“Tại hạ Phất Dao, vị này là tiểu sư muội của ta. Chúng ta mới đến, đối với địa hình nơi này còn chưa quen thuộc lắm, vốn muốn đến Tây Trì dao đài ngắm hoa Hải Thương Ngọc Quỳnh nghe nói ba vạn năm mới nở một lần, không ngờ có thể bái kiến Phượng Khanh cô nương, thực là đúng dịp a!” Thái độ Phất Dao là thêm nhiều chuyện không bằng bớt đi một chuyện nên tươi cười đáp.
Phượng Khanh quét mắt một vòng đánh giá các nàng, đột nhiên cười: “Không thể như vậy sao! Ta cũng chỉ là tới nơi này tìm một chiếc khuyên tai ta đánh rơi , mới trùng hợp gặp được hai vị.”
Phất Dao bỗng nhiên tỉnh ngộ: “Thì ra là thế! Vậy không quấy rầy Phượng Khanh cô nương , tại hạ cùng sư muội đi trước .”
“Chậm đã!” Phất Dao và Tử Vi vừa định xoay người, đã bị Phượng Khanh gọi lại, “Nói vậy hai vị trước đó không nghe gì không nên nghe chứ?”
“Sao? Nghe cái gì?” Phất Dao ra vẻ kinh ngạc, nhướng cao đôi mày thanh tú đáp: “Lúc chúng ta đến đây không nhìn thấy ai khác, không biết Phượng Khanh cô nương là ý gì?”
“Ngươi rất thông minh! Có điều…” Phượng Khanh cười lạnh một tiếng, thái độ đột nhiên chuyển sang lạnh lung: “Ta mới vừa nghe thấy vị tiểu sư muội của ngươi nói bổn tiểu thư xinh đẹp tự cao, kiêu ngạo ương ngạnh, các ngươi là cái thá thấp hèn bại hoại gì! Dám can đảm bình luận bổn tiểu thư, thật to gan!”
“Ngươi…” Tử Vi nhất thời chán nản! Thựcc không nghĩ tới nàng ta đường đường là tiểu thư thế gia tiểu thư mà lại nói khó nghe như thế!”Cô thì tính là cái gì, bất quá chỉ là hậu nhân Long tộc, Linh Tiêu cung chúng ta chẳng lẽ lại sợ cô?” Nếu bàn về thân phận, nàng cũng là trưởng nữ của tộc trưởng do tiên gia phong tộc, ở Linh Tiêu cung tất cả mọi người đối với nàng yêu thương có thừa, Phượng Khanh này không biết dựa vào cái gì mà nhục mạ các nàng, thật làm nàng giận sôi.
Phất Dao hơi nheo mắt, lạnh lùng nhìn chằm chằm Phượng Khanh, vừa rồi nàng khiêm nhường chừa mặt mũi cho bọn tứ Hải Long Tộc này, không muốn làm tổn thương hòa khí, vậy mà nàng ta ngang nhiên nói khó nghe như thế!
Phượng Khanh liếc nhìn các nàng một cái, giọng điệu không tốt lành hừ lạnh một tiếng tiếp tục nói: “Thì ra là người của Linh Tiêu cung a, các ngươi nếu không nói ta còn nhìn không ra, còn tưởng rằng là tỳ nữ của thế gia nào.”
Tỳ nữ? Phất Dao phút chốc bật cười, dừng ở Phượng Khanh một lúc lâu, vẻ mặt khiêm tốn đáp: “Tỷ muội chúng ta dĩ nhiên không thể so Phượng Khanh cô nương danh chấn lục giới, ngay cả ta rời Linh Tiêu cung lâu thế còn nghe thấy đại danh của Phượng Khanh cô nương.”
“Đúng như lời sư tỷ. Ai, dù sao muốn ở lục giới tìm ra danh hào vang dội như Phượng Khanh tiểu thư thật là không dễ đâu” .Tử Vi nói như thở dài sau đó quay đầu qua Phất Dao: “Sư tỷ biết không? Nay lục giới đều biết chuyện Phượng Khanh tiểu thư bị Dạ Uyên thượng tiên cự hôn, danh tiếng đang nổi, người như chúng ta dĩ nhiên vốn không có vinh hạnh được mọi người nhận ra tên, muốn so với Phượng Khanh tiểu thư quả là còn kém rất xa, cho nên dù phượng Khanh tiểu thư tưởng lầm chúng ta là tỳ nữ cũng đành tình nguyên, sư tỷ tỷ thấy có đúng không?”
Phất Dao mỉm cười, tiểu sư muội xưa nay đơn thuần đáng yêu, thời điểm mấu chốt nhanh mồm nhanh miệng cũng không tầm thường, trẻ nhỏ dễ dạy! Bất quá mặt mũi còn phải làm đủ, nàng lập tức liền trầm trầm mặt răn dạy nói: “Sư muội không thể nói bậy! Việc riêng của người ta thế nào sao có thể tùy tiện bình luận! Cũng không phải việc vẻ vang gì, muội không biết nặng nhẹ nói ra, cũng may là nơi này không có người khác, bằng không muội làm cho nhà Phượng Khanh cô nương biết dựa vào đâu?”
Dứt lời Phất Dao hơi nghiêng người trước Phượng Khanh, thần sắc áy náy nói: “Phượng Khanh cô nương thỉnh không lấy làm phiền lòng, tiểu sư muội ta tuổi còn nhỏ, không biết giữ miệng, không nghĩ tới là đem việc Phượng Khanh tiểu thư bị cự hôn nói ra, nhắc tới việc bị người cự hôn sao có thể tùy tiện nói, để người khác nghe được không tốt lắm đâu! Ai, tiểu sư muội thật là không biết nặng nhẹ, ta về phải giáo huấn muội ấy thật tốt, thỉnh Phượng Khanh cô nương đại nhân đại lượng, chớ để ở trong lòng.”
“Sư tỷ giáo huấn phải, sau này muội tất nhiên sẽ không bàn tán chuyện… riêng bị cự hôn của người ta.” Tử Vi rất nhanh liền ngầm hiểu, phối hợp Phất Dao nghiêm trang nói.
Nhưng trong lòng nàng lại cười trộm, Phất Dao sư tỷ thật lợi hại! Thực ‘không ngờ tới’ cụm từ ‘việc cự hôn’, làm sắc mặt Phượng Khanh nhanh chóng biến thành màu gan heo, thật làm hả long hả dạ!
“Biết là tốt rồi.” Phất Dao vui mừng gật đầu, vẻ mặt lại tươi cười nói Phượng Khanh, “Phượng Khanh cô nương chúng ta đã hiểu được tội, xin phép đi trước một bước .”
Chỉ là còn chưa bước đi, Phất Dao liền cảm thấy một luồng lực đạo khí thế hung mãnh đánh thẳng về bên này.
Ánh mắt Phất Dao rùng mình, nhanh chóng đem Tử Vi ra phía sau bảo hộ, muốn đánh nhau? Nàng nhanh chóng mở kết giới thuận thế đẩy, cầu lửa thế tới rào rạt thoáng chốc bị chắn bên ngoài kết giới màu nhạt, sau đó bắn ngược đến phía chân