Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Thuật Sĩ Mạnh Nhất (20)


trước sau

Edt: Mítt

~~~~~~~

Trên đời này chưa bao giờ có tuyệt đối trắng cùng đen, thiện cùng ác, đại đa số người tốt trong mắt mọi người, hắn cũng sẽ làm chuyện xấu, mà kẻ ác trong mắt người khác, hắn cũng sẽ có một mặt mềm mại cùng thiện lương.

Tô Chân Chân vì cứu người mà chết, xuyên qua đến thế giới này, cô ta mang theo công đức mà đến, nhưng đây cũng không chứng minh rằng cô ta là một người tốt chịu quên mình vì người khác.

Chỉ có người đã chết qua một lần, mới biết được tồn tại là đáng quý cỡ nào, đặc biệt là những ngày tháng ở chung với Tuân Nhiên Đô, Tô Chân Chân đã bị phong độ cùng tuấn nhã của nam chủ đại nhân thuyết phục, yêu hắn thật sâu.

Có người yêu, có ràng buộc, nội tâm cô ta liền bắt đầu sợ hãi, sợ hãi một ngày kia chính mình sẽ bị đánh hiện nguyên hình.

Nói cho cùng nơi này là một thế giới thuật sĩ, mà cô ta thật ra chỉ là một con cô hồn dã quỷ chiếm cứ thân thể của Tô Vãn……

Lo lắng như vậy, lo được lo mất như vậy, làm cả người Tô Chân Chân nháy mắt gầy ốm tiều tụy xuống, mà Tuân Nhiên Đô mỗi ngày đều cùng Tô Chân Chân ở bên nhau, tự nhiên nhạy bén cảm giác được cô ta có biến hóa, ở dưới sự lần lượt truy vấn của Tuân Nhiên Đô, Tô Chân Chân rốt cuộc “Thẳng thắn”.

Cô ta tự nhiên sẽ không nói mình là cô hồn dã quỷ, cô ta cũng không có khả năng chủ động nói cho Tuân Nhiên Đô biết đây là một thế giới trong quyển tiểu thuyết, mà thân phận hiện tại của mình chỉ là vai nữ phụ pháo hôi.

Cô ta nói cho Tuân Nhiên Đô biết một câu chuyện khác ——

Câu chuyện này là màu đỏ tím tích: Tô Vãn ấy à, thật ra có một em gái sinh đôi, nhưng cô bé còn chưa sinh ra liền thai chết trong bụng mẹ, bởi vì mình có thể chất toàn âm, linh hồn em gái vẫn luôn ngủ say trong thân thể của mình, thẳng đến không lâu trước đây, thân thể của mình đột nhiên xảy ra dị biến, linh hồn em gái đột nhiên xuất hiện.

Sau đó, sau đó chính là âm khí trong thân thể mình tiết ra ngoài, em gái cùng một con lão quỷ mang theo mình tới Mao Sơn, sau đó ở nửa đường gặp được Mã Việt……

Ý đồ của Tô Chân Chân chỉ là muốn che lấp thân phận thật sự của mình, cô ta nói với chính mình, mình không phải cố ý gạt người, huống hồ Tô Vãn hiện tại về không được thân thể của mình, cô ấy thật sự chỉ là một con quỷ, hơn nữa cô ấy còn cùng Mã Việt ở bên nhau, Mã Việt một nam nhân cường đại như vậy, nguyện ý bảo vệ cô ấy, cô ấy đã thật hạnh phúc rồi, cho nên cô ấy hẳn sẽ không muốn lấy lại thân thể của mình, hơn nữa cô ấy lại không thích Tuân Nhiên Đô, hẳn cũng sẽ không đoạt Tuân đại ca với mình?

Không thể không nói, ý tưởng lừa mình dối người này của Tô Chân Chân còn khá tốt.

Chỉ là cô ta lại chỉ đứng ở lập trường của chính mình, chưa bao giờ vì người khác suy xét qua, biết được “Tô Chân Chân” khả nghi kia quả nhiên là một con quỷ, Tuân Nhiên Đô lập tức sắc mặt đại biến.

Mình vì sao không nhìn ra chân thân của cô ta?

Chẳng lẽ tu vi cô ta đã cao đến như thế rồi sao?

Không thể không nói, lúc này Tuân Nhiên Đô vô cùng khiếp sợ.

“Tuân sư huynh, chúng ta nhất định phải cứu Mã sư huynh!”

Đồng dạng biết được “Chân tướng” còn có Diệp Ngọc Kỳ, cái cô quan tâm lại là an toàn của Mã Việt: “Nữ quỷ kia, nhất định là nữ quỷ kia mê hoặc Mã sư huynh.”

Diệp Ngọc Kỳ nhớ Mã Việt có nói qua với mình là hắn đã có người yêu, nhưng sau khi mình nói với cha, cha cũng đã liên hệ với người Mã gia, bên kia lại nói Mã Việt chưa từng có kết giao với bất kì cô gái nào.

Hơn nữa……

Ngày đó Mã sư huynh rời đi, cả người thoạt nhìn vô cùng tiều tụy, đây rõ ràng là bị nữ quỷ hút dương khí mới có hiện tượng này!

“Đúng vậy, không thể để cô ta tiếp tục làm hại nhân gian.”

Tuân Nhiên Đô nghe Diệp Ngọc Kỳ nói, không tự chủ được nghĩ đến một ngày bói toán kia của mình, chỉ kém một bước, ngày đó buổi tối mình nên động thủ giết cô ta.

“Tu vi của cô ta hẳn là rất mạnh, dọc theo đường đi lại hấp thu nhiều linh lực như vậy, chỉ sợ hiện tại anh căn bản không phải đối thủ của cô ta.”

Tuân Nhiên Đô tự nhiên cũng rất muốn giết nữ quỷ, nhưng hắn cũng sợ mình hiện tại lòng có dư mà lực không đủ.

“Tuân sư huynh, em giúp anh!”

Ánh mắt Diệp Ngọc Kỳ kiên định nhìn Tuân Nhiên Đô.

“Em…… em biết một mật đạo có thể thông với Cửu Tiêu Vạn Phúc cung, trong đại điện Vạn Phúc cung có pháp khí Tổ sư gia lưu lại, nhất định có thể trợ giúp anh giết chết nữ quỷ, cứu Mã sư huynh!”

Vì “Cứu” Mã Việt, Diệp Ngọc Kỳ cũng liều mạng.

Cái mật đạo kia là cô khi còn nhỏ trong lúc vô ý phát hiện, cô đã từng trộm đi theo cha mình vào bên trong cung điện, biết nơi đó bày một kiện pháp khí vô cùng lợi hại.

Nhưng mà pháp khí kia hình như sẽ tự động chọn chủ, không biết Tuân sư huynh
có thể đủ thuận lợi bắt được nó hay không?

…………

Lúc này Tô Vãn còn không biết nam chủ đại nhân cùng nữ chủ đại nhân đang vắt hết óc muốn “Diệt” mình, ba người bọn họ đã đi tới thành nhỏ kề bên Bắc Hải.

Lúc này, khoảng cách hải yêu xuất thế còn hơn một tháng, thành nhỏ cũng đã tụ tập không ít nhân sĩ Huyền môn.

Vì không muốn tạo ra phiền toái không cần thiết, Trì Nhất Bộ cùng hai người ở ngoài thành tách ra, mà Tô Duệ và Tô Vãn cũng mang theo kính râm cùng mũ lưỡi trai, cải trang sau đó mới tiến vào nội thành.

Thành thị bận rộn, không trung màu xám, ở trong thành thị bận bận rộn rộn mọi người cũng không có phát hiện ở trên không trung trong thành đã có yêu khí tung hoành……

Mấy ngày này tu dưỡng bổ sung, đã có thể làm cho hồn lực của Tô Vãn một lần nữa ổn định xuống, cho nên hiện tại Tô Duệ cũng không cần tiếp tục bốn phía săn giết hồn thể để bổ sung linh lực cho cô.

Đã đến lúc đem BUG của thế giới này giải quyết rồi.

Tô Duệ ở trong phòng giăng kết giới tĩnh âm, hắn đem chuyện mình biết về Đồ Mi chi tử tất cả đều nói cho Tô Vãn.

Nghe ân oán tình thù vạn năm trước, Tô Vãn cũng chỉ có thể bóp cổ tay thở dài, từ xưa một chữ tình, đều là hại người.

“Anh hiện tại có nắm chắc không?”

Đối với an nguy của Tô Duệ, Tô Vãn vẫn hơi hơi có chút lo lắng, nói cho cùng Đồ Mi ở đáy biển hóa yêu đến bây giờ đã là nhiều vạn năm.

