- ÔNG BỊ ĐIÊN SAO? THẰNG BÉ ĐANG HỌC BÌNH THƯỜNG, NÓ CÒN SẮP KẾT THÚC NĂM HỌC. SAO TỰ DƯNG ÔNG LẠI XIN CHO NÓ BẢO LƯU!?
- NGÀY NÀO NÓ CÒN NHƯ VẬY THÌ TÔI TUYỆT ĐỐI SẼ KHÔNG ĐỂ NÓ BƯỚC CHÂN RA KHỎI NHÀ.
Kể từ sự kiện đêm đó, trong nhà cậu không ngày nào là không xảy ra cãi vã. Những lúc như vậy Build chỉ biết ngồi trong phòng tủi thân khóc lóc. Ba cấm cậu bước chân ra khỏi phòng, cấm cậu đi học, thậm chí hôm trước ông còn tịch thu cả điện thoại của cậu.
Fox: Build, cậu ổn không?
Fox: sao không thấy cậu đi học?
Vegas: thằng Bible nó nói em đang bị ba nhốt ở nhà.
Vegas: có thật vậy không Build?
Vegas: trả lời anh đi!
Fox: trả lời tin nhắn đi mà năn nỉ đó!
...
Nhìn những dòng tin nhắn đầy lo lắng đó của bạn bè, lúc đó Build không cầm lòng được mà muốn trả lời lại. Bàn tay run rẩy của cậu khó khăn nhập dòng tin nhăn trên, cậu chỉ muốn nói với họ là cậu vẫn ổn để họ được yên tâm. Nhưng không ngờ tin nhắn còn chưa kịp gửi đi, ba cậu đã đùng đùng tiến vào. Ông giật lấy điện thoại, không ngần ngại đọc từ trên xuống dưới. Lúc đó cậu không hiểu mình đã làm gì sai mà ông lại tức giận, không thương tiếc vung tay tát một cái vào mặt cậu.
- LẠI CÒN DÁM NHẮN TIN VỚI ĐÀN ÔNG!?
8
Ông gầm lên một tiếng, Build bị cú tát làm cho choáng váng, cả cơ thể gần như là ngã nhào. Đến khi cậu lấy lại tầm nhìn, ngước mắt lên đã thấy ông tháo pin và rút cả sim bên trong. Build chỉ biết đau thương ngồi đó nhìn, cậu lúc đó gần như là rơi vào tuyệt vọng.
Bible nhận ra xung quanh mình giờ đây chỉ có một màu trắng. Hắn nheo nheo mắt nhìn ra xa, hình như phía trước là mặt trời, nó thật chói, hắn cảm thấy khó chịu với thứ ánh sáng đó nên đã quay đầu lại phía sau. Mọi thứ ở đây trắng muốt và trống lổng, hắn càng nhìn càng thấy cô đơn, càng đi càng thấy lạc lối. Nhưng rồi hắn nghe thấy gì đó, nó nghe như tiếng cười lảnh lót của ai đó.
- Ai đó?
Bible cất tiếng hỏi, nhưng dường như không ai đáp lại hắn, người đó chỉ tiếp tục cười. Tiếng cười giòn tan và trong trẻo, pha một chút ngây ngô và trẻ con. Bible xoay ngược xoay xuôi để cố gắng tìm nơi tiếng cười phát ra. Trong không gian vô định hắn cứ đi mãi, đi đến hai chân rã rời, thở chẳng còn ra hơi nhưng vẫn chẳng thấy gì. Hắn mệt mỏi cúi người xuống thở gấp, đến khi hắn ngước mặt lên không hiểu sao mọi thứ xung quanh hắn đều đã thay đổi. Khung cảnh lúc này chuyển thành mây trắng, hắn thấy mình đang đứng trên một đám mây rất to. Sự biến đổi bất ngờ của khung cảnh khiến hắn hoang mang, và càng bối rối hơn khi tiếng cười ban nãy đã biến đâu mất.
- Đâu rồi?
