Edit: Tiểu Cầu Nhỏ
Lúc ánh mắt sâu thẳm của Trình Cảnh Ngôn rơi vào màn hình, ánh sáng vỡ vụn trong mắt anh mờ đi như mặt trời lặn đang dần lặn ở phía chân trời.
Giang Tình thận trọng trả lời điện thoại, "Alo mẹ."
Trình Cảnh Ngôn cẩn thận nhìn vào mắt cô, hơi mím đôi môi mỏng lại.
“Sáng mai nhớ về nhà đấy Giang Tình, cậu giới thiệu cho com một công việc, hẹn chín giờ sáng phỏng vấn, cậu sẽ đưa con đến đó, thi xong rồi, ở nhà giống thứ gì? Còn cả ngày không về, con đang ở đâu?" Đầu bên kia điện thoại vang lên những tiếng nổ bùm bùm, đánh thẳng vào đầu Giang Tình.
Khi nãy Giang Tình vẫn đang nói chuyện với Tô Tuyết về chuyện tìm việc làm, thế mà việc lại tự tìm đến cô!
Hơn nữa còn do mẹ giới thiệu.
Mẹ cô đột nhiên nhiệt tình như vậy, không khỏi khiến tim Giang Tình đập loạn nhịp, nghe thêm bà hỏi đang ở đâu, đôi mắt lại chột dạ liếc qua bên Trình Cảnh Ngôn, viện cớ nói: "Con đang ở nhà của Tô Tuyết."
Giang Tình lo lắng mẹ Giang sẽ gặn hỏi đến cùng, nhưng bà dường như không quan tâm, lặp lại lần nữa, "Mai về nhà sớm, mẹ có mua cho con một bộ váy, mẹ nghe nói tiền lương lần này khá cao, con đừng bỏ lỡ!"
Giang Tình “Dạ” một tiếng.
Đầu bên kia liền cúp máy cái “rụp”.
Giang Tình sững sờ nhìn điện thoại, sau đó khóe mắt hơi cong lên, "Trình Cảnh Ngôn, anh nghe thấy chưa? Mẹ tôi nói mẹ mua quần áo mới cho tôi đó."
Trình Cảnh Ngôn hơi nhíu mày, trong lòng lướt qua dự cảm chẳng lành, cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lần trước có nghe cô nói chú của cô có giới thiệu đối tượng cho, nhanh như vậy mà chuyển sang giới thiệu công việc rồi ư?
Cô gái nhỏ tuy nhạy cảm nhưng suy cho cùng cũng thuần khiết, anh không phải người dễ bị lừa như vậy.
Trong mắt Trình Cảnh Ngôn lộ ra suy tư, khóe môi hơi nhếch lên, "Tốt vậy sao? Ngày mai anh đi cùng em nhé?"
"Anh đi cùng?"
"Đúng vậy, đi xem công việc cùng bạn gái, thân là một người bạn trai anh phải đảm bảo em làm việc trong môi trường an toàn." Trình Cảnh Ngôn như dát vàng lên mặt, vẻ mặt đầy chính nghĩa nói.
"Không được! Anh không được đi, mẹ tôi mà biết chuyện tôi với anh... nhất định sẽ đánh gãy chân tôi! Hơn nữa! Hơn nữa, ai đồng ý cho anh làm bạn trai tôi chứ?" Giang Tình đột nhiên đứng dậy khỏi chỗ ngồi, kích động nói.
"Hả? Còn chưa đồng ý?" Trình Cảnh Ngôn vươn cánh tay dài, ôm lấy eo, đem cô ôm vào lòng.
Giang Tình đứng không vững, theo bản năng quơ tay tìm nơi chống đỡ, sau đó chống người lên ghế sô pha, hai cục u mềm mại trên chả biết sao xui xẻo chạm vào mũi Trình Cảnh Ngôn ...
Trình Cảnh Ngôn kêu lên một tiếng.
Giang Tình cảm nhận được sự cứng rắn trước ngực, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đỏ bừng lên bằng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, cô chống người để không ngồi lên đùi anh, vừa xấu hổ vừa phẫn nộ nói: “Trình Cảnh Ngôn.. .anh điên rồi…”
“A——”
Giang Tình đột nhiên kêu lên một tiếng, chỉ cảm thấy hai cánh tay cường tráng của Trình Cảnh Ngôn nâng eo mình lên, thân thể xoay qua, quay lưng ngồi vào lòng Trình Cảnh Ngôn.
