[H+] Fwb

Chương 14


trước sau


Đêm qua cậu chẳng ngủ được mấy đã vậy trời vừa tờ mờ sáng cậu đã vội rời khỏi giường. Sau khi vệ sinh cá nhân bằng đồ mà nữ hầu chuẩn bị, cậu rời phòng và bắt đầu đi xuống nhà. Nữ hầu thấy cậu xuống thì vô cùng bất ngờ, vội chạy lại hỏi han.

- Ấy, sao cậu không ngủ tiếp? Vẫn còn sớm, thiếu gia vẫn chưa dậy đâu, lát mới chở cậu về được.

Cậu cười đáp lại cô ấy.

- Nói với anh ấy là không cần đâu ạ, em tự về được.

Nữ hầu chặc lưỡi.

- Bình thường tài xế chở tôi từ đây ra chợ cũng mất nửa tiếng, cậu tính tự về kiểu gì?

- Trên đường đến đây em có thấy một trạm xe buýt. Trong túi em vẫn còn một ít tiền lẻ.

Nữ hậu khuyên mãi cậu cũng không nghe nên đành để cậu tự sinh tự diệt. Nhưng cô gái này lại là người tốt bụng, không khuyên được chuyện này cũng muốn giúp được chuyện khác.

- Vậy tôi nấu gì đó cho cậu ăn, cậu ăn xong đi liền cũng không muộn.

Build lại lắc đầu từ chối.

- Thôi không cần đâu ạ, em về nhà ăn sau cũng được.

Nữ hầu thở dài.


- Cậu khó thật đó, vậy để tôi ra mở cửa cho cậu.

Tính rời đi thì đột nhiên cậu sực nhớ ra một chuyện, vội kêu nữ hầu kia lại.

- Chị có dây sạc không ạ?

Ngồi trên xe buýt, cậu mệt mỏi tựa đầu vào cửa kính, đôi mắt mệt mỏi nhìn chằm chằm về một điểm, ở bọng mắt đã nổi lên hai vết hằn đen mờ. Cậu giờ đây thấy vô cùng khó xử, không biết khi về nên đối mặt với hắn thế nào. Khi mượn dây sạc của nữ hầu kia cậu mới biết hắn đã nhắn tin kêu cậu về lúc ba giờ sáng. Nhìn tin nhắn mà cậu lại thấy buồn cười, vài tiếng mà hắn nói chính là tới ba giờ sáng. Cậu cảm thấy mình không khác gì thú cưng tùy hắn sai khiến. Hắn nói ra ngoài liền phải ra ngoài đến khi nào hắn cho vào mới được vào. Nhưng Build thật sự không hiểu, ngay lúc hắn đối xử với cậu tệ nhất thì cậu lại đối hắn có cảm xúc kì lạ kia. Nghĩ đến cậu lại thấy sợ, nắm chặt tay để ngăn dòng cảm xúc đó, tự dặn lòng là từ nay không được nghĩ về chuyện đó nữa.

Khi về đến nhà cậu đã thật sự vô cùng kiệt sức, mở điện thoại chỉ mới sạc được một ít pin lên kiểm tra thì thấy đã hơn bảy giờ. Đứng trước cửa nhà hắn, cậu cứ chần chừ mãi không thôi, hít một hơi thật sâu thu hết can đảm mới bấm chuông cửa. Trong lúc đứng chờ cậu tưởng tượng mình nên dùng bộ mặt gì để nhìn hắn. Hay là nở một nụ cười thật tươi rồi bước vào nhà như không có chuyện gì. Nhưng tiên đoán của Build chẳng bao giờ là đúng cả. Đang lúc chuẩn bị tin thần để trưng ra nụ cười thì gương mặt sau cửa xuất hiện khiến tâm trạng cậu tuột xuống còn con số âm. Hắn mặt mày quạo hầm hầm trông vô cùng khó chịu. Build không biết nên giải thích thế nào cứ đứng trân ra đó. Bible không nhịn được một phát kéo cậu vào trong khóa cửa lại, một mạch lôi cậu lên phòng. Không để cậu lên tiếng trước hắn lớn giọng quát.