Bible lại hỏi lên một tiếng. Cảm thấy cứ đi như thế này mãi thật vô vọng, hắn quyết định quay lại hướng mặt trời phía sau, lần nữa nheo mắt nhìn ra phía chói chang đó. Hình như đang xa có thứ gì đó, hắn tò mò đi đến chỗ có cái gì đang chuyển động ở đằng xa. Ban đầu các bước đi của hắn rất cẩn trọng như thể đang dò xét. Nhưng càng đến gần nhân dạng thứ đó càng hiện rõ. Đến khi đã xác định được đó là gì, Bible liền tăng tốc chạy tới. Miệng không quên cất tiếng gọi.
- Build!
Hai mắt Bible mở lớn, được nhìn thấy cậu ở nơi hoang vu này hắn mừng như bắt được vàng. Bible càng đi đến gần thân ảnh đó hiện ra càng rõ, lúc này cả cơ thể của hắn đều ngậm tràn hormone hạnh phúc. Hắn không giấu được niềm vui sướng trong nụ cười và ánh mắt. Nhưng hắn thấy thật kì lạ là Build không mặc gì, cả cơ thể trắng hồng của cậu cứ thế mà phô bày ra. Build nửa ngồi nửa quỳ, vui vẻ nghịch nghịch những áng mây nhỏ. Hắn biết tiếng cười lúc nãy phát ra từ đâu rồi, chính là từ con người ham chơi này đây. Bible chỉ biết cười trừ, hắn không nỡ trách mắng cậu. Giọng hắn dịu dàng nói.
- Sao lại không mặc gì hết vậy? Mày không sợ lạnh hả?
Chỗ này đâu đâu cũng chỉ toàn một màu trắng, nhìn sơ đã thấy hoang vu, lạnh lẽo. Bible tuy không cảm nhận được gì nhưng tâm trí nói với hắn rằng nơi này đang rất lạnh, mà lúc này Build lại còn không mặc gì khiến hắn lại càng lo. Bible hỏi cậu một lúc lâu nhưng cậu tuyệt nhiên không trả lời. Hắn cứ như không tồn tại vậy, cậu không quan tâm đến hắn cứ ngồi đó tiếp tục chơi với mây. Nhìn cậu chơi thật vui vẻ nhưng hắn không thể dung túng cho cậu như vậy được, cứ tiếp tục ngồi đây có khi cậu sẽ cảm lạnh mất. Lần nữa hắn lại hối thúc.
- Được rồi mau về thôi.
Hắn bất lực đứng đọc thoại một mình.
- Đừng chơi nữa, về nhà thôi Build.
...
- Build!
Bible gọi miệng không được liền đưa tay chạm vào người cậu với mong muốn kéo cậu đi. Nhưng không ngờ chỉ vì cái chạm nhẹ đó mà da thịt cậu lại rách ra mà rướm máu. Lúc này Build không còn cười nữa, cậu bắt đầu ôm lấy chỗ chảy máu kia mà khóc. Bible càng nhìn càng thấy hoảng, hắn gấp rút xin lỗi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Build, tao xin lỗi. Mày có sao không?
Lần nữa đưa tay muốn an ủi cậu nhưng thật không hiểu sao những chỗ hắn chạm vào chỗ nào cũng bắt đầu chảy máu. Build đau đớn khóc mỗi lúc một lớn, Bible sợ đến mức khóc theo cậu. Hắn không dám chạm vào cậu nữa, chỉ luôn miệng nói xin lỗi. Nhưng sao hắn đã không chạm rồi mà máu vẫn chảy ra mỗi lúc một nhiều. Được một lúc đột nhiên từ mắt cậu cũng bắt đầu khóc ra máu, rất nhiều máu, nhiều đến mức toàn thân Build bị nhuộm đỏ. Không gian trắng tinh lúc nãy bị hắn chán ghét giờ lại trở thành màu đỏ chót, Bible sợ hãi đến độ thở gấp từng cơn...
- BUILD!
1
Từ trong cơn ác mộng giật mình tỉnh dậy, Bible vừa thở dốc vừa trừng mắt nhìn lên trần nhà tối đen. Người hắn lúc này ướt đẫm mồ hôi, phải nói thật giấy mơ lúc nãy quá đỗi kinh khủng với hắn. Sau khi đã trấn tỉnh vài phần và đã điều hòa lại được hơi thở, hắn đứa tay lau đi những giọt mồ hôi trên trán. Cố gắng nhắm mắt để đưa mình lại vào giấy ngủ.
