Edit: Tiểu Cầu Nhỏ
"Có sướng không em?"
Giang Tình như được vớt ra khỏi mặt nước, cơ thể bị anh đè lên, ngực có hơi khó thở, bèn duỗi tay đẩy anh, nói, "Trình Cảnh Ngôn... Anh nặng quá......"
Đôi mắt của Trình Cảnh Ngôn vốn giống như bầu trời đầy sao sâu thẳm, rộng lớn bị nhuốm đầy dục vọng, giờ phút này đôi mắt lại càng sâu như biển, nhìn không thấy đáy, cánh mạnh mẽ của anh chống lên, khiến cơ thể anh gần như che hết người Giang Tình.
Anh thoáng di chuyển một chút, phía dưới liền nhúc nhích theo...
Giang Tình vừa trải qua cơn lên đỉnh sung sướng, chỗ đó vẫn còn mẫn cảm và yếu ớt, sao cô có thể chể chịu được như này, "...... Trình Cảnh Ngôn, anh mau rút ra đi......"
Trình Cảnh Ngôn đột nhiên rút khúc thịt nửa mềm ra, cởi bỏ chiếc bao cao su dính đầy tinh dịch đặc sệt, ném chính xác vào thùng rác bên cạnh, cởi luôn quần còn vướng ở đầu gối, trong lúc ném chiếc quần đi, bên trong túi còn rơi ra vài cái bao cao su.
Lăn xuống trên ga giường...
Giang Tình nhìn thứ này, khuôn mặt đỏ lên, "...... Anh......"
Trình Cảnh Ngôn cười nhẹ, cơ thể lại phủ lên người cô, hôn lên bờ vai trắng nõn của cô, ngón tay anh câu lấy phần tóc ướt đẫm mồ hôi vén sau tai cô, hơi thở của anh nóng hổi phà bên tai cô, đầu lưỡi liếm hôn theo hình dạng vành tai, tiếng nước khi liếm hôn phát ra vô cùng rõ ràng, kích thích đến cô nhẹ nhàng vùi đầu vào một bên trốn đi, "Ưm......"
"Tình Tình, thích không? Em thích anh không?" Hơi thở từ đôi môi nóng đến mức khiến lỗ tai Giang Tình tê dại.
Cơ thể cô mềm nhũn, xoay mặt đi không nhìn anh, vấn đề này bảo cô phải trả lời thế nào đây.
Anh càng hỏi, cô sẽ càng không muốn trả lời.
Cũng có thể nói cô không muốn để ý đến nó!
Trình Cảnh Ngôn không nhận được đáp án, anh liếm hôn dọc từ vai đến xương quai xanh của cô, để lại những dấu vết chói mắt trên xương quai xanh xinh đẹp đó, rồi lại trượt một đường xuống cắn đầu vú, một bàn tay thoải mái giữ lấy vòng eo mảnh khảnh, lòng bàn tay có vết chai mỏng chà xát trên eo cô, độ ấm nóng đến mức khiến người cô muốn bốc hỏa...
Anh tách hai chân cô ra, thân thể dời xuống, đến vùng tam giác bí mật của cô.
Khi Giang Tình ý thức được anh muốn làm gì, cô lập tức ngồi dậy vươn tay túm lấy anh, "...... Trình Cảnh Ngôn, đừng có...... Liếm......"
Lời vừa thoát khỏi miệng, anh cũng đã há miệng ngậm lấy âm hộ non nớt phồng lên tựa như miếng màn thầu.
Hơi thở nóng hổi phả vào cửa động, kích thích đến năm ngón chân Giang Tình co quắp lại, bờ mông đột nhiên nâng lên, theo bản năng muốn tìm một nơi ấm áp hơn.
"Ưm...... Ah...... Trình Cảnh Ngôn......" Trong tiếng kêu rên trộn lẫn với tiếng khóc nức nở.
Trình Cảnh Ngôn hung hăng hút một cái thật sâu vào âm hộ non nớt, anh cúi đầu là có thể nhìn thấy hai cánh hoa đỏ bừng, cửa huyệt mềm mại sưng lên, hai cánh hoa môi cứ mấp máy đóng mở vì trận làm tình mãnh liệt khi nãy...
Trình Cảnh Ngôn nhớ tới mấy lời âu yếm vừa rồi, ánh mắt càng thêm thâm trầm......
Ah, bướm nhỏ hồng thế này. Nếu muốn thành mộc nhĩ thì phải cắm cả đời mới biến thành.
Cả đời...
Trình Cảnh Ngôn nghĩ đến từ này, tim đập rộn ràng, anh vươn đầu lưỡi liếm hôn dọc theo hình dạng của hoa môi, liếm vòng hai cái ở khe hở nhỏ hẹp, rồi chuyển đến viên đậu nhỏ cứng cáp kia, mặt lưỡi thô ráp bao lấy viên đậu, sau đó hung hăng liếm mút...
Đầu lưỡi như được gắn lò xo, nó điên cuồng khiêu khích viên đậu run rẩy.
Vừa bú mút, vừa khiêu khích...... Giang Tình quả thực sắp bị anh ép điên rồi, tiếng ngâm nga và tiếng thở dốc không thể kiềm chế được, nghe được tiếng nhạc lớn bên ngoài, cô tìm lúc thích hợp rồi khóc nức nở kêu to, cơ thể banh ra không ngừng run lên.
Đôi tay không còn chỗng đỡ được nữa, đến cả xương cũng bị liếm đến mềm nhũn...
Dâm thủy liên tục phun ra từ lỗ nhỏ, hai cánh hoa ướt nhẹp, trộn lẫn với nước bọt ướt nóng trong miệng Trình Cảnh Ngôn, hoa môi sau đợt này càng giống đóa hoa tường vi sau cơn mưa.
Ướt đẫm...
Trình Cảnh Ngôn há miệng nuốt trọn từng luồng nước dâm chảy ra, chiếc lưỡi quấn lấy âm đế, mặt lưỡi thô ráp cọ xát vào, chỉ trong chốc lát với khả năng liếm đỉnh cao, Giang Tình đã bị Trình Cảnh Ngôn liếm đến phun nước......
Trình Cảnh Ngôn bỗng chốc ngẩng mặt lên, cơ thể bao lấy cô, lại lần nữa đặt dương vật thô to của mình ở ngay cửa động đang ào ạt chảy nước, đẩy vào...
Tuy chảy ra rất nhiều nước, nhưng sau khi trải qua cao trào, đường đi bên trong hẹp đến đáng sợ, Trình Cảnh Ngôn chậm rãi tiến vào đi, nhưng mỗi bước tiến đều cọ với điểm nhạy cảm của Giang Tình, đường đi lại bỗng chốc siết chặt hơn nữa, kẹp đến Trình Cảnh Ngôn phải kêu lên một tiếng.
"Tình Tình... Thích không em?" Anh lại hỏi.
Anh luôn là như vậy, khi không nhận được câu trả lời, anh sẽ không bao giờ buông tha.
Cảm giác nóng rát cùng với no căng làm Giang Tình vừa đau vừa tê, trên mặt tất cả đều là nước mắt bị ép