- MÀY ĐI ĐÂU?

Tròng mắt cậu run run, hắn là người đuổi cậu đi mà giờ lại quay sang nổi điên với cậu. Bible tức đến nổi thở phì phì, lòng ngực phập phồng lên xuống liên tục, tay cũng nắm lại thành nắm đấm. Build nhìn bộ dạng này của hắn thì thật sự rất chán nản và không muốn nói gì thêm. Tại sao cậu phải giải thích với hắn trong khi cậu chẳng làm gì sai? Giọng Bible lúc này nhẹ hơn trước nhưng lại gằn từng chữ.

- Mày có biết? Nguyên một đêm tao lo cho mày, sợ mày ngoài kia có chuyện gì. Vậy mà một tin nhắn mày cũng không nhắn về. Tao nhắn tin mày cũng không trả lời...
1

Nghe đến đây Build không nhịn được bật cười, cậu ôm bụng cười ra cả tiếng, cười đến cả người run run. Hắn nhìn điệu bộ trêu ngươi này của cậu thì càng thêm tức giận, một lần nữa quát lớn.

- MÀY CƯỜI CÁI MẸ GÌ?

Build cười đến hả hê sau đó ngưng lại dùng gương mặt không cảm xúc đối hắn đáp.

- Mày không thấy cảnh này quen sao Ble? Vậy là mày đã biết được cảm giác của tao khi thức đợi mày đi chơi cùng con Parm rồi đó.

Hắn nghe cậu nhắc lại thì giật mình, quả thật ngày hôm đó cậu cũng nói cậu đợi hắn và lo lắng thế nào.

- Nhưng chuyện này đã qua lâu rồi, tao không ngờ con người mày lại thù dai như vậy. Chỉ vì ngày hôm đó tao để mày đợi, nên hôm nay mày muốn trả đũa tao sao?
1

Build không khóc, nước mắt không chảy ra nhưng không hiểu sao cổ họng lại nghẹn ứ. Cậu hít mũi một cái, nhắm mắt để cố gắng bình tĩnh lại mới tiếp tục nói.

- Mày thì ở nhà vui vẻ cùng nhỏ kia, tao thì lại ngồi trơ trọi ở ngoài đường cả một đêm. Mày thấy có đứa nào trả đũa người khác mà ngu ngốc tự hành hạ bản thân vậy không?
1

Bible nghe xong thì tái xanh mặt mày, lửa giận trong lòng hắn như vừa bị một gáo nước lạnh tạt vào dập tắt. Một cảm giác tội lỗi dâng trào bên trong tâm can Bible, giọng run run hắn hỏi.

- Thật là mày ở ngoài cả đêm sao Build? Nguyên đêm ngủ ngoài đường mày có làm sao không?

Hắn lo lắng sờ soạng khắp người cậu kiểm tra, khi nhận thấy không có gì bất thường liền khóc lóc ôm chằm lấy cậu.

- Xin lỗi, thật sự xin lỗi. Con nhỏ đó nói là sẽ về ngay vậy mà nó lại đè tao ra. Tao thật sự không cố ý để mày ở ngoài lâu như vậy đâu Build! Tha lỗi cho tao!
5

Build bị hắn ôm mà cả người cứng đờ, cậu dùng móng tay bấm vào da thịt để ngăn lại cái cảm giác mềm lòng đang lấn át tâm trí cậu.


Cùng lúc đó Vegas đang đứng trước cửa nhà cậu. Sáng nay khi anh thức dậy, nữ hầu đã đến và báo rằng cậu đã rời đi, đã vậy còn gấp đến mức để quên áo khoác nên anh mới tức tóc chạy đi để tìm cậu. Bấm chuông, anh đứng đợi một lúc mới có người ra mở cửa. Nhưng người bước ra không phải là người mà anh muốn gặp. Đó là một người phụ nữ trung niên, anh đoán chắc đây là mẹ cậu.