Mấy ngày nay gia đình hắn cũng chẳng êm đẹp gì. Sau khi đã thú nhận toàn bộ với ba mẹ, hắn đã bị một trận giáo huấn nặng nề từ ba. Ông không giận hắn như ba Build giận cậu, ông chỉ thất vọng khi con trai mình mới từng tuổi này đã làm ra biết bao nhiêu chuyện động trời, đã vậy còn làm liên lụy đến người khác. Những ngày sau đó ba mẹ hắn đã cố qua nhà Build để nói chuyện đàng hoàng cùng gia đình cậu. Nhưng mọi cách thức liên lạc hay tiếp xúc đều bị ba cậu từ chối, ông thậm chí sẵn sàng buông lời mắng nhiếc để xua đuổi. Người duy nhất họ có thể nói chuyện bình thường là mẹ cậu nhưng việc gặp mặt riêng cũng khiến bà gặp rắc rối. Vì thế họ không còn cách nào khác đành tránh tiếp xúc theo ý nguyện của ba Build.
Bible nằm lăn tới lăn lui, hắn không tài nào đưa mình vào giấc ngủ một lần nữa. Nhắm mắt lại là chỉ toàn thấy cậu, nghĩ tới cảnh cậu ngày đêm bị ba nhốt trong phòng lòng hắn lại lo lắng không yên. Không hiểu hắn suy tính chuyện gì mà lại bất ngờ ngồi bật dậy, xuống giường, lấy áo khoác rồi ra khỏi phòng.
Giữa không gian tối om không một ánh đèn, vậy mà con chó nhỏ tên Jak của hắn vẫn nhận ra tiếng bước chân của chủ nhân. Nó sủa lên hai tiếng rồi vẫy đuôi vui mừng với hắn.
Gâu gâu.
- Suỵt!
Bible đưa ngón tay ra hiệu cho nó im lặng. Hắn cúi xuống bế nó lên, đưa tay vuốt ve bộ lông mềm mượt, miệng cưng chiều nói.
- Đưa mày đi gặp anh em sinh đôi, chịu không?
8
Gâu.
- Suỵt! Đã bảo nhỏ tiếng thôi!
Jak được hắn bế ra khỏi nhà, cứ thế nó được đưa đến nơi có người mà chủ nhân nó luôn nhung nhớ.
Bible đứng ngay vị trí quen thuộc, chỉ có điều bây giờ hắn không còn được tự ý vào trong nữa. Hắn ngước đôi mắt mang màu u buồn nhìn lên khung cửa sổ không đèn, tay vẫn không ngừng vuốt ve chú chó nhỏ.
Gâu.
Jak cứ tưởng là hắn đưa mình đi chơi ai ngờ đến khúc này không hiểu sao hắn lại đứng chết trân ra không động đậy. Nó cất tiếng sủa với mong muốn thúc giục chủ nhân hãy đi tiếp, bàn chân với móng vuốt nhỏ còn đưa lên khều khều ngực hắn. Bible bị Jak nháo liền cúi xuống răn đe.
- Im lặng, cậu ấy mà nghe thấy thì cậu ấy sẽ sợ. Mà Build sợ rồi thì từ nay tao sẽ không đưa mày đi đâu chơi nữa.
Nói rồi hắn lại tiếp tục ngước lên nhìn khung cửa sổ. Đứng mỏi chân rồi thì lại chuyển sang ngồi. Nếu Jak biết nói chắc chắn nó sẽ mắng hắn là đồ thần kinh. Jak không phải là một chú chó hướng nội, nó thích chơi đùa và nghịch ngợm. Cứ bị chủ nhân ôm ngồi một chỗ thế này khiến nó rất khó chịu. Nhân lúc hắn mải mê ngắm nhìn cửa sổ mà buông lỏng tay, nó liền nhảy ra khỏi lòng hắn mà chạy đi kiếm thứ để chơi.
Gâu gâu.
