Còn chưa ra khỏi rạp phim, nàng đã lại gần khoác tay cô.
Cô đút hai tay vào túi quần, đó là thói quen của cô.
Hai người bước vào thang máy, nàng vừa định bấm nút lên tầng hai thì bị cô giữ tay lại.
Có rất nhiều người đi xem phim vào buổi tối nên thang máy gần như quá tải. Nàng quay người dựa sát vào ngực cô.
“Chúng ta không xuống bãi đỗ xe à?”
“Chị không lái xe.”
“Tại sao?”
“Không tại sao cả.”
Đến tầng một, cô ra hiệu nàng quay người lại.
Sau khi ra khỏi rạp phim, nàng đột nhiên kiễng chân lên ngửi ngửi người Lisa như cún con.
Cô giữ nàng lại, ngoài đường có nhiều người qua lại làm cô hơi ngượng: “Đừng làm loạn.”
“Chị uống rượu à? Em ngửi thấy mùi rượu.”
Cô nhìn xung quanh như đang tìm taxi, Chaeyoung dựa vào vai cô, vừa nghịch ngón tay cô vừa nói: “Bảo sao em cũng cảm thấy hơi say.”
Cô ôm vai nàng, cô muốn nhìn thẳng vào nàng nhưng biết việc đó giờ chẳng có ý nghĩa gì nữa.
“Được rồi, đứng vững.”
“Chị cõng em đi.”
Thấy cô chuẩn bị đỡ mình vào chiếc taxi đỗ ven đường, nàng nắm lấy ngón tay út của cô lắc lắc.
“Em không muốn ngồi xe.”
“Em tự đi cũng được mà.”
“Em muốn chị đi dạo với em cơ. Tối nay em ăn nhiều, còn cả bắp rang bơ nữa, bụng no căng rồi đây này, không tin chị sờ xem.”
“Được rồi, em muốn đi dạo chứ gì, chị hiểu rồi.”
Nàng thỏa mãn, nắm tay cô tiếp tục đi.
----------
Tối muộn, sau khi một mình về tới nhà, cô ngồi trong bếp một lúc lâu, cuối cùng cô lấy cơm nguội buổi sáng còn thừa của nàng ra làm cơm chiên trứng ăn.
Cô đã giữ thói quen bỏ bữa tối nhiều năm rồi. Khi học đại học, cô không ăn vì muốn tiết kiệm thời gian cho việc học. Sau này khi đã đi làm, trừ lúc đi thăm mẹ và những buổi tiệc quan trọng ra, hầu như cô không ăn thêm gì. Nhưng từ khi nàng chuyển tới ở chung, thời gian cô dành cho bữa tối ngày càng nhiều, chỉ cần không vừa ý, nàng có thể làm phiền cô cả tối.
Để có thể hình thành nên thói quen tốt phải mất 21 ngày, nhưng với thói quen xấu thì đơn giản hơn. Đối với cô những việc liên quan tới nàng đều là thói quen xấu.
Sau khi