***Lưu ý trước khi đọc:
+ Character x Reader (nữ).
+ Nhân vật chính và reader (__) đều trên 18 tuổi. Thời gian cách mạch truyện chính vài năm nên cứ cho là các nhân vậy đang múa bóng ở châu Âu đi ???? (Truyện chưa end nên ai biết được đâu, cứ tưởng tượng đại khái vậy đi).
1
Trong manga tên các CLB được chế đi chút xíu để tránh bản quyền. Nhưng trong fanfic này mình thích sử dụng tên các đội ngoài đời thực nha. Fic này viết khi truyện chưa kết thúc nên hiện giờ nhân vật tham gia CLB nào ở Neo Egoist League thì tương lai cũng chơi cho CLB đó.
+ NSFW ???? Ở đây chúng ta chỉ ăn thịt chứ không húp cốt truyện... (porn without plot)
Nhân vật thường xuyên không sử dụng các biện pháp bảo vệ khi quan hệ tình dục, đây là fiction thôi nên đừng có học theo.
Truyện dành cho lứa tuổi trưởng thành (trên 18 tuổi).
+ Truyện luôn có bối cảnh reader là vợ/bạn gái của cầu thủ bóng đá vì mình thích established relationship <3. (Có thể) Lãng mạn hoá toxic relationship (?), các tình tiết chỉ phục vụ cho cảnh ????. Truyện có những chứa tình tiết phi logic.
+ Hành văn dở đậm mùi teenfic. Truyện viết vì mục đích giải trí.
1
+ Các nhân vật trong truyện thuộc về tác giả Blue Lock.
+ Readers name = __. Những chỗ (???) là nơi mình để độc giả tự điền sở thích riêng của mình. Vd màu sắc, hương thơm, tên,...
Đương nhiên nhân vật reader vẫn sẽ bị ảnh hưởng bởi suy nghĩ cá nhân của người viết, nhưng yên tâm tui chỉ buff cho reader trở nên xinh đẹp tuyệt trần thôi, không có buff kiểu trở thành cầu thủ nữ trong đội bóng nam, IQ 3000, 79 dòng máu đâu ????????????
1
+ HE, 1v1, char bị mê reader điên đảo????????
+ Like & comment = ra chap nhanh hơnnn.
-------------------
update: 16/01/2023 sửa xíu xiu nội dung để mở đường cho chap khác
update 2: 04/02/2023 sao truyện bay màu z???? nhưng sẵn tiện mới edit thêm gần 300 chữ nè, đọc đi =))
︵‿︵‿୨♡୧‿︵‿︵
Cause this house is not a home without my baby.
- The Weeknd
︵‿︵‿୨♡୧‿︵‿︵
(Saes POV)
"Chúc mừng cậu đã vô địch Champions League cùng câu lạc bộ Real Madrid, Itoshi Sae! Cậu có thể dành ít phút để trả lời một số câu hỏi của chúng tôi không?"
2
"Itoshi Sae, xin hỏi cậu thấy thế nào về việc thị trường chuyển nhượng định giá cậu ở mức 100 triệu đô la - điều chưa từng xuất hiện ở một cầu thủ bóng đá châu Á?"
"Có tin đồn trong kì chuyển nhượng mùa hè này cậu là mục tiêu số 1 của HLV Pep Guardiola của Manchester City, cậu có hứng thú với điều này không?"
Cho dù là năm 16 tuổi hay năm 2X tuổi, Itoshi Sae vẫn luôn là tâm điểm của làng thể thao Nhật Bản.
Lớn lên với tư cách là "tiền vệ thiên tài" của xứ sở mặt trời mọc, Itoshi Sae vốn dĩ đã quen thuộc với ánh đèn flash chớp nhoáng loé mắt.Nhưng riêng hôm nay, những tiếng la đinh tai nhức óc từ cánh phóng viên kết hợp cơn jet lag còn đọng lại trong cơ thể khiến Itoshi Sae có tâm trạng thực sự tồi tệ. Anh chỉ muốn về nhà, càng sớm càng tốt.
Dù đã chọn đi lối khác để tránh bị chú ý, nhưng có lẽ đã có kẻ nào đó leak tin ra.
Cộc rồi đó.
Chiếc kính râm màu đen ở trên gương mặt cũng không giấu nổi cái cau mày khó chịu của hắn, Sae thúc nhẹ vào tay quản lí ra hiệu anh ta mau chóng giải quyết chuyện mớ hỗ độn này.
"Xin lỗi! Hiện giờ chúng tôi không thể tiếp nhận trả lời những câu nói này-" Gilorent Dabadie lúng túng xin lỗi, làm quản lý cho Itoshi Sae lương thì ngon nhưng xử lí truyền thông mệt bở hơi tai, nhất là khi sếp của hắn không phải là một gã dễ chiều...
"Mấy người đang tụ tập ngáng đường ở nơi công cộng đấy." Nói rồi Sae đi đến bên bảo vệ để được hộ tống riêng ra khỏi sân bay, để trợ lí ở lại gánh hết phần mình.
"Sae khoan đã-"
Bỏ ngoài tai tiếng gọi của người quản lý, anh đủng đỉnh tiến vào lối đi riêng, trong tâm trí chỉ nghĩ đến một điều duy nhất.
Em.
Itoshi Sae tha thiết muốn gặp em.
.
.
.
.
.
.
"Đi thẳng về nhà cậu nhé?" Vị tài xế riêng hỏi anh.
"Không, đến nhà __ đi."
"Hiểu rồi."
Chiếc xe lăn bánh, Sae chợp mắt dưỡng thần, thả trôi mình vào những dòng suy nghĩ miên man. Thú thật, Sae chẳng mấy thương nhớ gì đất nước này. Kể từ khi thằng em sang châu Âu thi đấu, ba mẹ cũng rời Nhật Bản để hỗ trợ cho cả hai người con. Vậy nên, lý do khiến Itoshi Sae quay về đây gần như bằng 0.
Đó là suy nghĩ của anh hơn một năm trước, bây giờ thì khác rồi.
Được chơi bóng ở đẳng cấp cao nhất tại trời Âu là một điều tuyệt vời. Nhưng từng giây, từng phút, từng giờ không có em ở cạnh, khiến trái tim của hắn trở nên hụt hẫng. Sao mà Sae vui vẻ được khi kẻ cả gan giam giữ trái tim và linh hồn của hắn lại ở cách xa hơn sáu nghìn dặm.
Chỉ chút nữa thôi, anh sẽ được ôm chầm lấy cô gái mình nhớ thương bao đêm vào cõi lòng.
Đã bao lâu rồi, Sae và em không được gặp nhau nhỉ?
Nhớ lại thì Sae càng cảm thấy bực, vì __ lần này đến lần khác từ chối lời mời chuyển đến Tây Ban Nha sống cùng anh với lí do chưa hoàn thành việc học đại học ở Nhật.
Học hành có quan trọng không? Khi anh có thể đảm bảo em có nửa cuộc đời còn lại tuyệt vời hơn tất những người bạn đồng trang lứa còn gì?
Nhưng không, bạn gái anh lại thích bướng bỉnh chọn ở lại Nhật một mình cơ. Anh chán ngấy việc nhớ em mà chỉ có nói chuyện với nhau qua chiếc màn hình điện thoại rồi. __ sẽ chẳng bao giờ biết rằng, sau mỗi cuộc gọi nửa đêm ấy, Sae chỉ muốn đặt ngay một chiếc vé máy bay để quay về bên em, ôm em và hôn lấy em.
Bước xuống xe, Sae lắc đầu ngán ngẩm trước căn hộ bé tí của em, anh tự hỏi sao em lại chọn sống ở nơi nhỏ xíu như cái lỗ mũi này thay vì đi đến Tây Ban Nha và sống tại dinh thự của anh.
Ít ra mọi chuyện đỡ tệ hại hơn khi anh bước vào. Vì căn hộ này ngập tràn hương vị chỉ thuộc về riêng em. Dù không được ở bên __ nhiều lắm, Sae tìm được cách để bản thân len lỏi vào cuộc sống của cô gái nhỏ này. Ví dự như, đôi dép mang trong nhà dành cho anh vẫn được xếp gọn gàng trên kệ giày, đôi cốc sứ giảm giá 50% mà em săn sale trên mạng, vài ba cái huy chương mà Sae đã quên béng mất - lại được em trân trọng bày biện trên tủ sách nho nhỏ,...
Có điều, chủ nhân của nó hiện không có nhà. Anh vẫn chưa được ôm lấy cô gái mà anh nhớ nhung bao nhiêu tháng nay. Biết làm sao được, hôm nay em không đi đón anh ở sân bay vì một bài thi ngốc nghếch nào đó mà.
Mệt mỏi, anh kéo va li vào phòng rồi bước vào phòng tắm, cũng phải sạch sẽ thơm tho chào đón em quay về chứ. Sae đảo mắt nhìn quanh móc treo đồ đến giỏ đựng quần áo.
Ah, chán thật. Không có cái quần lót nào của em treo trong đây để anh có thể dùng nó tự an ủi cả. (☹️)
7
Nhìn chiếc kệ trong phòng tắm, anh mỉm cười. Em vẫn sử dụng loại sữa tắm hương (???) mà anh từng khen này.
5
Sau khi tắm rửa, Sae tìm đến tủ đồ của em. Đương nhiên anh vẫn chưa bỏ qua việc dùng quần lót của em để tự an ủi đâu.
Để xem...
Trắng. Có chút đơn giản. Đây là thứ em hay mặc thường ngày.
Hồng nhạt. Cute. Nhưng thế là chưa đủ.
Cái ren lọt khe màu đen lần trước em mặc đâu nhỉ...
16
Sae tiếp tục mày mò tìm kiếm ở ngăn kéo bên cạnh.
Có một chiếc túi đen được nhét ở góc kẹt. Sae đoán đây là nơi em giấu những thứ hư hỏng nhất. Biết đâu anh tìm thấy sex toys thì sao...?
Sờ vào bên trong là lớp vải, có chất liệu như áo thi đấu của anh vậy. Chắc là một trong những cái áo anh từng cho __, hay là tối nay lại bắt em mặc khi làm tình nhỉ? Ý kiến hay.
2
Không biết đây là áo đợt nào, anh tự hỏi.
R. Itoshi
7
Cái đéo gì vậy??
Đùa nhau hả?? Sao em lại có áo của tên ngốc này?! Còn là áo từ lúc U20, khi ấy anh và __ còn chưa gặp nhau.
Hay là __ lừa dối anh? Thằng Rin cay cú về lời hứa của hai đứa đến mức nẫng tay trên bạn gái của anh ruột nó???
2
Itoshi Sae cảm thấy mình muốn giết ai đó. Cơn thịnh nộ trong anh muốn bùng nổ.
Chiếc áo đáng thương đang bị anh kéo căng ra hết mức có thể. Sae nhìn chăm chăm vào chữ cái "R" trên chiếc áo, cầu mong một phép màu nào đó sẽ biến nó thành chữ "S" trong tên anh...
.
.
.
"Sae? Anh về rồi hả?"
Tiếng gọi của __ vang lên từ ngoài cửa.
.
.
.
__ nhìn thấy Sae đang ngồi trên giường, suy tư nhìn chiếc áo. Em thừa biết tên bạn trai hay ghen tuông này đang nghĩ gì. Em thở dài, Sae còn không thèm nhìn mặt em nữa.
"Em có thể giải thích. Em có cái áo này là vì-"
"Mặc vào đi." Anh ném chiếc áo về phía em.
"Hả?"
"Anh không nói lại lần hai."
Em biết cái biểu cảm này. Em biết cái tông giọng này. Em biết mình tốt nhất nên ngoan ngoãn làm theo yêu cầu của anh trước khi quá muộn.
__ tính cầm chiếc áo để vào phòng tắm thay nhưng lại bị ngăn lại.
"Ngay tại đây. Cởi cả quần và đồ lót nữa."
Nuốt nước bọt, em chầm chậm thay nó trước mặt Sae. Trong quá trình này, Sae vẫn không nhìn em lấy một cái.
"Sae, áo này là em được cho-" Em lí nhí nói.
"__, anh có bảo em mở mồm hả?" Giọng Sae lạnh tanh, ngữ khí hệt như nói chuyện với một người xa lạ làm em có chút run lên.
1
Lo lắng xen lẫn với phấn khích.
"Em thay xong