"Không chỉ có bao nhiêu đó đâu, nằm ngoài sức tưởng tượng của chị đó, không có gì là không làm được.
" Nguỵ Mai lấy máy tính bảng lại, cô tắt màn hình chính.
"Tôi còn chưa xem xong mà.
" Hà Ngộ Ngộ nói tiếp.
Nguỵ Mai lắc đầu: "Em đã sàng lọc qua hết rồi, không có người khả nghi.
"
"Được rồi, vậy xem video của Cô Tống gửi đi, xem có thể tìm được người liên hệ với Triệu Lộ hay không.
" Hà Ngộ Ngộ tải video từ trên WeChat về máy tính.
Vừa đúng lúc, A Bổn và A Xương chuyển quan tài của Tần Mạt Xá về đến nơi.
"Em xem đi, tôi đi một lát rồi về ngay.
" Hà Ngộ Ngộ đội mũ lên rồi đi ra khỏi văn phòng.
Trong quan tài còn sót lại mấy con giòi bọ, chỗ thi thể Tần Mạt Xá nằm qua còn có chút nước bốc mùi tanh.
"Vất vả rồi.
" Hà Ngộ Ngộ mang bao tay vào, A Bổn và A Xương đều đeo khẩu trang nhưng cũng không thể chịu nổi cái mùi hôi thối này, cái mùi này y chang mùi chuột chết.
"Tiểu Ngư, trong quan tài này có gì đặc biệt sao?" A Bổn quan sát thấy Hà Ngộ Ngộ cúi đầu tìm cái gì đó trong quan tài, bàn tay đeo găng tay của cô vô tình chạm vào con giòi bò lúc nhúc.
Hà Ngộ Ngộ ngẩng đầu ra khỏi quan tài, cô lắc đầu, "Tôi nhớ trước khi Câu Chính ngã xuống đất, trông anh ta giống như còn có việc chưa làm xong.
"
Nói xong, cô tiếp tục cúi đầu kiếm tìm trong quan tài, A Bổn thấy vậy, cố gắng chịu đựng mùi hôi thối đi vào giúp Hà Ngộ Ngộ tìm.
Hà Ngộ Ngộ tìm trong quan tài vẫn không có manh mối, cô tiếp tục kiểm tra thành quan tài.
A Bổn gõ dọc bốn góc tấm ván quan tài, đến góc cuối cùng thì phát hiện bên trong rỗng.
"Tiểu Ngư, lại đây nghe thử đi.
" A Bổn gõ gõ, nghe tiếng rỗng không.
Hà Ngộ Ngộ sờ vào chỗ bị rỗng, khi cô chạm vào vị trí đối diện, ngón tay chạm vào vật gì đó, "Hình như có chốt mở.
"
"Nào, lật quan tài lên.
" A Bổn cùng với A Xương và một người nữa nâng tấm ván quan tài lên và mang nó ra ngoài.
Cái lỗ hổng mà Hà Ngộ Ngộ vừa đụng phải, nếu không nhìn kỹ thì thật khó có thể nhìn ra được.
Hà Ngộ Ngộ đưa tay ra, A Bổn hô lên, "Chờ chút đã.
"
"Sao vậy?" Hà Ngộ Ngộ nghi hoặc, tay lơ lửng trong không trung.
"Cẩn thẩn có bẫy.
" A Bổn cau mày, anh ta nhớ đến chuyện phát sinh ở nhà Tần Mạt Xá lần trước.
Hà Ngộ Ngộ cười lắc đầu, "Cái này có thể là manh mối do Câu Chính để lại.
"
Dưới cái nhìn chăm chú của A Bổn, Hà Ngộ Ngộ tìm một cái tua vít cạy góc.
Bên trong là một cái máy chụp hình bị đập nát.
"Đây là!.
" Hà Ngộ Ngộ lấy ra, máy chụp hình không bật lên được.
"Cầm lấy mang đến bộ phận kỹ thuật khôi phục dữ liệu.
" Hà Ngộ Ngộ đứng dậy, tháo găng tay vứt qua một bên, cô xoay người đi đến phòng khám nghiệm tử thi.
Ngón tay Câu Chính vẫn hình dạng như trước, hoá ra trước khi chết anh ta muốn tìm đến cái này.
Rốt cuộc trong đó có bí mật gì?
Khoan đã, tại sao trên người Câu Chính còn máu? Mới vừa rồi ở trong tối không phát hiện ra, bây giờ nhìn kỹ lại, trên quần áo của anh ta và cổ tay đều có vết máu.
Nhưng mà hình như máu này không phải của anh ta.
Hà Ngộ Ngộ đi về văn phòng mời pháp y Lưu xét nghiệm máu trên người của Câu Chính, sau đó ghi chú tất cả manh mối lên bảng và ghi chú thêm một nhân vật chưa điều tra ra, chính là người đàn ông tranh cãi với Triệu Lộ.
"Tiểu Ngư, có kết quả rồi.
" Nguỵ Mai cầm tài liệu vừa mới được in ra đi đến, trên người cô đã chuyển sang quần áo bình thường, một chiếc quần jean yếm màu xanh, trông thật cá tính.
Hà Ngộ Ngộ cầm tài liệu lật ra xem, lập tức nhìn thấy tên người đàn ông ở cùng với Triệu Lộ.
Lý Dịch, nam, 34 tuổi, người thành phố T, đến thành phố C năm 2017, đầu tư vào công nghệ khoa học kỹ thuật y tế, cha mẹ đã chết!.
"Cái này làm sao mà tra ra được? Hà Ngộ Ngộ xem thông tin.
"Bây giờ, công nghệ nhận dạng gương mặt của chúng ta đã rất tốt, không chỉ nhận dạng gương mặt mà có thể thông qua ngoại hình của nghi phạm để khoanh vùng đối tượng.
" Nguỵ Mai cười đắc ý.
Trước đây, Hà Ngộ Ngộ không biết có cái này, bởi vì trước giờ đều sử dụng gương mặt để nhận diện đối tượng tình nghi.
"Hơn nữa, em đã kiểm tra khung cảnh trong video, dựa vào