Edt: Mítt
~~~~~~~
Trong hoàng thành đang động phòng hoa chúc, phủ trưởng công chúa cũng vô cùng ấm áp.
“Vợ.”
Tô Duệ dùng ngón tay vòng quanh sợi tóc Tô Vãn.
“Hôm nay nàng đưa cho Nguyệt Thanh túi gấm, là nàng làm?”
“Hửm?”
Tô Vãn mơ mơ màng màng lên tiếng.
“Chàng thích sao? Vậy ngày mai ta kêu Trương mụ làm thêm mấy cái cho chàng, tay nghề của bà ấy đặc biệt tốt, cái này mà đem đến cẩm tú phường bán, phỏng chừng có giá trị năm lượng bạc!”
Tô tướng quân:……
Cho nên nói cái túi gấm kia được Nguyệt công tử cả đời trân quý thật ra chỉ có giá năm lượng bạc sao?
Được rồi, người không biết chân tướng thật ra cũng rất hạnh phúc ~
Ngày hôm sau, Tô Vãn cùng với Tô Duệ đến khuya mới rời giường, đại hôn của bệ hạ đến tận ba ngày, toàn bộ quan viên trong kinh đô cũng nghênh đón được ba ngày nghỉ khó có được.
“Lưu Oanh?”
Tô Vãn thức dậy liền nhịn không được nhẹ gọi một tiếng, nha đầu Lưu Oanh này thật là không đáng tin cậy, đột nhiên thật hoài niệm Bích Lạc ~
“Điện hạ!”
Lúc này một thân ảnh mảnh khảnh như gió vọt vào phòng.
Ách.
“Bích Lạc?”
Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ của Bích Lạc, Tô Vãn ngẩn ra một chút: “Ngươi trở về khi nào?”
“Hồi điện hạ, nô tỳ đã trở về tối hôm qua, bởi vì lúc ấy thời gian quá muộn, nô tỳ không dám quấy rầy người với Thái úy đại nhân.”
Nghe Tô Vãn hỏi chuyện, Bích Lạc lập tức cung kính trả lời.
“A? Còn Lục Trường Ca thì sao?”
Tô Vãn một bên sửa sang lại vạt áo của mình, một bên cười tủm tỉm hỏi.
Nghe Tô Vãn nhắc tới tên Lục tướng quân, Bích Lạc không tự chủ được cười ngây ngô một chút.
“Tướng quân hắn hồi phủ sửa sang lại hành trang, buổi chiều liền đến phủ trưởng công chúa cầu thân.”
“Hả?”
Tô Vãn nhướng mày: “Hắn là cầu thú hay là cầu gả?”
“Chuyện này……”
Nghe vấn đề của Tô Vãn, Bích Lạc ngây ra một lúc: “Nô tỳ không biết, tất cả đều nghe theo trưởng công chúa phân phó.”
Lấy thân phận của Lục Trường Ca cầu thú cũng không quá, nhưng nếu chủ tử là Tô Vãn không đồng ý, hắn cũng chỉ có thể cầu gả?
Lại nói tiếp, Tô Vãn đối với Lục Trường Ca người này vẫn luôn chỉ nghe kỳ danh không thấy người, hôm nay cô liền tới nhìn xem Lục Trường Ca này rốt cuộc là nhân vật như thế nào.
Vì tránh hiềm nghi, Tô Duệ ở phủ công chúa ăn xong bữa cơm, liền một mình hồi phủ Thái úy, hiện giờ quan hệ của hắn và Tô Vãn cũng chỉ có nhóm tâm phúc của phủ công chúa biết được, còn Phong gia đến Phong phu nhân cũng không biết một tia tiếng gió.
Nhưng mà, thời gian dài như vậy đều đến đây bằng cách này, Tô tướng quân cũng cảm thấy đoạn thời gian này không kém lắm.
Buổi trưa vừa qua khỏi, Lục Trường Ca liền ăn mặc chỉnh tề mang theo bái thiếp đi tới bên ngoài cửa phủ trưởng công chúa.
Thân là dòng chính của Tô Mạn, Lục Trường Ca vẫn là lần đầu tiên lấy thân phận cá nhân tới cửa phủ trưởng công chúa, lại nói tiếp tâm tư của Lục tướng quân cũng thật phức tạp!