- Cậu kiếm ai?

Anh nở nụ cười lịch sự nói với bà.

- Chào cô ạ! Con là bạn của Build, cậu ấy... có nhà không ạ?

Vì nghĩ đêm qua cậu lén bỏ nhà đi nên anh rất cẩn thận trong lời nói để tránh việc xấu của cậu bị lộ. Mẹ cậu cũng rất vui vẻ đáp lại anh.

- À, thằng bé không có ở đây, nó chuyển sang sống cùng bạn nó rồi.

Anh cảm thấy thật khó hiểu nên hỏi lại.

- Build ở cùng bạn sao ạ?

- Phải! Nó chuyển qua khi vừa nghỉ hè. Mà con kiếm Build có chuyện gì không?

Anh có chút hoang mang khi nghe mẹ cậu nói vậy. Nếu đã chuyển qua ở với bạn từ đầu hè vậy thì tại sao đêm qua cậu lại ở ngoài đường? Lại còn cố tình để anh hiểu lầm rằng cậu cãi nhau với ba mẹ và bỏ nhà đi. Trong chuyện này Vegas cảm thấy có rất nhiều uẩn khúc và anh muốn đích thân làm rõ nó.

- Con kiếm cậu ấy để nói một chút về chuyện học tập thôi ạ.

Nghe đến "chuyện học tập" mẹ cậu lại trở nên khẩn trương.

- Vậy để cô dẫn con sang nhà bạn nó, gì chứ nói chuyện học thì không thể chậm trễ được.

Anh thấy như vậy thật làm phiền người lớn nên vội từ chối.

- Không cần đâu ạ, cô có thể nói số nhà con có thể tự tìm được ạ.

Mục đích của anh đâu phải để nói chuyện học, nếu để mẹ cậu đi theo thì chắc chắn anh sẽ không thể hỏi rõ được chuyện gì đã xảy ra với cậu tối qua...

Quay lại với hắn và cậu, hắn vẫn ôm cậu như vậy, bên tai cậu truyền tới tiếng sụt sịt, trên vai áo cũng cảm thấy có chút ẩm ướt. Cậu không biết bản thân mình nên làm gì vào lúc này. Nếu tha thứ cho hắn, cậu biết mình sẽ lại bị tổn thương thêm nhiều lần nữa chỉ vì cái thói trăng hoa của hắn. Nhưng nếu không tha thứ, cậu sợ tình bạn này sẽ rất khó để tiếp tục. Bible đối với cậu không chỉ là một người bạn, hắn là người anh em, là tri kỷ, là người nhà của cậu. Chỉ tưởng tượng rằng một ngày nào đó cả hai sẽ cắt đứt quan hệ với nhau cậu cũng không dám nghĩ tới.

- Tao thật sự xin lỗi mày Build! Tha thứ cho tao!

Giọng van

xin của hắn chạm tới nơi sâu nhất trong tâm can cậu. Hàng mi Build rung nhẹ, bỗng nhiên cậu không nhịn được mà muốn dỗ dành hắn. Hai tay Build yếu ớt đưa lên, muốn chạm vào bờ lưng ấy mà vuốt ve, vỗ về. Đột nhiên tiếng chuông cửa vang lên cắt ngang ý định đó, hai cánh tay từ không trung rơi xuống. Lúc này hắn mới buông cậu ra, thắc mắc không biết ai vừa bấm chuông, cả hai cùng nhau đi ra hướng cửa sổ kiểm tra. Khi vừa nhìn xuống, trái tim cậu gần như muốn nhảy tọt ra ngoài, người đứng bên dưới là Vegas. Không hiểu sao cậu lại thấy sợ, sợ rằng Bible sẽ biết mình đã ở cùng Vegas đêm qua. Build chầm chậm liếc mắt nhìn Bible, gương mặt hắn lúc này đã thay đổi, từng đường gân máu lại nổi lên, đầu lông mày cũng chau chặt lại.

Cậu vội chạy xuống lầu để mở cửa cho anh, Bible thì từ từ đi theo ở phía sau. Khi mở cửa, Build cố gượng cười để anh không thắc mắc quá nhiều về tình trạng hiện tại của cậu. Vẫn như mọi khi, người con trai ấy vẫn luôn nở nụ cười thân thiện khi nhìn cậu, giọng anh ân cần hỏi han.

- Build, sao sáng nay em rời đi gấp vậy, không chờ anh đưa về cho?

Chỉ một câu nói đã của anh cũng đủ khiến tay chân cậu rụng rời, cậu thầm hỏi không biết giờ đây ở phía sau đang biểu lộ cảm xúc gì với cậu. Phía sau truyền tới từng cơn lạnh toát, cậu biết đời này cậu xong rồi. Vegas từ đầu chí cuối đều thấy được biểu tình không mấy vui vẻ của Bible, anh cảm nhận được Build cũng rất lạ. Nhưng anh vẫn cố tỏ ra là bình thường và tự nhủ phải cẩn thận trong lời nói. Anh có cảm giác nếu mình nói sai gì đó thì cậu sẽ phải gặp rắc rối với cậu bạn phía sau kia. Không để cậu lên tiếng anh chủ động nói trước.

- Em để quên áo khoác, mẹ anh kêu mang sang trả em. Em may mắn thật đó Build, vì em ở lại có ba tiếng nên mẹ nói là em không cần trả tiền mướn phòng. Bà còn dặn em sau này đừng bỏ nhà đi cả đêm như vậy nữa, làm vậy nguy hiểm lắm. Nếu em có chuyện gì ba mẹ sẽ rất lo.

1

Vegas nói gì cậu hoàn toàn không hiểu nhưng cũng rất thông minh mà phối hợp với anh.

- Chuyển lời lại với cô là em cảm ơn ạ! Nếu không có cô chắc em ngủ cả đêm ngoài vỉa hè luôn.

Cả hai giả vờ cười với nhau một cái, sau khi đưa lại áo khoác cho cậu anh cũng lên xe rời đi. Trong đầu anh bây giờ có rất nhiều suy nghĩ, không biết khi mình rời đi cậu có bị làm sao không? Nhìn mặt hắn khi đứng phía sau cậu thật sự rất đáng sợ, Bible liên tục lườm anh như muốn ăn tươi nuốt sống. Anh tự hỏi.

"Em đã phải chịu đựng những gì vậy Build?"
3

Sau khi Vegas rời đi thân thể Build lại trở về trạng thái mệt mỏi và kiệt quệ, lúc này cậu chỉ muốn đánh một giấc tới tận chiều thôi. Build mặc kệ Bible đang tức giận ra sao, cậu bước ngang qua hắn để lên phòng nghỉ ngơi. Nhưng hắn nào chịu để cậu rời đi, cánh tay đầy gân nắm chặt lấy cổ tay yếu ớt của cậu. Hắn một phát đẩy mạnh cậu vào tường, toàn thân kiệt sức giờ đây lại kèm thêm đau nhứt, Build đau đớn nhắm mắt nhăn mặt. Bible đứng trước mặt nghiến răng từng chữ.

- Mày với thằng đó nghĩ tao là thằng ngu sao?
3

Build mở to mắt, hắn lúc này như con thú dữ muốn nuốt chửng cậu, cậu sợ đến mức nước mắt phải trào ra. Hắn không quan tâm vẻ sợ sệt của cậu, lại tiếp tục gằn giọng nói.