Không hiểu nó kiếm từ đâu ra một hòn sỏi, nó nhả hòn sỏi vào tay hắn, vừa sủa vừa vẫy đuôi liên tục ý bảo hắn hãy cùng chơi với nó. Bible vân vê hòn sỏi trong tay một hồi, nhìn điệu bộ nhảy loạn lên của Jak hắn biết nó muốn gì. Nhưng không hiểu hắn suy nghĩ thế nào lại đem hòn sỏi ném thẳng lên mặt kính cửa sổ bên trên.
Jak nhìn hòn sỏi bay theo hướng mà nó không thể nhặt được, liền có chút thất vọng. Một lần nữa, nếu nó biết nói nó sẽ mắng vào mặt hắn.
"Ném lên đó rồi sao lụm ba!? Gâu!"
4
Jak quyết không bỏ cuộc, nó lần nữa chạy đi tìm một hòn sỏi khác nhét vào tay hắn. Bốn chân luôn sẵn sàng vào tư thế chạy đi nhặt lại. Nhưng quả thật là thân kinh Bible có vấn đề, hắn lần nữa đem hòn sỏi nó nhặt được ném vào cửa kính kia. Và cứ thế, lần nào nó đưa sỏi hắn cũng ném vào chỗ nó không nhặt được. Có chút tức giận nó sủa loạn.
Gâu gâu gâu...
Lúc này, đột nhiên ánh mắt của cả người và chó đều bị thu hút bởi thứ gì đó đang động đậy bên khung cửa sổ. Jak có hơi sợ hãi nên cào cào vào ống quần của Bible ý bảo hắn hãy bế mình lên. Nhưng Bible khi vừa thấy chuyển động nhỏ đó mắt liền sáng rỡ, hắn bế Jak lên trong sự vui mừng.
Build đang ngủ thì bị tiếng chó sủa làm cho sợ hãi tỉnh giấc, cậu cứ tưởng ba muốn trị bệnh cho cậu bằng cách thả cả chó vào phòng. Sau khi đã quan sát xung quanh cậu mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm. Nhưng an tâm chuyện này thì lại bị chuyện khác dọa cho sợ hãi. Khung cửa sổ đã bị ba khóa chặt bên cạnh không hiểu vì sao lại phát ra những âm thanh kì lạ. Build hơi nhướng người dậy để nhìn ra xem, đầu cậu nhấp nhô trên ô cửa nhỏ, chỉ thấy được mỗi đôi mắt to tròn. Ngay khi Bible vừa nhìn thấy cậu, trái tim hắn gần như đập loạn, toàn thân run rẩy vì hạnh phúc.
- Build!
Gâu.
Trong vô thức, hắn gọi tên cậu, Jak thấy người lạ cũng sủa lên một tiếng. Bên trên này cảm xúc của Build cũng vô cùng rồi bời, cậu không biết mình nên tiếp nhận hay là xua đuổi hắn. Nếu để ba cậu thấy được cảnh tượng này thì cậu sẽ chết chắc. Cả hai không nói gì, chỉ nhìn đưa mắt nhìn nhau, Jak cũng rất biết điều mà giữ im lặng không phá đám bọn họ.
Build cảm thấy thật may là khoảng cách giữa hắn và cậu hiện tại cũng khá xa, trong phòng cũng không có đèn, nếu không hắn sẽ thấy cậu đang khóc mất. Build bịt miệng để không phát ra tiếng nấc nghẹn, nước mắt thì cứ thế lũ lượt rơi xuống. Đúng thật là trước đó cậu có giận hắn, không muốn nhìn thấy hắn. Nhưng vào thời khắc này, sự xuất hiện của Bible chính là liều thuốc an ủi tâm hồn cậu. Build đã thật sự tin là hắn có tình cảm với cậu. Nhưng trớ trêu thay, đến khi họ nhận ra điều đó thì cả hai lại bị chia cắt bởi cái gọi là định kiến.
Rồi cậu thấy miệng hắn mấp máy nói gì đó, cậu không biết. Duy chỉ có mình Jak bên dưới là nghe được chủ nhân nói gì. Hắn nói.
