Thông tin truyện Hà Thần

Hà Thần

Thể loại:

Trinh Thám, Huyền Huyễn

Lượt xem:

107

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 10/10 từ 11693 lượt

REVIEW TRUYỆN HÀ THẦN

 

Tác giả: Thiên Hạ Bá Xướng
Thể loại: Dân quốc, trinh thám, linh dị, ma quỷ tà đạo, người yếu tim cân nhắc khi đọc, HE
Độ dài: 20 chương

------------

Nếu bạn là fan của thể loại trinh thám đạo mộ, hẳn sẽ không thể không biết đến cái tên Thiên Hạ Bá Xướng với bộ truyện "Ma thổi đèn" nổi tiếng. Kì bí, hấp dẫn, giật gân là những điều mà người ta nói về tập sách này, khiến cho nó trở thành một trong những series được săn lùng nhiều nhất, được dựng thành hàng loạt bộ phim ăn khách cho tới tận bây giờ.

Nhưng hôm nay, chúng ta sẽ không nói về đạo mộ, mà là về "Hà thần", một tác phẩm xuất sắc không kém nhưng lại ít được biết đến hơn của Thiên Hạ Bá Xướng.

"Hà thần" là một cuộc phiêu lưu li kì và rùng rợn trong thế giới tâm linh với những vụ án kì bí, những xác chết trôi nổi đầy oán khí và ẩn giấu cả thuật pháp, phong thủy, bói toán. Các bạn đã thấy lành lạnh sau lưng chưa? Nào, hãy cùng lên giường, bật điều hòa, trùm kín chăn chuẩn bị đọc tiếp bài review, và nhớ đi vệ sinh trước khi đọc bạn nhé :)

"Hà thần" ở đây không phải chỉ con quái vật dưới nước nào, mà là cái biệt danh dân chúng vùng Thiên Tân đặt cho một người - Quách Đắc Hữu. Lão Quách rất giỏi bơi lội, thủy tính cao, do vậy mới giữ một chân viên chức trong đội cảnh sát năm sông. Gọi như vậy để cho có danh, chứ thực chất họ là đội chuyên vớt xác chết trên sông Hải Hà.

Đội vớt xác đã được lập ra từ thời nhà Thanh, để xử lí xác những người chết trôi, sau này đến thời Dân quốc trở thành đội cảnh sát trên sông, đồng thời điều tra những vụ án kì bí ở nơi đây.

Thường thì người chết trôi sông cũng có năm bảy loại. Có người tắm sông rồi đuối nước, cũng có những người bị giết rồi dìm xác phi tang, hoặc là bị tai nạn hi hữu, mà phần lớn là do ma da kéo người xuống nước thế mạng... Xác chết dưới sông thường phải vài ba ngày mới nổi lên, lúc đó cả người đều đã trương phềnh, bốc lên mùi hôi thối.

Bởi vì vùng Thiên Tân sông nước độc, nên hằng năm có không biết bao nhiêu người đã bỏ mạng ở đây. Làm cái công việc vớt xác này toàn là những người kiếm ăn dựa vào người chết, quanh năm ở dưới nước, nhiễm âm khí nặng, cũng có lá gan lớn hơn bình thường nhiều.

Trong đội, lão Quách là người giỏi nhất, cũng gan lì, lại có cơ duyên nhiều lần phá được những vụ án khó, giúp người chết đòi lại công bằng. Vì vậy mà người ta ưu ái gọi lão bằng cái tên Hà thần Quách Đắc Hữu. Nhưng lão lại sợ phát khiếp, bởi mỗi khi người ta bắt đầu gọi như vậy là những chuyện xui xẻo lại ập lên đầu lão, có khi còn suýt mất cả mạng.

Lão Quách có một người anh em tốt cùng đội là Đinh Mão. Ngoài việc vớt xác, lão Quách và Đinh Mão còn rất giỏi làm hàng mã, giúp việc đám ma. Chính trong một cái đám như vậy mà họ đã quen được gã béo Lý Đại Lăng - một tên hòa thượng "lừa bịp", ham tiền thích rượu thịt. Bộ ba đũa lệch này đã cùng nhau khám phá rất nhiều vụ án li kì xảy ra trên sông Hải Hà.

Câu chuyện mở đầu cho hàng loạt kì án mà lão Quách gặp sau này, đó là vụ án vớt xác ở ngã ba sông. Thi thể một đứa trẻ chìm dưới đáy sông nửa đêm bị hai tên giăng lưới cá tình cờ vớt lên, mang đến chỗ lão Quách ở bãi tha ma. Hôm sau thì người ta vớt được xác của người phụ nữ, bị buộc vào một cục sắt nặng ném ở giữa dòng nước. Nhưng không có chút manh mối hay thông tin của người chết, vụ án này đành để cất xó. Duy chỉ có lão Quách vẫn đau đáu việc tìm ra hung thủ.

Đang lúc tưởng chừng như rơi vào bế tắc thì lại có kỳ ngộ. Trong vùng có nhà họ Thạch từng có một cô con gái mất tích đã lâu, tình cờ nghe được vụ xác người phụ nữ dưới đáy sông, nên ông chủ Thạch đánh tiếng nhờ đội vớt xác tìm hiểu. Hòa thượng béo Lý Đại Lăng do tham tiền đã nhận lời làm trung gian liên lạc với lão Quách.

Bộ ba tới tìm Ngô lão, một người bán hàng ven đường nhưng lại có lai lịch không tầm thường thì được nghe kể câu chuyện xưa về một tên tà giáo dùng trẻ em để luyện pháp. Hắn huấn luyện mấy con sái hầu (giống tinh tinh), cho ăn mặc như người bình thường để lẩn vào đám đông, rồi thừa dịp bắt cóc trẻ em mang về ăn tươi nuốt sống, tu luyện pháp thuật cực kì dã man.

Tiếc là, khi đó tên sái hầu bị Ngô lão phát hiện, giết chết, nhưng còn học trò của hắn là Liên Hóa Thanh thì trốn thoát. Cuốn sách ghi lại phương pháp tu luyện tà đạo của sái hầu cũng bị hắn trộm đi mất. Vùng đất Thiên Tân địa khí cực thịnh, thích hợp tu luyện âm dương, có lẽ Liên Hóa Thanh vẫn lẩn trốn đâu đây gây họa cho dân chúng. Vụ án người phụ nữ và đứa trẻ bị cột xác dưới sông, giống như là tác phẩm để phá trấn yểm trên sông Hải Hà của hắn.

Càng đi sâu vào điều tra, chuyện nọ dắt tới chuyện kia, cả ba người dần bị cuốn vào một âm mưu lớn hơn mà ai cũng chẳng ngờ tới. Từ vụ dìm xác ở ngã ba sông, cương thi ở ga Lão Long Đầu, đào được quan tài ở công viên Lý Thiện Nhân, ngôi nhà ma ám ở nghĩa trang nhà họ Ngụy, rơi xuống dòng sông âm dương cạnh thôn Chó Dữ, hay tới chuyện xử bắn Liên Hóa Thanh và Long Ngũ gia hiển thánh đè chết quỷ gây hạn dưới sông Vĩnh Định. Tất cả được tác giả lồng ghép khéo léo vào tổng thể một câu chuyện lớn mà nếu bạn đọc lướt thì sẽ khó để nắm bắt được hết.

Chi tiết các vụ án đó như thế nào, có lẽ bạn đọc phải tự tìm hiểu thôi, bởi tớ mà kể ra thì còn gì là thú vui đọc truyện linh dị nữa, đúng không? Nhưng tớ cũng phải cảnh báo trước, những vụ án trong sách đều bao trùm một không khí u ám đến nghẹt thở và đôi khi chúng ta sẽ thấy con người sống còn đáng sợ hơn ma quỷ rất nhiều. Đọc xong, bạn sẽ thấy cuộc đời mình vẫn còn tươi đẹp chán so với các nhân vật.

Đại kết cục sẽ không phải là cái kết bạn mong đợi đâu. Tuy án được phá, nhưng người chết đã chết, người sống thì phải tiếp tục lăn lộn trong cái xã hội Dân quốc rối ren. Vang danh một thời như Quách Đắc Hữu nhưng cuối cùng cũng bị chính quyền chối bỏ, anh em li tán mỗi người một phương. Những chuyện ma quái trở thành tuyên truyền xấu, là chủ đề nhạy cảm bị cấm nhắc tới. Đền chùa miếu mạo bị phá dỡ và cái tên Hà thần cũng dần rơi vào quên lãng.

Truyện được viết dưới góc độ của người thứ ba - thuật lại sự việc một cách li kì, như những người kể chuyện trong trà quán tửu lâu thời xưa. Cách viết độc đáo này vừa có thể lí giải những chi tiết bên lề, vừa giúp người đọc theo dõi được toàn bộ các nhân vật, lại có hương vị lôi cuốn hấp dẫn rất riêng.

Đây thật sự không phải là một cuốn sách thích hợp để giải trí vui vẻ. Những vụ án mà Hà thần Quách Đắc Hữu gặp phải đều mang màu sắc tối tăm, khiến cho người ta phải rùng mình. Tác giả còn lồng ghép vào rất nhiều kiến thức phong thủy, địa lí cho tới huyền thuật, thực thực ảo ảo, tạo ra cái màu sắc ma quái diệu kì. Điều tớ thích là kết cấu truyện thật sự rất logic, phần trinh thám phá án vừa kinh dị lại hồi hộp, đọc không hề bị nhàm chán. Nhân vật trong truyện cũng không phải là anh hùng chính nghĩa gì, toàn những kẻ lì lợm, gian manh, duy còn giữ lại được nhân tính, không làm chuyện hại người sống.

Điểm trừ duy nhất của "Hà thần" là không có mấy chuyện tình cảm yêu đương thông thường. Thay vào đó phải kể đến tình "anh em" đặc biệt giữa Quách Đắc Hữu, Đinh Mão và Lý Đại Lăng, sau này còn có thêm Ngô Bán Tiên. Một tên hòa thượng tham tiền, một người trẻ tuổi nông nổi, một thầy phong thủy tự xưng và lão Quách lúc nào cũng thích "làm việc tốt", đôi khi còn ôm rơm nặng bụng. Từ giao tình dựa trên "lợi ích" ban đầu mà chẳng biết từ lúc nào, họ đã trở thành những người bạn, việc tốt cùng hưởng gánh nặng cùng chịu. Truyện tuy "đời" mà cũng rất "tình".

Bộ phim cùng tên chuyển thể từ truyện cũng từng nhận được rất nhiều lời khen, nếu quá sợ đọc sách thì bạn có thể xem thử. Nhưng tớ nghe nói nội dung truyện và phim khác nhau khá nhiều, có lẽ phim sẽ không thể diễn tả hết được cái không khí ma quái bóp nghẹt trái tim như khi đọc sách giấy.

Review đã dài, đến đây xin được kết thúc. Các bạn sao không thử đổi gió cho tháng cô hồn bằng bộ truyện hấp dẫn cực kì nhiều não và muối này nhỉ. :3

Trích đoạn:

Khí trời vừa bí vừa nóng, mùi xác thối trong nghĩa trang về đêm càng lúc càng nặng, nặng đến mức bịt mũi rồi vẫn không chịu nổi.

Quách sư phụ nghĩ không thể đợi đến sáng, khí trời quá oi, nên thiêu hủy thi hài đứa bé này ngay trong đêm. Thế nhưng tử thi được quấn chiếu vẫn ướt nhẹp, nước chảy ròng ròng, có muốn đốt cũng chẳng tài nào cháy. Cho nên phải đốt một chậu than, hong khô thi thể trước cái đã. Quách sư phụ chuẩn bị chậu than xong xuôi, mới vừa quẹt lên một que diêm, từ ngoài cửa bỗng thổi tới một cơn gió lạnh, que diêm trong tay liền phụt tắt, lại quẹt thêm que nữa, nhưng làm sao cũng chẳng cháy.

Diêm một que nối tiếp một que, nhưng không que nào cháy nổi, hình như cái hộp diêm này đã bị ẩm mất rồi, trên tay thì ôi thôi nhóp nhép toàn là nước, ngoài trời âm u không mưa, ấy thế mà lại cảm thấy ẩm thấp lạ kỳ, trên vách tường xuất hiện từng vệt từng mảng thấm, đưa mắt hướng lên trên, dường như cả bức tường cũng có thể trào nước ra bất cứ lúc nào. Ngay sau đó, âm phong bỗng nổi lên tứ phía, luồng gió không thổi về một hướng nhất định mà một chốc thổi về tây, một hồi thổi về nam, cứ như là đang lượn vòng xung quanh nghĩa trang miếu Hà Long vậy.

Quách sư phụ sởn hết cả tóc gáy, da gà trên người nổi lên từng đợt, cái lạnh như ngấm từ trong ngấm ra, chuyện nhóm lò than cũng không màng nghĩ đến. (*)


Bình luận truyện