Edt: Mítt~~~~~~~Tuy rằng hai cha con Đỗ Thần đối với việc cả nhà Tô Vãn vào ở rất bất mãn, nhưng đây là quyết định của Đỗ Hàm, Đỗ Thần cũng không dám phản bác.
Huống chi, trong một ngày này, Đỗ Thần cảm thấy tin tức mình tiếp thu có chút lớn, hắn cần phải đem những cái tin tức đang loạn thành một đống trong đầu suy nghĩ cẩn thận từng chuyện từng chuyện, sau đó mới quyết định.
Người hầu ở biệt thự Đỗ gia đều là người máy trí năng, tuy rằng bọn họ không có giống Tô Tiểu Tô có được tình cảm nhân loại, nhưng bọn họ lại có thể không chút cẩu thả chấp hành bất kì nhiệm vụ nào của chính mình.
Tô Duệ vừa lên lầu liền đưa vào khẩu lệnh cho người máy, để bọn họ đem vợ chồng Tô Kiến Quân cùng Tô Tiểu Tô phân biệt an bài tốt ở trong phòng khách trên lầu, còn Tô Vãn thì sao, tự nhiên là phải ở cùng với Tô Duệ rồi.
Làm một tồn tại có chỉ số thông minh cao EQ thấp, trong phòng Đỗ Hàm bố trí vô cùng kỳ lạ, thời điểm vừa vào cửa Tô Vãn chỉ nhìn thấy bốn bức tường trắng như tuyết, toàn bộ phòng ngủ đều rỗng tuếch!
Đây là tình huống gì?
Tô Duệ rất vừa lòng với vẻ mặt kinh ngạc lúc này của Tô Vãn, hắn giơ tay ở cửa điện tử bên cạnh đưa vân tay của mình vào, bốn vách tường trong phòng lập tức tự động tách ra, sau đó liền xuất hiện tủ quần áo màu đen, giường lớn màu đen, còn có kệ sách màu đen.
Được rồi, đen cùng trắng, màu sắc đơn giản này thật đúng là màu mà học bá yêu thích nhất.
Tô Vãn đang muốn chế nhạo vài câu, Tô Duệ bên cạnh cũng đã trước một bước dùng môi lấp kín miệng Tô Vãn, nụ hôn kịch liệt mang theo hơi thở cực nóng cùng khí tức thuộc về Tô Duệ trong nháy mắt vây quanh cả người Tô Vãn……
Cả đêm vận động cường độ cao, làm cho hai người ngày hôm sau đều lười biếng ở trên giường không muốn động.
Cơm sáng tự nhiên có người máy đưa lên tận nơi, Tô Vãn thật sự không muốn ăn uống gì, nhưng mà dưới vẻ mặt ôn nhu thâm tình với cái nhìn chăm chú của Tô tướng quân cô vẫn uống được hơn nửa chén cháo nóng.
“Vợ, em nói xem nếu chúng ta ở thế giới này ngốc cả đời, sẽ có……một đứa con thuộc về chúng ta sao?”
Tô Duệ còn mặc áo tắm dài màu đen từ sau lưng ôm chặt Tô Vãn, nhẹ nhàng ở bên tai cô nỉ non.
Con……
Tự nhiên sẽ không có.
Nhiệm vụ giả sẽ siêu thoát khỏi các vị diện, vì không để ảnh hưởng đến phát triển của mỗi thế giới, cũng vì để nhiệm vụ giả không có vướng bận, bọn họ bị pháp tắc của thế giới đó nguyền rủa sẽ không có hậu đại của chính mình.
Trừ khi…… Trừ khi đủ tích phân giải trừ khế ước ở vị diện mà thời điểm trở thành nhiệm vụ giả bản thân mình đã ký kết.
Nghe Tô Vãn nói với mình pháp tắc của vị diện, Tô Duệ bĩu môi.
“Đó còn không phải là chờ thêm một thời gian nữa sao, vợ, em nói xem đã qua nhiều năm như vậy, nhiều nhiệm vụ giả như vậy, chẳng lẽ không có người nào ngoại lệ sao?”
Không có sao?
Ánh mắt Tô Vãn hoảng hốt một chút.
“Có.”
Đúng vậy, ở Thời Không Thất Lạc đã từng xuất hiện qua một nhiệm vụ giả như vậy, cô ấy ở một thời không nào đó cùng một nam nhân cường đại yêu nhau, vì để sinh hạ con nối dõi cho người yêu của mình, cô ấy không tiếc đối kháng cùng toàn bộ pháp tắc của thế giới……
“Đây là chuyện phát sinh ở thế giới Tu Chân viễn cỗ nào đó.”
Thời điểm nói tới đây, biểu tình Tô Vãn có chút tiếc hận.
“Em cũng là trong lúc vô ý ở thư viện của bộ tư liệu xem qua đôi câu ghi lại, nghe nói sau đó nữ nhiệm vụ giả kia đã chết, nhưng cô ấy đã thuận lợi sinh hạ một đứa bé cho người yêu của mình, đáng tiếc, đứa bé kia vừa sinh ra đã bị pháp tắc thế giới bài xích, còn không kịp nhìn thấy toàn bộ thế giới một lần liền bị pháp tắc công kích đến tan thành tro bụi. Mà nam nhân kia sau khi mất đi thê tử cùng con trai dưới sự tuyệt vọng liền tự bạo nguyên thần, huỷ hoại hơn phân nửa tài nguyên của thế giới đó. Từ đó về sau cái thế giới tu chân kia liền từ Tu Chân giới thượng đẳng cao cao tại thượng xuống dốc thành vị diện tu chân cấp thấp tài nguyên thiếu thốn.”
Đây là truyền thuyết thuộc về nhiệm vụ giả.
Tô Vãn lúc này cũng không nghĩ đến, một ngày kia mình cùng Tô Duệ sẽ thật sự đi vào Tu Chân giới trong truyền thuyết kia, thậm chí sẽ chính mắt nhìn thấy nhân vật chính của câu chuyện này……
Nghe truyền thuyết Tô Vãn kể lại, Tô Duệ cũng khẽ thở dài một tiếng, còn tốt còn tốt, hắn lựa chọn trở thành nhiệm vụ giả, như vậy hắn cùng Tô Vãn sẽ không gặp phải chuyện bi ai như vậy.
“Ở trong thế giới nhiệm vụ không có con cái cũng không tính là gì, ở chỗ này không phải chúng ta còn có Tiểu Tô tô sao?”
Nghe Tô Duệ chủ động nói đến chuyện của Tô Tiểu Tô, Tô
Vãn nhịn không được mở miệng dò hỏi.
“Tô Tiểu Tô cuối cùng là chuyện như thế nào, anh không phải là từ thế giới thật đưa tới chứ?”
Thấy vợ mình cũng rất quan tâm chuyện Tô Tiểu Tô, Tô Duệ thật cao hứng đem tất cả nói cho Tô Vãn.
Mà thời điểm Tô Vãn nghe hết tất cả mọi chuyện, ước chừng sửng sốt một hồi lâu ——
Khi cô cùng Tô Duệ ở thế giới《 Lăng Thần 》, ở thế giới này Tô Duệ liền đem số liệu của Tô Tiểu Tô truyền tới thế giới 《 Lăng Thần 》?
Cho dù mỗi vị diện thời gian không gian đều không giống nhau, nhưng chuyện như vậy cũng thật khó có thể tưởng tượng được?
Trừ khi……
“Tô Duệ” kia cũng không phải là Tô Duệ này.
Là thời không song song.
Ở thời không song song một “Tô Duệ” khác thông qua kỹ thuật số liệu vượt không gian đem Tô Tiểu Tô mà hắn chế tạo ra truyền tống tới thế giới của Tô Vãn cùng Tô Duệ.
Mà hắn làm như vậy mục đích chính là vì tặng cho chính mình ở một thời không khác một phần lễ vật?
“Tô Duệ, anh nói có thể là thời không song song hay không?”
Tô Vãn nhịn không được hỏi ra nghi hoặc của mình, nghe cô hỏi, Tô Duệ cũng nhịn không được nắm thật chặt bàn tay đang ôm mình của Tô Vãn...
“Nếu là anh của một thế giới khác, vậy càng là chuyện đáng giá để vui mừng, bởi vì ở một thời không khác, anh vẫn yêu em, em cũng yêu anh.”
Nghe Tô Duệ nói, Tô Vãn cũng là hiểu ý cười cười.
Nếu thời không song song thật sự tồn tại, giờ này khắc này, một Tô Duệ khác đang làm cái gì? Người ở bên cạnh hắn lại là ai?
……
Chờ đến khi Tô Duệ cùng Tô Vãn ở phòng ngủ thu thập thỏa đáng đi xuống lầu, Đỗ Thần đã đi công ty, Lăng Thất Nguyệt cũng mang theo Tiểu Thiên Thiên đi nhà trẻ.
Dưới lầu chỉ còn lại có hai vợ chồng Tô Kiến Quân, Lý Mỹ Quyên và Tô Tiểu Tô, giờ phút này hai người đang một trái một phải ngồi ở bên cạnh Tô Tiểu Tô, nghe Tô Tiểu Tô thuật lại về chuyện tình yêu của Đỗ Hàm “hán tử si tình”, từ yêu thầm đến theo dõi rồi trăm phương nghìn kế theo đuổi Tô Vãn như thế nào.
Tô Duệ từ cầu thang đi xuống, mặc một thân quần áo ở nhà bằng tơ tằm màu đen phiêu dật, xứng với một khuôn mặt nghiêm túc tuấn dật thoạt nhìn vô cùng cấm dục.
Lý Mỹ Quyên: Chậc chậc, thật là không thể trông mặt mà bắt hình dong! Đỗ đại thiếu này thoạt nhìn chính nhân quân tử! Không nghĩ tới vẫn là một hán tử si tình, cũng may cũng may, hắn có tiền lại có dung mạo, con gái mình một chút cũng không chịu thiệt ~
Tô Kiến Quân: ……
Nam nhân háo sắc gì đó, đều là chuyện thường tình! Bất tri bất giác Tô Kiến Quân lại nghĩ tới bà chủ quán trọ kia vẫn còn dáng người thướt tha, ai nha thật là đáng tiếc ~
Đón ánh mắt quỷ dị của hai vị trưởng bối dưới lầu, Tô Duệ vẫn như cũ banh ra một khuôn mặt nghiêm túc mà tuấn tú, ánh mắt không nghiêng không lệch dừng ở trên người Tô Tiểu Tô.
“Tô Tô, lại đây.”
Tô Tiểu Tô: Chẳng lẽ ta ở sau lưng nói xấu hắn lại bị hắn phát hiện?
“Anh đừng nghiêm túc như vậy, dọa đến con.”
Tô Vãn ở một bên nói nhỏ một câu, sau đó quay đầu, mỉm cười hướng về phía Tô Tiểu Tô vẫy tay.
“Tô Tô, con lại đây!”
Tô Tiểu Tô: Anh anh anh, trên đời chỉ có ma mi là tốt nhất, chỉ có mẹ mới xem con cái như là bảo bối.
“Ma mi!”
Bạn nhỏ Tô Tiểu Tô không chút do dự bổ nhào vào trong ngực Tô Vãn, còn vạn phần thuần thục ở trong lòng ngực cô cọ cọ, ừm, đây là thói quen được dưỡng thành trong 《 Lăng Thần 》.
“Ngoan.”
Tô Vãn nhẹ nhàng sờ sờ đầu Tô Tiểu Tô, cong thân mình ghé vào khuôn mặt nhỏ của cô bé thấp giọng hỏi.
“Con vừa mới nói cái gì với bọn họ? Nói cho ma mi biết, nhanh lên.”
“Vâng vâng”
Tô Tiểu Tô gật gật đầu, liền đem câu chuyện tình yêu cẩu huyết mà mình bịa đặt rung động đến tâm can nói cho Tô Vãn.
Nhìn thấy bộ dáng hai mẹ con bọn họ mặt mày hớn hở, Tô Duệ một bên giật giật khóe miệng ——
Các người cho rằng các người nói chuyện rất nhỏ bản tướng quân liền nghe không được sao?
Cuồng theo dõi biến, thái, si, hán gì đó, rốt cuộc là cái cái quỷ gì!
~~~~~~~~
Trùm bịa đặt Tô Tiểu Tô =))))