Anh từ khi sinh ra đã là một người đứng trên vạch đích.
Với thân phận là đại thiếu gia nhà họ Phong nổi tiếng top đầu trong giới thương nhân, anh được cha mẹ cực kì coi trọng.
Bởi vậy mà anh từ nhỏ đã được bồi dưỡng rất nhiều các lĩnh vực khác nhau.
Thành tích trên lớp của anh từ nhỏ cho đến lớn lúc nào cũng đứng top đầu.
Vì vậy mà cha mẹ lúc nào cũng rất tự hào về cậu con trai này.
Ngoài thành tích tốt, là một học bá thì anh cũng là một soái ca chính hiệu.
Hồi học cao trung anh còn được rất nhiều nữ sinh trong trường mến mộ, theo đuổi.
Mấy thằng bạn thân của anh còn thường hay trêu chọc nói vận anh rất đào hoa.
Điều này quả thực không sai.
Thực tế đã chứng minh, trong năm cấp 3 ấy anh đã được một cô hoa khôi của trường say mê mà không ngừng theo đuổi, cả ngày bám riết lấy mình.
Nhưng điều đáng nói ở đây là anh lại chẳng hề thích cô ta một chút xíu nào cả.
Chỉ bởi vì cô ta ngoài cái khuôn mặt được coi là khả ái ra thì tính tình vô cùng tồi.
Cái tính kiêu ngạo đã đành, còn hay tỏ thái độ coi thường người khác, mà anh lại rất ghét những người như vậy.
Có một lần anh bị thu hút bởi một nữ sinh gây ấn tượng cho anh.
Cô gái ấy có vẻ ngoài khá ưa nhìn nhưng lại là mẫu người anh thích.
Sự dịu dàng mỏng manh của cô gái đó khiến cho anh vô cùng yêu thích.
Anh bắt gặp cô gái đó khi cô bị cô hoa khôi kia bắt nạt.
Lúc đó anh đã giải vây cho cô gái đó và cũng từ đó thích cô ấy.
Thế nhưng mọi chuyện cũng chẳng đi về đâu.
Vì biết được anh thích cô gái đó nên cô hoa khôi kia tìm đủ mọi cách để bắt nạt cô gái đó.
Anh vô cùng nhức đầu về chuyện này.
Không thể làm gì được cô hoa khôi kia cũng chẳng thể bày tỏ tình cảm với cô gái kia.
Thế rồi một ngày nọ, trong trường có một học sinh nữ mới chuyển tới.
Sự xuất hiện của cô đã làm cho học sinh cả trường nháo nhào một trận.
Không phải vì bọn họ chưa gặp qua học sinh mới bao giờ mà là vì cô học sinh này rất nổi bật.
Vẻ ngoài xinh đẹp đầy khí chất, xen chút cao ngạo có phần bướng bỉnh nhưng đầy cá tính của cô nàng khiến cho các học sinh nam trong trường đều như bị câu mất hồn.
Còn nhớ khi đó anh đang ngồi trong lớp liền bị mấy đám bạn thân lôi kéo đi ra sân trường.
Còn chưa hiểu chuyện gì thì bọn nó nói với anh là có học sinh mới chuyển tới.
Mà cô học sinh mới này ngay lúc anh nhìn đến liền bị dọa cho sợ.
Đây chẳng phải là cô tiểu thư cao ngạo nhà họ Cố- Cố Nguyệt đại tiểu thư đây sao!
Anh có chút bất ngờ mà mở mồm thốt lên.
- Tiểu tổ tông Cố gia tìm tới rồi!
Mấy thằng bạn bên cạnh cũng chẳng hiểu tại sao anh lại có cái biểu cảm như bị dọa ma như vậy.
Cố Nguyệt chính là tiểu tổ tông mà đời này anh sợ gặp nhất.
Anh và cô cũng được xem là thanh mai trúc mã lớn lên từ nhỏ cho đến lớn.
Chỉ là đến đầu năm cấp ba cha mẹ cô lại phải chuyển nhà đi công tác ở một thành phố khác, cô cũng không thể học cùng trường với anh.
Anh nào ngờ cô vậy mà rất nhanh liền chuyển đến trường anh rồi.
Sở dĩ anh có chút sợ hãi cô gái này là vì từ nhỏ cho đến lớn cô đều rất ương ngạnh.
Còn nhớ năm tám tuổi anh lỡ tay làm hỏng con búp bê mà cô thích, cô liền khóc một trận lớn kiến cho anh bị cha mẹ phạt mắng rất lâu, còn bắt anh mua đền cho cô con khác.
Rồi dần lớn lên anh và cô còn trở thành địch thủ của nhau.
Không chỉ có anh là học bá mà cái danh xưng này còn dành cho Cố Nguyệt nữa.
Hai người ở mọi lúc mọi nơi đều đối địch với nhau khiến cho ai ở giữa cũng phải e sợ.
Những tưởng bản thân có thể thoát khỏi sự đeo bám của tiểu tổ tông này thì giờ đây cô lại xuất hiện trước mặt anh.
Phong Thần Minh thực sự khi đó khóc không ra nước mắt.
Cố Nguyệt vừa hay được phân vào đúng lớp của Phong Thần Minh.
Anh giờ ra chơi đầu tiên đã trực tiếp hẹn cô lên sân thượng nói chuyện.
- Cố Nguyệt, cậu bám theo tôi làm gì? Không lẽ lại muốn làm địch thủ của tôi nữa?
Cố Nguyệt lúc đó hếch mặt, bĩu môi mà mở miệng.
- Tôi thèm mà muốn làm địch thủ với cậu.
Tôi là muốn tới trường này học hành nghiêm túc đó nha!
- Được rồi, tôi không quan tâm cậu có mục đích gì, chỉ cần né tôi ra là được.
Phong Thần Minh bày ra bộ dáng như van xin người khác, thực sự rất buồn cười.
Cố Nguyệt học được mấy tháng ở đây thì cũng nghe mấy học sinh đồn là cậu có thích một bạn nữ trông rất khả ái, còn biết được anh còn được một cô hoa khôi nhõng nhẽo đeo bám suốt ngày.
Cố Nguyệt liền hẹn anh một lần nữa ra sau trường nói chuyện.
- Có chuyện gì nữa tiểu tổ tông của tôi?
Phong Thần Minh vẻ mặt nhăn nhó nhìn cô.
Cố Nguyệt nghe được anh gọi mình là tiểu tổ tông thì trong tâm có vài phần đắc ý, cô đưa tay che miệng cười.
Lúc đó Phong Thần Minh tim có chút loạn nhịp, không hiểu sao khi nhìn thấy cô cười anh lại bất giác có suy nghĩ khác.
Nhưng rất nhanh anh liền bị giọng nói của thiếu nữ làm bừng tỉnh.
- Tôi biết cậu có thích một cô gái, tên là gì nhỉ...à, là Minh Lan.
Tôi còn biết được cậu còn bị cái cô hoa khôi gì đó theo đuổi nữa.
Có muốn tôi giúp không?
Phong Thần Minh vẻ mặt khó hiểu có chút nghi ngờ nhìn cô.
- Giúp tôi? Cậu giúp kiểu gì?
- Tôi sẽ giúp cậu giải quyết cô hoa khôi kia, còn giúp cậu bày