩ đến thời gian dài chị ở đoàn phim như thế nhất định rất cần phát tiết, Hoàng Vân Anh có chút nói không nên lời.
Chăm chú nhìn bộ dáng khó nhịn của cô, Trương Tuệ Minh tạm dừng co rúm dưới thân, nhẹ nhàng để cô xuống, chị chống một cánh tay, nửa nằm trên thân hình mảnh mai của cô.
". . . Mệt mỏi?"
Chị không có rút ra, vẫn còn cứng rắn như sắt trong cơ thể cô, dục vọng nóng bỏng bồng bột như vậy, không khỏi làm cho cô có cảm giác áy náy một chút.
Cô không thỏa mãn chị được.
Cắn cắn môi ". . ."
"Ừ?" Giọng cô quá nhỏ, chị thật sự không có nghe được.
". . . Phía sau."
". . ." Trương Tuệ Minh không khỏi cong môi, trên khuôn mặt thanh tú cao quý mang ý cười mê người tràn đầy, "Tuân mệnh."
Hai ngón tay kéo lấy mật dịch của cô bôi lên cúc hoa nhỏ phía sau, vừa mới đâm vào một ngón tay đã không thể xâm nhập thêm nữa, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn gợi cảm ngượng ngùng cực độ của cô, Trương Tuệ Minh rút côn thịt cứng rắn ra, thân thể trượt xuống, ngậm nhuỵ châu nhỏ ngay suối cốc của cô tinh tế hút liếm, ngón tay trong cúc hoa nhân cơ hội hoạt động mạnh hơn.
"Ừ a. . . A. . ." Tiếng than nhẹ tinh tế nhẫn nại hết sức câu người.
Chị nhịn không được hút mạnh hơn nữa, khẽ cắn lên thịt châu mềm mại, hai ngón tay rút cắm khuấy trộn thật nhanh trong cúc huyệt.
"A a. . . Đủ, đủ! Đừng, a. . ."
Chị cũng không có cách nào nhịn được nữa, ma sát nhanh lên trân châu khéo léo, trong âm thanh rên rỉ của cô thẳng lưng đánh thẳng đến tận cùng vào cúc huyệt của cô.
"A. . ."
Đầu ngón tay liên tục kích thích hoa đế, chị cúi xuống