- Đợi tao Build, rồi tao sẽ đưa mày ra khỏi đó.
Tự hỏi chúng ta còn phải trải qua bao nhiêu chông gai nữa mới được hạnh phúc? Chuyện tình đôi ta từ lúc bắt đầu đã ngập tràn tội lỗi và sai trái. Mãi cho đến tận bây giờ nó vẫn không thể thoát khỏi màu đau thương.
Hôm cậu nói rằng cậu không còn thích hắn nữa. Đúng thật lúc đó hắn đã rất dằn vặt và đau khổ. Nhưng giờ khi nghĩ lại, hắn cảm thấy thật may vì Build đã dứt khoát như vậy khi nói ra câu đó.
- Hãy để đoạn tình cảm này một mình tao mang được rồi Build. Mày chịu khổ nhiều rồi.
Gâu.
Jak bất ngờ không ngoan ngoãn nữa mà bắt đầu sủa loạn, sở dĩ nó trở nên như vậy là do người chủ đang bế nó không hiểu vì sao lại bật khóc.
Gâu gâu.
Jak đưa móng vuốt cụt ngủn sờ sờ lên bờ má đẫm nước của hắn, thậm chí còn rướn người lên để liếm đi những giọt nước mắt kia. Nhưng nước mắt hắn rơi mỗi lúc một nhiều, có liếm cỡ nào cũng không hết được. Nó đành nằm lại trong vòng tay hắn, đầu tựa vào bờ ngực kia, mặt ỉu xìu buồn bã.
Từ ngày chính thức bước vào mối quan hệ yêu đương cùng với Barcode, Jeff gần như là trở thành một con người khác. Hắn thường xuyên nhìn vào điện thoại rồi cười tủm tỉm, còn không thì sẽ thường xuyên biến đi đâu biệt tích khiến anh em muốn gặp cũng không được. Những lúc như vậy họ sẽ hỏi Bible rằng Jeff đã đi đâu, và câu trả lời họ thường nhận được sẽ là.
- Nó đi lo cho ba nhỏ nó rồi.
Sở dĩ Bible biết rõ như vậy là do ngày nào Jeff cũng ngồi bên cạnh hắn cười khùng lên xong lại quắn quéo như con đĩa gặp muối. Bản thân Bible đã vô cùng tâm trạng vì chuyện của Build mà ngay bên cạnh lại có tên thần kinh cứ lải nhải suốt về chuyện tình của hắn. Điều này khiến Bible rất bực bội và hơn hết trong sâu thẳm trái tim của hắn luôn dấy lên cảm giác ghen tị. Nếu ai đó quan sát kĩ thì chắc chắn bọn họ sẽ nhận ra hai thái cực hoàn toàn trái ngược ở khu bàn của hắn và Jeff. Một bên thì tươi rói ngập tràn hạnh phúc, một bên thì u sầu tối tâm.
2
Hôm nay cũng chẳng khác gì, Bible thì ngồi gục đầu xuống bàn, hắn không ngủ, hắn chỉ nhắm mắt để đó để giúp tâm trí thư giản. Còn bên cạnh hắn, con người đang có tình yêu kia đang lén lút nhắn tin với cậu người yêu cách đó một dãy lầu.
Jeff: mình yêu xa được hai tiết rồi đó bé.
6
Barcode: anh bị khùng hả?
1
Jeff bị tình yêu làm cho khờ đi rồi, bị cậu mắng nhưng hắn vẫn vui vẻ cười mỉm. Thậm chí hắn còn cảm thấy chọc ghẹo cậu như vậy thật đáng yêu.
Jeff: tan học đi chơi với anh không?
Jeff: bé.
Barcode: em chưa xin cậu.
Jeff: không cần xin cậu. Anh bảo kê bé!
2
- Chú không đồng ý!
2
Jeff nhíu mày khi bị Mile từ chối, hắn một mực hỏi lại.
- Tại sao? Con hứa sẽ đứa em ấy về đúng giờ.
- Nhưng con đâu hứa là sẽ không làm gì thằng bé.
1
Hắn càng nghe càng thấy Mile là đang lo xa, hắn thì dám làm