"Anh Anh..."
"Ừhm? Đừng... buồn ngủ quá..."
"Nói yêu chị."
"Ừhm... Đừng, hôm qua chị làm quá nhiều lần, để cho em ngủ, a ── "
"Nói yêu chị."
"A... Nhẹ chút, đừng mạnh như thế , a... Hy, đừng..."
"Nói yêu chị, Anh Anh, nói yêu chị, nói em chỉ yêu một mình chị..."
"Hy... A a... quá, quá nhanh, không, không được, a a a..."
"Anh Anh, chị yêu em... Mặc kệ em yêu chị hay không."
"Hy..."
Đình Hy mở mắt ra... Vừa rồi là chuyện gì đang xảy ra? Mộng? Mình thế mà lại ôm cái cô quản lý kia? Còn muốn cô ta nói yêu mình? Đây chính là... giấc mộng hoang đường nhất từ trước đến nay của chị ta, càng hoang đường hơn nữa là, cư nhiên chị còn cảm giác được một tia đau lòng vẫn còn lưu lại ở ngực.
Xem ra chứng bệnh thiếu linh cảm của chị lại có thêm một bệnh trạng mới nữa, chị phải nhanh chóng tìm nhiệt tình yêu để bù lại nhanh thôi.
Đem toàn bộ những cảnh trong mơ bỏ qua sau đầu, Đình Hy rửa mặt xong, dùng ánh mắt tràn đầy tình yêu nhìn ngắm bảo bối trong ảnh, rồi mới xuống lầu ăn bữa sáng.
"Đình tỷ tỷ, buổi sáng tốt lành."
"Buổi sáng tốt lành." Đình Hy nhìn Hoàng Vân Anh cười hiền hoà, theo thói quen đánh giá cô một chút . so với bình thường cũng không khác biệt lắm, áo trắng kết hợp với quần bò, mái tóc đen mềm mại tùy ý cột cao sau gáy, đúng chuẩn cô gái nhỏ yên tĩnh ôn hòa, cả người lẫn vật đều tỏ ra vô hại. Xét về đường nét khuôn mặt, đem so với nhóm mỹ nữ trong giới giải trí đương nhiên không thể bì nổi, nhưng nhìn qua phối hợp rất thoải mái, khỏe khoắn, nhưng xét về chi tiết... Hình dáng môi rất đẹp, độ dày vừa phải, màu phấn hồng được bao phủ bởi ánh sáng trở nên lấp lánh, không biết nếu hôn lên cảm giác sẽ thế nào...
"Bữa sáng của chị."
"... Cám ơn, Tuệ Minh đã về chưa?" Chị nhớ rõ ngày hôm qua cô nói không chắc buổi chiều có rảnh không, bởi vì cho dù không quan tâm đến Tần Mạn Ân và Quý Tiết, nhưng Trương Tuệ Minh quả thật đều có khả năng bất thình lình về nhà trọ, mà công việc của cô quan trọng nhất là thỏa mãn nhu cầu ăn uống và cuộc sống của các vị chủ nhà.
"Vẫn chưa."
"Vậy à... vậy để tôi gọi điện thoại hỏi cô ta một chút."
"Vâng." Hoàng Vân Anh nhìn Đình Hy lấy điện thoại cầm tay ra mở danh bạ, nghĩ nghĩ một chút rồi yên lặng lùi ra phía sau. Tuy rằng cô không nghĩ tới việc nhìn lén danh bạ của người ta làm gì, nhưng đề phòng cũng tốt.
Thấy được động tác của Hoàng Vân Anh, Đình Hy cười khẽ một tiếng, "Này, tiểu Chu, tôi là Đình Hy, Trương Tuệ Minh đâu? Gọi cô ta lát nữa có rảnh thì gọi điện thoại cho tôi."
Hơn mười phút sau, Đình Hy vừa ăn xong bữa sáng, tiếng chuông di động cũng vừa vặn vang lên.
"Này, chủ quặng mỏ, bề bộn nhiều việc à?"
"... Có chuyện gì không?" giọng nói trầm trầm hùng hậu vang lên.
"A... Không có chuyện gì, chỉ là cảm thấy mỗi khi nghe giọng nói của cô như đang muốn nghiến răng nghiến lợi thế giới nội tâm của tôi trở nên vô cùng thoải mái, cả thể xác và tinh thần đều sung sướng khác lạ, rất tốt cho sức khỏe."
"Phải không? Vậy giúp tôi ân cần hỏi thăm bá mẫu nhé." Mẹ nó!
"Ha ha..."
Nghe Đình Hy cười sang sảng , Hoàng Vân Anh hơi đồng tình với Trương Tuệ Minh... Tuy rằng che giấu bản tính, ngụy trang ra vẻ dịu dàng cũng không đươc coi là việc gì tốt, nhưng làm nghệ sĩ, chính mình như một loại hàng hóa dùng để bán ra, nếu nghệ sĩ có một hình tượng vô cùng tuyệt vời, thỏa mãn ảo tưởng của fan, cô cảm thấy cũng không có gì không tốt.
"Ai ai ai! Đừng gác điện thoại, hỏi một chút, lúc nào cô trở về?"
"Không biết chuyện này liên quan gì tới cô không?" Nói ngắn gọn ── có liên quan cái rắm gì tới chị không?
"Khụ khụ... buổi chiều tôi muốn mời quản lý nhà trọ theo giúp một vài việc quan trọng,nếu buổi chiều cô về , thì ăn uống xong rồi hẵn trở về, hay là tôi cho người đóng gói một lồng cơm tình yêu mang qua cho cô được không?"
"... làm phiền cô rồi, phiền cô đưa đến phòng nghỉ cá nhân số 3."
"Này... Cô không phải đang nói thật đi? Thật muốn tôi đi tham ban*? ( Tham ban: đơn giản chính là đi thăm nơi diễn xuất của bạn bè làm diễn viên, dùng trong giới showbiz) cô không phải là muốn nhân cơ hội đánh tôi đấy chứ?"
"Tốt, cứ quyết định vậy đi, trưa gặp."
"Này? Này!" Đình Hy cười lắc đầu, cầm di động đợi trong chốc lát, quả nhiên tin nhắn của Trương Tuệ Minh xuất hiện trong hộp thư ──
Cô là tên khốn chết tiệt , diễn viên AV ! Nhàn rỗi muốn tìm đánh