Hạ Chí cúp điện thoại, sau đó chần chờ một lát, cũng không kịp thay quần áo và gọi tài xế đưa cô đi, cô gọi hai bạn nhỏ bảo đợi cô một lúc, rồi trực tiếp ra cửa chặn một chiếc xe taxi: Đi đến phố Đồng Thủy số 7.‘Tần Dương càng nghĩ càng thấy vui, Đường Hạo dọn qua Dao Viên đã mấy ngày rồi, dựa theo lời hỏi thăm của anh ta, có lẽ cậu ta cũng không biết em gái ngọt ngào đang ở đó.Không, cơ hội đã tới rồi.Anh ta sợ con chó kia bỏ lỡ vở kịch hay nên suy nghĩ một hồi, cố ý gọi điện thoại mách lẻo trước.Anh ta gõ di động một lúc rồi mới gọi cho Đường Hạo."Có chuyện gì mau nói, có rắm mau đánh! Đường Hạo tựa vào động cơ bên cạnh, không kiên nhẫn nói.Tần Dương cách mấy trăm cây số thổ địa đối với tên cục súc này cũng trợn trắng mắt xem thường, lẩm bẩm: Cũng không biết em gái ngọt ngào coi trọng thằng cục súc này ở điểm gì.Sau khi trở mình toàn vẹn, mới làm bộ như giải quyết việc chung: "Vừa rồi em gái ngọt ngào có gọi điện cho tớ bảo xe bị hỏng, nhờ tớ đến sửa giúp, còn tớ bảo em ấy đến gặp cậu.
Nếu cậu không rảnh thì để Đại Chí đi.
Dù sao Đại Chí và em gái ngọt ngào cũng quen nhau, nghe nói đã biết nhau từ nhỏ, em gái ngọt ngào còn đang ở nhà người ta đấy!‘Không rảnh.
Đường Hạo cười nhạo một tiếng, hóa ra đã quen từ nhỏ.Đại Chí tên đầy đủ là Lâm Viễn Chí, không thích nói chuyện, có phần chất phác, nhưng lớn lên cũng không tệ lắm.Bây giờ, trong cửa hàng chỉ có Đường Hạo và Đại Chí.Đại Chí đang mân mê mày mò với chiếc Nissan trong góc.
Bắt gặp ánh mắt của Đường Hạo, có hơi xấu hổ cười nhìn anh.
Cười lên giống như con Alaska đó, hơi ngu ngốc.
Nhưng Hạ Chí có vẻ thích loại sinh vật khù khờ như thế này.Đường Hạo nhìn gió thổi bên ngoài với đám mây xám, bực bội châm một điếu thuốc.Vừa cúp điện thoại chưa đầy mười phút, một chiếc taxi dừng ở cửa, Hạ Chí đang mặc một cái áo khoác ngoài, lạnh đến run cầm cập gõ cửa cửa hàng.Đường Hạo ra mở cửa, ngậm điếu thuốc vẻ mặt không kiên nhẫn tỏa ra hơi lạnh, dáng vẻ này đã dọa đến Hạ Chí, làm cho Hạ Chí nói chuyện không lưu loát: "Tôi tôi tôi hỏng xe có thể có thể nhờ anh đến xem hộ không?‘Đường Hạo ngậm lấy điếu thuốc chăm chú nhìn cô, mấy ngày không gặp cô nhóc xấu xa hình như đã gầy đi, lộ ra con mắt to tròn, anh rốt cuộc cũng hiểu vì sao mình luôn cảm thấy cô giống như một đứa trẻ.
Bởi vì con ngươi rất đen, giống như chấm sơn đen đen đến phát sáng, chỉ có trẻ con mới có đôi mắt thuần túy như vậy.Hình như cô đang rất sợ hãi, nhưng lại không e dè ngẩng đầu lên nhìn thẳng anh, đôi mắt cô dán chặt vào anh, thậm chí anh còn có thể nhìn thấy bóng mình phản chiếu trong con ngươi của cô.Con ngươi...!Bóng dáng...Một hình ảnh nào đó chợt lóe trong tâm trí anh.Đồng tử anh hơi co lại, thấp giọng mắng: Fuck!‘Hạ Chí ngập ngừng hỏi: Có