- Thằng thiếu gia đó gia đình nó làm gì tao đều nắm rõ trong lòng bàn tay. Nếu mày thấy nó giàu có mà đi ngủ với nó tao cũng không ý kiến gì đâu Build. Chỉ là tao thấy thật buồn cười khi hai đứa tụi bây cố gắng che giấu tao chuyện đó...
4

Vegas thuộc trong top những học sinh có gia thế nhất trường, chuyện ba hắn kinh doanh loại hình thế nào và mẹ là chủ tịch công ty đá quý ai mà không biết. Chỉ là anh quá ngu ngốc khi xem thường hiểu biết của Bible mà muốn qua mặt hắn bằng lời nói dối vô lý kia. Cậu bị hắn vạch trần mà chẳng biết giải thích sao cho hắn hiểu chỉ biết đứng đó khóc và lắc đầu ngoày ngoạy. Cậu không nói thì hắn lại lấn tới, liên tục xổ ra những lời sỉ nhục cậu.

- Trước đây tao từng nghĩ tao là thằng tồi khi lợi dụng cơ thể phụ nữ để thỏa mãn, và tao cũng cảm thấy mày đáng thương khi phải làm nơi để tao trút hết dục vọng. Nhưng giờ thì tao biết rõ về mày rồi, mày cũng là loại gay sẵn sàng ngủ với bất cứ thằng nào miễn là nó có một cái buồi to và một cái ví đầy tiền. Tao không biết nó đã cho mày bao nhiêu tiền nhưng tao cảm thấy mừng cho mày vì mày đã kiếm được một cái két lớn rồi đó...
11

Chát.

Build giáng một cú tát xuống mặt của hắn, giọng cậu nghẹn, không thể nói nhưng cậu vẫn có thể sử dụng hành động. Cậu mím chặt môi, đánh hắn cậu thấy cả tâm can như vụn vỡ nhưng cậu vẫn phải làm vậy. Người đứng trước mặt cậu giờ đây không còn là Bible mà cậu quen nữa. Bible của cậu không bao giờ tổn thương cậu nhiều đến như vậy. Cậu đánh mạnh đến mức bên khóe môi hắn bật ra cả máu đủ biết cậu đã tức giận và dồn hết lực cho cú tát đó thế nào. Hắn vẫn chưa hoàn hồn được mà ôm má nhìn cậu. Build không muốn đôi co thêm liền nhanh chóng muốn kết thúc và rời đi.
1

- Hiểu sao thì kệ mẹ mày, tao đi ngủ!

Cơn buồn ngủ đã ập tới nơi rồi, giờ đây cậu nói chuyện mà cứ như mớ, một cậu hoàn chỉnh để chửi lại hắn cũng không thể nghĩ ra được. Build quay lưng bước lên cầu thang, hắn chưng hửng nhìn cậu bước đi mà không biết nên níu cậu lại để nói rõ hay là để cậu tỉnh táo rồi hẵng nói chuyện.

Bible lúc này mới ngồi xuống mà suy nghĩ lại hành động nãy giờ của mình. Hắn cũng cảm thấy là bản thân có hơi quá đáng với cậu và ăn nói có chút xằng bậy. Năm lần bảy lượt nói không kì thị cậu mà mở miệng ra là dùng những từ miệt thị đến giới tính của cậu. Hắn dò đầu bứt tai vì cảm thấy hối lỗi, cậu tát hắn, hắn không tức mà còn cảm thấy biết ơn vì cú tát đó đã kịp ngăn hắn lại, để hắn không tiếp tục dùng lời nói để làm đau cậu. Hắn hướng mắt nhìn theo dáng đi yếu ớt của Build, có lẽ cậu đã rất mệt mỏi rồi. Khi vừa bước đến bậc thang thứ chín đột nhiên cậu đứng khựng lại. Bible không hiểu cậu bị làm sao nên cũng âm thầm quan sát. Được một lúc bỗng nhiên cả cơ thể Build vô lực mà ngã khụy xuống, cậu đang đứng ở bậc thang cheo leo, không có điểm tựa nào nên liền trượt dài xuống. Bible nhìn thấy mà hoảng hồn, hắn chạy tới đưa tay đỡ lấy cậu. Không biết lúc này là cậu đang ngủ hay đang ngất mà gọi mãi không tỉnh. Bible đưa tay sờ lên trán cậu, miệng thốt ra một câu.

- Mẹ! Sốt rồi!



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện