Dạo này phát hiện nhiều bé học sinh cấp 2 chui vô đây coi lắm nha????????????
Đợi giờ này mấy ẻm ngủ rồi tui mới post.
Request nhân vật đến từ reader guột của tui.
*Có sử dụng từ ngôn ngữ thô tục vì reader (không còn guột nữa) thích zậy =))))))))))
Chap này dành tặng cho wilanlestrange
(sáng 31/01 đã rớt từ shopee hạng vàng xuống shopee hạng đồng hứ hứ)
Update 31/01/2023:
Tui nói câu trên từ hôm qua rồi.
Sau khi đọc lại thì thấy OOC và sến quá TT_TT
Nhưng theo ý muốn của mình thì sau timeskip, Rin và Sae sẽ giải quyết được mọi hiểu lầm => Rin sẽ ngoan hiền như hồi béee nên ngọt ngào sến súa nha. CRINGE LẮM!!!
Từ đó đến giờ tui không có nhận request của ai cả, tại bạn này là người đầu tiên chủ động ib kết bạn + 8 nhảm mỗi ngày nên tui ưu ái cho ????????????
︵‿︵‿୨♡୧‿︵‿︵
I just wanna show you how much I appreciate you.
Hôm nay, một người đồng đội của Itoshi Rin ở PSG kết hôn. Hôn lễ được tổ chức đầy xa hoa tại nước Ý, buổi lễ kéo dài từ sáng đến tận chiều tối, cô dâu chú rể còn hào phóng bao trọn gói vé máy bay và khách sạn cho tất cả khách mời. __ tỏ ra siêu thích thú với tiệc cưới siêu lộng lẫy này, hớn hở cười tươi rói, trái ngược lại với em, Itoshi Rin trưng bộ mặt không cảm xúc cả ngày trời, ảnh không nhăn nhó ở đám cưới nhà người ta đã là may. Một phần không thể thiếu trong những bữa tiệc này là xã giao, Itoshi Rin không thích phải giao du với kẻ khác thật, nhưng nếu điều đó có ích cho sự nghiệp bóng đá của anh thì Rin không ngại.
"Anh đi một chút, em uống ít thôi nhé." Rin dặn dò trước khi đứng dậy.
"Okey dokey, biết rồi biết rồi." Em gật đầu vui vẻ, ra dấu ok.
"Nhớ đấy." Anh nắm lấy gáy em xoa nhẹ rồi rời đi. __ và rượu luôn là sự kết hợp khiến anh lo lắng. Trong quá khứ, có một lần em ôm chầm và xém HÔN một thằng khác trong club vì tưởng đó là Rin. Phải nói là tối hôm ấy là lần đầu tiên em thấy Rin vô cùng đáng sợ, ảnh giận điên lên luôn, kết quả là sáng hôm sau tỉnh rượu rồi thì __ bị đè ra chơi đến nỗi đùi run bần bật lên.
.
.
.
Như mọi khi, cô bạn gái bướng bỉnh này lại làm ngược lời Rin nói. Không rõ bạn gái anh ăn ăn uống uống thế nào mà khi trở về bàn, __ đã say bí tỉ, cười ngốc nghếch nhìn anh, hôn gió một cái rồi vẫy tay chào như hoa hậu:
"Chào buổi sáng, Dindin."
Bây giờ hơn 9 giờ tối rồi. Dù đã chuẩn bị tinh thần trước cho tình huống này, nhưng Rin vẫn chịu thua trước khả năng nghe lời của em...
"Em đã uống bao nhiêu ly?" Rin đoạt lấy cái ly sắp cạn đáy trước khi em kịp nhấp thêm một chút nữa.
"H-hông có biết nựa... hehe..." Em cắn môi ngẫm nghĩ một chút rồi cười trừ.
(từ đây __ sẽ nói chuyện "sai chính tả" nhiều hơn vì say nhé)
"Tỏ ra đáng yêu không có ích đâu." Anh đưa tay búng nhẹ lên trán em.
__ chưa bao giờ khiến Itoshi Rin bớt lo, vậy nên anh phải nhanh nhanh cưới em về nhà kẻo đứa khác cướp đi. Thật ra người bạn trai của em không nhận ra rằng, vì được ảnh chăm lo quá nhiều nên em mới hay ỷ lại.