Cái này nhân sinh như diễn, mà không có kịch bản...
Lần này trước khi hồi kinh Lục Trường Ca chỉ là một lòng nghĩ đến tham gia đại hôn của bệ hạ, sau đó lại ở kinh thành ngốc thêm một chút thời gian, ở bên cạnh người nhà của mình, ai biết ở nửa đường sẽ gặp được Bích Lạc mai phục.
Nhắc tới Bích Lạc, tâm tình Lục Trường Ca càng thêm phức tạp, hắn đường đường là Đại tướng quân, lãnh binh trăm vạn giết người vô số, cuối cùng thế nhưng sẽ bị một nữ nhân tính kế.
Khụ khụ, cái này đương nhiên là mình cũng hoàn toàn không có hại.
Thật ra Lục Trường Ca người này rất đơn giản, hắn thuộc về loại người vô cùng chính trực, ngươi tốt với ta thì ta cũng sẽ đối tốt với ngươi.
Hiện tại Bích Lạc đã là người của hắn, Lục tướng quân cảm thấy bản thân là một nam nhân phải chịu trách nhiệm đúng không?
Nhưng mà, tới cổng lớn phủ trưởng công chúa, Lục Trường Ca lại thấp thỏm, cho dù hắn nguyện ý nghênh thú Bích Lạc, nhưng trưởng công chúa sẽ đồng ý sao?
Dựa theo quy củ của Loan Phượng Quốc, Bích Lạc cũng là nữ quan tam phẩm, tuy rằng chức quan thấp hơn mình, nhưng nàng có trưởng công chúa chống lưng, lại thân là nữ nhân, nếu trưởng công chúa không đồng ý gả nàng, chẳng lẽ muốn Đại tướng quân như mình phải gả thấp sao?
Nghĩ vậy một chút, Lục Trường Ca rối rắm, cuối cùng vẫn là bước đi vào cửa lớn phủ trưởng công chúa……
Phủ trưởng công chúa, phòng khách.
Tô Vãn mặc một thân cung váy màu tím sậm, mặt đầy tươi cười nhìn Lục Trường Ca ngồi ở phía dưới sắc mặt thấp thỏm.
“Lục tướng quân, ngươi đang nói đùa với bổn cung đúng không? Ngươi yêu cầu cưới Bích Lạc, ngươi có cái tư cách gì ở trước mặt bổn cung nói ra hai chữ cầu thú này?”
Nghe Tô Vãn nói, sắc mặt Lục Trường Ca khẽ biến, trưởng công chúa kiêu ngạo khắc nghiệt cũng không phải ngày một ngày hai, thật ra hắn cũng đã sớm chuẩn bị tâm lý.
“Điện hạ!”
Lục Trường Ca chậm rãi đứng dậy, ngẩng đầu nghiêm túc nhìn Tô Vãn ngồi ở trên cao.
“Nếu điện hạ chịu thành toàn, hạ quan tự nhiên vô cùng cảm kích, nếu điện hạ cảm thấy việc này không ổn, như vậy…… Hạ quan nguyện ý gả thấp.”
“Sao?”
Nghe Lục Trường Ca nói, mắt phượng Tô Vãn hiện lên một tia ý cười: “Lục Trường Ca, ngươi chính là Đại tướng quân đương triều, ngươi thân là một nam nhân huyết chiến sa trường,
thật sự chịu ủy khuất gả thấp sao?”
“Không có gì ủy khuất hay không ủy khuất, hạ quan nguyện ý chịu trách nhiệm với Bích Lạc, chỉ cần hai người ở bên nhau, gả hay cưới lại có gì khác nhau?”
Đối với việc này, Lục Trường Ca thật ra hiểu rất rõ.
“Lục Trường Ca, nếu ngươi và Bích Lạc thành thân, chỉ sợ từ đây về sau bệ hạ sẽ không tín nhiệm ngươi nữa, điều đó ngươi đã nghĩ tới chưa?”
Tô Vãn nhìn chằm chằm đôi mắt Lục Trường Ca, tiếp tục truy vấn một câu.
Bệ hạ……
Lục Trường Ca chần chờ một chút: “Ta dấn thân vào chiến trường chỉ vì báo quốc, cho dù sau này không làm tướng quân, làm một tiểu binh cũng giống nhau thôi!”
“Tốt!”
Tô Vãn đứng dậy dùng sức vỗ vỗ tay: “Lục tướng quân, Bích Lạc không có nhìn lầm ngươi, bổn cung cũng thật yên tâm đem nàng gả thấp cho ngươi, thật ra ngươi nói không sai, chỉ cần hai người ở bên nhau, tâm ý tương thông, gả cùng cưới căn bản không có gì khác nhau.”
“Điện hạ?”
Thấy Tô Vãn thống khoái đáp ứng muốn đem Bích Lạc gả thấp cho mình như thế, làm Lục Trường Ca rất là ngoài ý muốn, đương nhiên lúc này vừa mới hồi kinh Lục Trường Ca còn chưa có nghe qua đoạn tình yêu bi kịch vui buồn lẫn lộn của trưởng công chúa, sau khi Lục Trường Ca biết chuyện của Tô Vãn cùng với Nguyệt Thanh, cũng không thể không cảm thán một câu - trưởng công chúa thật là người có cá tính, mọi người trước kia đều trách oan nàng……
Sau khi tin tức Bích Lạc và Lục Trường Ca muốn thành thân từ phủ trưởng công chúa truyền ra, toàn bộ quan viên trong kinh thành đều sợ ngây người, nói cho cùng Lục Trường Ca chính là dòng chính của bệ hạ, hiện giờ lại cưới người của trưởng công chúa, việc này nhìn thế nào cũng cảm thấy rất có huyền cơ.
Vừa mới đại hôn xong, Tô Mạn đáng lí ra đang rất xuân phong đắc ý, nhưng khi biết được tin tức Lục Trường Ca muốn nghênh thú Bích Lạc, lập tức cả người nàng đều không tốt.
Đừng nói Lục Trường Ca là nam nhân mà nàng rất thưởng thức, cho dù là một Đại tướng quân bình thường cũng không thể để hắn rơi vào trận doanh của Tô Vãn!
Vì chuyện này, Tô Mạn mấy phen truyền Lục Trường Ca tiến cung nghị sự, nàng muốn đánh mất suy nghĩ nghênh thú Bích Lạc của Lục Trường Ca, nhưng Lục Trường Ca người này vốn dĩ quá mức chính phái cố chấp, cho dù Tô Mạn nói như thế nào, hắn cũng không chịu từ bỏ hôn sự, cuối cùng vì làm cho Tô Mạn an tâm, Lục Trường Ca dứt khoát ngay tại Ngự Thư Phòng cởi bỏ quan phục, từ quan rời đi……
“Rầm.”
Thời điểm Nguyệt Thanh đi vào thanh ninh cung, Tô Mạn đang sắc mặt âm trầm đem một chén trà ném trên mặt đất: “Một đám phế vật!”
“Bệ hạ bớt giận!”
Trong cung điện, một đám nội thị đang quỳ sát xuống đất, Tô Mạn đang muốn tiếp tục phát hỏa, thấy Nguyệt Thanh đi vào, nàng liền thu liễm ánh mắt phất phất tay, cho tất cả bọn họ đều lui xuống.
“Bệ hạ, còn đang vì chuyện của Lục tướng quân mà tức giận?”
Nguyệt Thanh tiến lên vài bước, ánh mắt ôn hòa nhìn Tô Mạn. Mà Tô Mạn nghe hắn nói, nhịn không được cười lạnh.
“A, cũng không biết Lục Trường Ca bị người của phủ công chúa rót canh mê hồn gì, thế nhưng cam nguyện từ quan cũng muốn nghênh thú Bích Lạc! Thật là không biết tốt xấu, uổng phí trẫm vẫn luôn coi trọng thưởng thức hắn như vậy! Trẫm thật sự muốn nhìn xem, hắn hai bàn tay trắng, còn lấy cái gì đi phủ trưởng công chúa cầu thú!”
Tô Mạn đoán chắc tất cả điều này đều là âm mưu của Tô Vãn, nếu Lục Trường Ca đã không còn tác dụng, nàng ta vẫn sẽ đem tâm phúc Bích Lạc của mình gả thấp cho hắn sao?
Tuyệt đối không có khả năng này!