Hơi thở nóng hổi của Trình Cảnh Ngôn phả vào cổ cô, thêm cả giọng nói cực kì quyến rũ cùng sự chiếm hữu mạnh mẽ.
"Không đồng ý."
"Vậy chịch đến khi em đồng ý."
Những ngón tay thon dài của anh mò tìm đến nút quần, anh nhanh nhẹn cởi nó ra, kéo khóa xuống hơi nhấc cánh tay lên ôm lấy eo thon Giang Tình, quần đã bị kéo xuống dưới mông...
Cảm giác mát lạnh từ mông bắt đầu truyền đến chỗ đó.
Giang Tình sợ tới mức kêu to, "A ... Trình Cảnh Ngôn ... Đừng, rèm cửa thậm chí còn chưa kéo ..."
Bên ngoài trời đã tối, Trình Cảnh Ngôn chỉ thoáng đưa tay lên đã tắt được đèn trong phòng khách, chỉ để lại ánh sáng của TV phía đối diện. Nó tỏa sáng như một ánh đèn sân khấu.
“Đừng sợ, không nhìn thấy đâu.”
Giọng nói Trình Cảnh Ngôn khàn khàn trầm thấp, hai chân banh chân cô ra, ngón tay thon dài tiến vào giữa hai chân cô, lòng bàn tay nhanh chóng tìm được viên thịt nhỏ nhô ra, có vẻ là do vừa mới rửa bát xong, vẫn còn dính chút nước lạnh. Phần thịt mang theo hơi lạnh kiên nhẫn ấn và xoay tròn, việc này khiến cơ thể Giang Tình đột nhiên run lên, cơ thể gần như ngay lập tức đổ ập xuống thành một đường thẳng, cái mông nhỏ vô thức co rút lại, vừa lúc ngồi lên vật sưng cứng của anh.
"Đừng... Trình Cảnh Ngôn..."
"Hả? Em không muốn làm dạo đầu sao? Anh lớn như vậy mà trực tiếp đi vào sẽ cọ tróc da em đấy, em chắc chắn sẽ bị đau." Trình Cảnh Ngôn thở hổn hển.
"Đừng làm mà..."
"Em không đồng ý anh làm bạn trai em, anh cũng không được dùng lực làm em đồng ý. Yên tâm đi... Phun một lần anh sẽ cho nó vào. .." Trình Cảnh Ngôn thay ngón trỏ thành ngón cái, sau đó tìm kiếm điểm G của cô, chạm vào đó kích thích nó cho đến khi thịt sung huyết, sưng lên.
Khoái cảm từ bên trong nhanh chóng lan ra toàn thân, đôi dép lê của Giang Tình rơi xuống đất, ngón chân thòng hai bên chân co quắp đến cực độ.
A —— thật
Chịu không nổi -
Tốc độ đầu ngón tay của anh từ chậm đến nhanh, rồi từ nhanh đến chậm, ba nhanh bảy chậm, khiến cô há hốc mồm thở dốc, đôi mắt đen láy xuất hiện một tầng ẩm ướt, "...Anh...anh cũng chưa bảo tôi làm bạn gái của anh..."
Đầu óc cô tràn ngập khoái cảm mãnh liệt, ý muốn nói ra cũng không diễn đạt rõ ràng, lời nói hỗn loạn như đang lên án.
Cô muốn nói anh chẳng biết tỏ tình gì cả.
Ngoài chơi cô, thì chính là chơi cô trên đường...
Còn mạnh bạo như thế.
Cô không muốn có một người bạn trai mạnh bạo.
Muốn làm bạn trai luôn có quá trình theo đuổi đúng không? Vậy quá trình đó đâu ?
Không có.
"Ưm..." Ý thức của Giang Tình bị trục xuất bởi khoái cảm, tiếng rên rỉ đứt quãng không thể kiểm soát được tràn ra từ cổ họng cô.
"Tình Tình, phía dưới trướng không?"
"...Trướng quá... Chậm lại...Trình
Cảnh Ngôn..." Cô theo bản năng muốn khép hai chân lại, lại phát hiện hai chân của anh đang chặn cô, khiến cô hoàn toàn không khép lại được.
“Muốn ra không?” Trình Cảnh Ngôn thở gấp đẩy nhanh tốc độ dương vật, đốt ngón tay cắm vào huyệt khẩu nhanh chóng chỉ vào điểm G mà đâm lên xuống, giống như một chiếc máy đóng cọc, không ngừng nghiền điểm đó, làm cho cô thoải mái, làm