"Trả lại cho em." Em bĩu môi ra lệnh, chỉ chỉ ly rượu vừa bị anh cướp đi.
"Không."
"Đồ lông mi dưới xấu tính, trả đây."
Rin nheo mi, môi chạm vào phần son nhàn nhạt dính trên thành ly, trả thù lại bằng cách uống sạch hết rượu trước ánh mắt ngỡ ngàng của __.
1
"Argh! Ích kỷ!" Em bất xúc kêu lên.
Nhìn đồng hồ, buổi tiệc cũng sắp đến hồi kết thúc, Rin đoán giờ này mình xin chuồn về được rồi. Giao với chả lưu. Anh cùng bạn gái nói lờichào tạm biệt một số người và rời đi.
Rin đỡ cơ thể mềm oặt của em vào taxi, mỗi lần __ say thì dính người như keo dán sắt vậy. Khi cả hai yên vị trên xe, em vẫn cứ quấn lấy cánh tay Rin, tựa đầu vào vai, mặc cho cái nhìn phán xét của tài xế đang hiện lên trên gương chiếu hậu.
Nếu mình đéo quê thì đứa nhìn sẽ là người bị quê.
1
Hơn 10 giây đấu mắt căng thẳng giữa Itoshi Rin và tài xế, người đàn ông kia ho nhẹ rồi xoay gương qua hướng khác. Itoshi Rin, thắng.
Vợ chồng người ta ôm nhau có gì lạ lắm mà nhìn? Bộ chưa bao giờ nhìn thấy à? À quên, sắp-là-vợ-chồng-trong-tương-lai-gần.
Đó là điều mà Rin muốn nói, nhưng __ và quản lý dặn anh là cầu thủ chuyên nghiệp rồi thì phải tỏ ra thân thiện hơn.
(lườm người ta quắc mắt là thân thiện dữ chưa?)
1
__ dụi dụi má lên vai anh như một chú mèo, ngẩng đầu lên ngắm anh người yêu điển trai của mình. Ánh đèn đường nhập nhèm từ bên ngoài cửa kính đủ giúp Rin nhìn thấy gương mặt ửng hồng lên vì say của em, mắt long lanh hơi ngân ngấn nước, môi anh đào khẽ hé mở rồi lại dẩu môi như đang muốn nói gì đấy...
Bất thình lình, mấy đầu ngón tay mảnh khảnh của em bắt đầu mân mê đùi trong của anh, chỉ cách đũng quần có vài ba cm. Hơn nữa em còn ép ngực mình lên cánh tay Rin, từ góc độ này anh có thể trông thấy nhũ thịt trắng nõn được dồn ép lại tạo thành khe rãnh gợi cảm. Nếu trong cái xe này chỉ có mỗi hai đứa thì Rin đã đè em ra chơi tơi bời như lần trước ở bãi đỗ xe rồi...
2
Ah, phải bình tĩnh lại.
Rin ngồi thẳng lưng, chỉnh lại áo khoác của em (mà thực ra là anh cho mượn) để che lại phần ngực đang phơi bày. Nắm lấy bàn tay nghịch ngợm của em đặt ra nơi "an toàn" hơn.
"Haizz.... ah... bùn ngủ..." Âm thanh phát ra từ __ làm sống lưng anh tê dại. Em rên rỉ, à không, ngáp. Mà ngáp sao lại nghe như rên thế kia?
Rin liếc xéo tên tài xế.
Liệu hồn mà xoá cái tiếng đó ra khỏi não đi lão kia.
"Rinrin... chồng ơi..." Em nỉ non kêu anh, nhéo nhéo ống tay áo.
"Sao?" Anh ân cần hạ thấp đầu, kề sát lỗ tai bên môi em, mỗi khi em say hay ốm thì Rin lại đối xử siêu dịu dàng. Và đứa tinh ranh như __, nhanh chóng lợi dụng điều này, cố tình uống say để được anh chiều chuộng nhiều hơn.
"S-sao hôm nay mi dưới của chồng iuuuuu c-có đến 10 c-cọng zậy?" Nói rồi em hôn chụt lên má Rin, để lại vết son đỏ mờ mờ trên mặt.
3
"..."
"Maybe hes born with it, maybe its Maybelline!" __ nhoẻn cười nhìn cái điệu bộ tỏ ra không-thích-được-hôn của Rin.
"Hàng tự nhiên. 100%." Anh đưa tay lên chùi chùi vết son trên má.
"Em ghét anh."
"?!"
"Em ghét Dindin nhất. Hức." Em nấc cục nhẹ, bóp mặt Rin kéo xuống sát mặt mình.
Anh đã làm gì sai đâu chứ?
"A-Ai cho phép anh có lông mi d-dài hơnnnnn em zậy? Em xài mascara còn hông được như thế... gắn mi giả thì m-may ra..."
Anh không chấp nhất với con ma men này.
"Bất công, thế giới này thật sự bất công mà... Em muốn b-bứt trụi lông mi dưới của Rinrin..." __ lướt đầu ngón tay từ cánh môi đi đến gần mắt của anh...
Ngay lập tức tay em bị Rin giữ chặt lại.
"Đừng có táy máy tay chân nữa. Im lặng." Người anh yêu hay làm trò điên khùng lúc say xỉn lắm, chắc chắn ẻm sẽ giật đứt lông mi anh thật.
__ không có phản ứng gì, chỉ tròn xoe mắt nhìn anh chằm chằm, tay cũng khựng lại ở không trung.
Rin bỗng chột dạ, nói vậy có hơi to tiếng với __ không? Lỡ em đa sầu đa cảm lại giận nữa (như những lần trước) thì sao? Có khi bây giờ đã giận luôn rồi ấy chứ? Chết tiệt, lại lỡ nặng lời rồi.
Nhưng Itoshi Rin đã suy nghĩ quá nhiều.
.
.
.
Em đưa tay nựng má Rin, kề sát môi lên vành tai anh:
"Uh huh... zậy bé sẽ tuân lệnh daddy ha? Giống... g-giống như khi ở trên giường zậy!"
2
Rin thấy não mình nổ tung bùm bùm chéo chéo.
KÉTTT!!!
Xe thắng gấp.
Nếu không có dây đai an toàn thì __ và Rin đã đập mặt lên ghế trước rồi. Không rõ là do tình hình giao thông hay là ông tài xế shock quá nên bị giật mình...
5
"X-Xin lỗi." Ông xấu hổ ho khù khụ. Giới trẻ ngày nay chơi lớn quá...
"..." Ngay cả Rin cũng ngượng đỏ cả tai, chỉ có thủ phạm là vẫn mơ màng đùa nghịch với ngón tay của anh, không màng sự đời, cũng không nhận thức mình vừa nói gì trước mặt người lạ.
Suốt quãng đường còn lại, __ không còn cất lời một lần nào nữa, vì Itoshi Rin đã dùng tay bịt mồm em lại cho chắc.
1
"...mmhm....?"
"Ngoan, chịu đựng chút." Về đến khách sạn thích rên bao nhiêu cũng được.
.
.
.
Bước xuống xe, __ lảo đảo bám víu vào người anh, đôi giày cao gót làm em chật vật trong việc đi đứng, chỉ có thể mượn sức từ bạn trai. Gần như cả trọng lượng cơ thể em được dồn lên cánh tay đang ôm chặt eo mình.
Rin kéo __ bước vào thang máy, anh muốn chắn đằng trước em nhưng mọi người vào quá nhanh để anh kịp đổi tư thế, đành để em dựa lưng vào trước ngực. Em thả lỏng người, tận hưởng hơi ấm từ cơ thể anh truyền đến mình.
"Em ổn chứ?" Anh vén tóc em ra sau vành tai, khẽ hỏi.
"mm..." Em thoải mái khi bàn tay ấm áp của Rin chạm vào vành tai còn mang hơi lạnh từ bên ngoài.
Giờ thì ngọt ngào là vậy chứ sáng mai tỉnh rượu thì Rin sẽ giáo huấn em một trận về việc uống vượt qua tửu lượng của bản thân cho phép.
.
.
.
"Thang máy đéo ổn rồi mọi người ơi." Ai đó lên tiếng cắt ngang khoảnh khắc.
"Ừ, này giờ không di chuyển lên tầng trên gì hết."
"Chắc là hư rồi. Nãy giờ tôi cũng không cảm nhận được chuyển động."
"Đm đừng nói là thang máy hỏng nhá."
"Ai đó cứu tôi với huhuhuhu..."
"Gọi bảo vệ đi."
"Không, gọi quản lý toà nhà."
"Hay là gọi cảnh sát? Gọi cứu hộ??"
"Tao không muốn ngủm củ tỏi ở đây đâu."
"Đừng stress, để tôi gọi cho. Alo-"
Có người hoảng loạn, có kẻ thì đòi giao hợp mẫu thân với chủ toà nhà, khiến cả buồng thang máy nhao nháo lên. Rin nhăn mày, phiền não bởi những tiếng nói đinh tai nhức óc. Việc này sẽ mất một lúc mới sửa xong đây...
"Thang máy hỏng rồi." Rin nhắc lại bên tai em.
"Uh huh..." __ che miệng ngáp một cái, tựa đầu trước ngực anh.
"Rinrin... bùn ngủ quá..." Em chớp chớp mắt, mí mắt không gượng dậy được.
"Ừ, anh biết. Nhắm mắt lại nghỉ một chút đi." Rin vòng tay ôm __ chặt hơn để em tránh mất thăng bằng.
Cả hai như ở trong thế giới riêng của mình, không để tâm tới lời hỏi than của đội cứu ở bên ngoài, dù sao cũng có cả đống người trả lời thay bọn họ rồi còn gì. Em và Rin cứ ôm ôm ấp ấp trong góc như thế, trong khi tất cả mọi người đang khẩn trương... Đúng là những kẻ đang yêu luôn có suy nghĩ khác người thường.
.
.
.
"Mệt..." __ thở dài ngao ngán, em không chỉ bị kẹt trong thang máy mà còn kẹt trên đôi giày cao gót chết tiệt này thêm một lúc nữa.
Rin không nói gì, tay chỉ xoa nhẹ từ hông đến bụng em như một cách trấn an tinh thần, lặp đi lặp lại. Em biết là bạn trai mình không có ý gì, nhưng mà bên dưới của em lại có tâm tư riêng của nó.
Tự nhiên cảm thấy hơi ướt ướt...
Mỗi lần đầu ngón tay anh lướt trên vùng bụng dưới, chỉ cách vài cm nữa sẽ chạm đến viền quần lót của em. Cách một lớp váy mỏng, __ cảm thụ được hơi ấm từ bàn tay Rin truyền đến mình, lòng em bắt đầu rộn rạo.
Từng tế bào em bắt đầu sôi sục lên, nơi riêng tư của em bắt đầu ươn ướt, dần dà khiến đáy quần lót trở nên dính dớp dâm dịch. Phải kiếm trò làm phiền Rinrin thôi. __ xoay đầu áp mặt lên ngực anh, hai đùi cọ sát, ngón tay mềm mại níu nhẹ cổ tay áo Rin.
"Hm?" Hai người đứng rất sát nên anh ngay lập tức cảm nhận được chân em đang cựa quậy.
Một giây sau, Rin cảm nhận được __ dẩu mông ép sát đũng quần anh, nhẹ nhàng nhích qua nhích lại.
Dù chiếc áo khoác của anh dài phủ kín nửa mông __, nhưng anh vẫn nhìn thấy rõ cặp đào của em ẩn hiện đằng sau lớp váy. Anh thở nặng nề, bàn tay ghì chặt hông em, ra hiệu cô bạn gái nghịch ngợm đứng yên.
Em - người mà ban nãy than vãn mỏi mệt, bỗng dưng tìm được sức lực để đung đưa eo hông, đẩy đưa mông cọ lên vật thể cương cướng đang ép lên mông mình.
__ di chuyển vừa đủ để mọi người không chú ý, trong khi đầu óc Rin chỉ có thể tập trung vào cặp đào căng tròn đang xoắn xít lên nửa dưới của mình.
Anh chôn mũi mình vào tóc em, hít một hơi thật sâu, tay ghì chặt eo em.
"Hai cháu ổn chứ? Nhìn cậu chăm sóc vợ làm tôi