Pháp lực của bà ta rốt cuộc cao thâm tới trình độ nào, Tô Vãn và Tô Duệ đều không phán đoán được.

“Cho dù như thế nào, anh đều phải thử một lần, yên tâm đi, anh sẽ không hành động theo cảm tính.”

Tô Duệ đã nghĩ kỹ đối sách rồi, nếu hiện tại nhiều người tụ tập ở chỗ này, như vậy hắn cũng không sốt ruột ra tay, ở nguyên cốt truyện, những người ra tay trước ý đồ tranh đoạt “Bảo vật” ở đáy biển tất cả đều có kết cục của pháo hôi, ngược lại là Tuân Nhiên Đô đuổi tới cuối cùng được chỗ tốt lớn nhất.

Lúc này đây, Tô Duệ cũng muốn chờ Tuân Nhiên Đô tới.

Tốt nhất, có thể mượn tay của hải yêu Đồ Mi giết hắn……

Những ngày như vậy thoảng qua, ở một tháng sau, Tuân Nhiên Đô rốt cuộc mang theo Diệp Ngọc Kỳ cùng Tô Chân Chân bước lên thành phố này.

Người khác đều vì hải yêu kia cùng “Bảo tàng” dưới đáy biển mà đến, mà Tuân Nhiên Đô lúc này lại chỉ vì “Nữ quỷ” kia mà đến……

Lúc này Tô Chân Chân so sánh với mấy tháng trước đã có biến hóa vô cùng lớn, cô ta hiện tại đã là nữ nhân của Tuân Nhiên Đô, mà được nguyên âm chi lực trong thân thể Tô Chân Chân, tu vi của Tuân Nhiên Đô càng thêm tăng tiến, dọc theo đường đi, Tuân Nhiên Đô chém giết không ít quỷ quái thanh danh đại chấn, hơn nữa có Tô Chân Chân biết rõ cốt truyện, Tuân Nhiên Đô không chút cố sức nào tìm được cha mẹ ruột của mình, còn có anh trai cùng em gái.

Gia đình Tuân gia đối với con trai mất tích mà tìm lại được của mình tự nhiên thực thích, đối với con dâu Tô Chân Chân xinh đẹp lại biết ăn nói cũng đặc biệt vừa lòng.

Tóm lại, nam chủ đại nhân một bên thăng cấp đánh quái một bên ôm mỹ nhân, cuộc sống gia đình tự nhiên vô cùng thích ý.

Chỉ là, mỗi lần nửa đêm bừng tỉnh, Tuân Nhiên Đô vẫn sẽ trong lúc vô tình nhớ tới một ngày kia của mình, đoán trước thấy đầy trời huyết quang.

Tâm hắn, vẫn ẩn ẩn bất an ——

Nhất định

Lúc này đây nhất định phải giết cô ta!

Chính là mang tâm tình như vậy, Tuân Nhiên Đô dọc theo đường đi càng thêm khắc khổ tu luyện, điên cuồng tăng lên tu vi của mình bộ dáng hắn vất vả nghiêm túc như vậy, Diệp Ngọc Kỳ nhìn cũng có chút đau lòng.

Nếu không phải trong lòng cô đã có Mã sư huynh, Diệp Ngọc Kỳ cảm thấy nam nhân giống như Tuân Nhiên Đô như vậy, tuyệt đối sẽ là một sự lựa chọn làm chồng không tồi……

Mã sư huynh.

Nghĩ đến Mã Việt phong hoa tuyệt đại Mã Việt, trong lòng Diệp Ngọc Kỳ càng thêm ngũ vị tạp trần, Mã sư huynh tài giỏi như vậy, làm sao sẽ bị một con nữ quỷ mê hoặc chứ? Nhất định là nữ quỷ kia thừa dịp Mã sư huynh cùng Mạc Hàn đấu pháp mà tấn công, mới có thể mê hoặc tâm trí hắn.

Một ngày nào đó Mã sư huynh sẽ tỉnh táo lại, hắn nhất định sẽ.

Nghĩ như vậy, Diệp Ngọc Kỳ lại không tự chủ được cầm chặt chiếc túi trong tay.

Tuân sư huynh nói qua, có đồ vật như vậy, là có thể cứu Mã sư huynh.

Lúc này đây, nhất định phải làm cho nữ quỷ kia hồn phi phách tán ~

~~~~~

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện