Edt: Mítt
~~~~~~
Tiêu Thanh đứng ở cửa lớn nhà Tô Vãn, nhìn tất cả trong phòng vẫn là bộ dáng mà hắn quen thuộc.
Cái phòng này trước kia hắn đã tới rất nhiều lần, nói thật là hắn cũng chưa từng qua đêm ở chỗ này, mà hiện tại Tô Vãn thế nhưng để Nhan Mộ Bạch ở nơi này……
Tóm lại, Tiêu Thanh luôn cảm thấy hụt hẫng trong lòng, trong lòng nghĩ muốn tác hợp cho bọn họ, nhưng tận mắt thấy bọn họ ở trước mặt mình thật không trong sáng, đây tuyệt đối là hai loại cảm giác hoàn toàn trái ngược, cho nên hôm nay hắn vội vội vàng vàng xử lý thủ tục xuất viện, sau đó lại từ thẻ ngân hàng của Tiêu Tình lấy một ít tiền, canh thời gian biết Tô Vãn tan làm hắn mới lại đây.
“Tiêu tiểu thư, cô làm sao lại tới đây?”
Lúc này Tô Vãn cũng từ bên bàn ăn đứng dậy đi tới cửa: “Nếu đã tới thì vào trong ngồi đi? Ăn cơm không?”
“À, tôi ăn rồi, hai người đang ăn cơm sao, hai người tiếp tục đi, tôi…… Tôi ngồi một lát rồi đi.”
Tiêu Thanh vừa vào cửa liền ngồi ở trên sô pha, đờ mờ, sô pha này lúc trước lão tử cũng hùng một nửa số tiền đấy.
Tưởng tượng đến những chuyện đã qua, Tiêu Thanh lại cảm thấy phiền muộn vô cùng..
Trên thế giới này khoảng cách xa xôi nhất không phải sống hay chết, mà là em cho rằng tôi đã chết nhưng tôi lại lấy thân phận của một người khác sống sờ sờ đứng ở trước mặt em ~
Đờ mờ, hơn nữa lấy thân phận hiện tại của hắn cũng chỉ có thể cùng Tô Vãn phát triển một chút tình bạn thân thiết mà thôi?
Haizzz ~
Thoáng nhìn Tiêu Thanh một mình ngồi ở trên sô pha nhìn lên 45 độ ưu thương, Tô Vãn nhịn không được hắng giọng nói với Tô Duệ.
“Mộ Bạch à, công ty của bọn em ngày mai có một bữa tiệc, yêu cầu mỗi người đều phải mang theo người nhà, ngày mai anh có thời gian không? Nếu không anh giả làm bạn trai của em một chút? Thuận tiện còn có thể ăn miễn phí một bữa cơm.”
“Tô, Tô tiểu thư, như vậy không tốt lắm đâu?”
Không chờ Tô Duệ trả lời, Tiêu Thanh trên sô pha đã nhanh chóng đứng dậy, ánh mắt sáng quắc nhìn Tô Vãn: “Khụ khụ, ý tôi là cô nếu tìm người giả mạo lỡ như bị lãnh đạo hay đồng nghiệp phát hiện, không tốt, không tốt.”
“Vậy thì có sao?”
Nghe Tiêu Thanh nói, Tô Duệ để đũa xuống.
“Chẳng lẽ Tiêu tiểu thư cảm thấy Nhan Mộ Bạch tôi không thích hợp?”
Tiêu Thanh:……
Truyện được đăng duy nhất trên wattpad
[HBNmoemoe]
Cậu nha thật ra cũng có một khuôn mặt soái ca, đáng tiếc cậu lại không cầu bao dưỡng vậy có một khuôn mặt đẹp trai như vậy để làm gì, cũng không thể thay cơm ăn ~
Tuy rằng ở trong lòng phun tào, Tiêu Thanh vẫn hướng về phía Tô Duệ cười cười: “Mộ Bạch anh đẹp trai như vậy, đương nhiên hợp, đương nhiên hợp!”
“Vậy không phải được rồi sao?”
Tô Duệ dựa vào trên ghế, vẻ mặt than thở.
“Hiện tại ngày tháng trải qua không quá tốt, có thể trộn lẫn ăn một bữa tiệc lớn thì cứ trộn lẫn mà ăn, lại nói trước kia tôi nghe A Thanh nói qua mấy người đồng nghiệp trong công ty của Tiểu Vãn đều là đôi mắt danh lợi, trước kia không ít lần chèn ép A Thanh, lần này tôi nói gì cũng phải vì cậu ấy lấy ra một hơi!”
Nghe Tô Duệ nói, ánh mắt Tiêu Thanh sáng ngời, đúng vậy! Mình làm sao lại quên mất việc này?
Cho nên nói vẫn là Nhan Mộ Bạch hiểu mình nhất là anh em thân thiết với mình nhất, mình thế nhưng còn hoài nghi hắn ——
Tôi có tội, tôi sám hối, Mộ Bạch, tôi thực xin lỗi cậu ~
Nghĩ đến đây, Tiêu Thanh lập tức từ túi xách của mình lấy ra một chồng tiền: “Đây, Mộ Bạch cái này là tôi tài trợ cho anh, ngày mai chúng ta đến trung tâm mua một bộ quần áo mới, phối một thân đẹp trai, đàn ông ấy à, cũng cần phải sửa soạn lên! Còn anh chỉ cần sửa soạn một chút tuyệt đối không kém hơn minh tinh.”
Nghe Tiêu Thanh nói, Tô Duệ tựa hồ sửng sốt một chút, ngay sau đó có chút xấu hổ gãi gãi đầu.
“Tiêu tiểu thư, tôi làm sao có thể dùng tiền của cô được? Cái này không được, không được, tuyệt đối không được!”
“Làm sao không được?”
Nhìn thấy Tô Duệ cự tuyệt, Tiêu Thanh lập tức không vui: “Tiền của tôi còn không phải là tiền của cậu, cậu còn khách khí với tôi cái gì?”
A.
Lời vừa ra khỏi miệng, bản thân Tiêu Thanh cũng cảm thấy có chút không thích hợp, mà Tô Vãn một bên lại nháy đôi mắt hơi hơi mỉm cười.
“Ha hả, cái kia, hai người cứ tùy tiện nói chuyện đi! Tôi vào phòng bếp rửa chén, các người coi như tôi không tồn tại là được ~”
Tiêu Thanh:……
Tô Duệ:……
Chờ đến khi Tô Vãn đi vào phòng bếp, Tiêu Thanh lúc này mới xấu hổ nhìn Tô Duệ: “Mộ Bạch à, tôi, không phải ý kia…….”
Đờ mờ, lão tử chỉ xem hắn như là anh em được chứ?
“Tiêu tiểu thư!”
Lúc này Tô Duệ đột nhiên đứng dậy, đi từng bước tới trước người Tiêu Thanh, vốn dĩ vóc dáng Tô Duệ đã rất cao, hiện tại Tiêu Thanh biến thành phụ
nữ càng thấp hơn một cái đầu so với Tô Duệ, nhìn thấy hắn đi thẳng tới trước mặt mình, Tiêu Thanh theo bản năng lui về phía sau một bước: “Anh, anh làm cái gì?”
“Tiêu tiểu thư, không phải cô……” Tô Duệ nheo nheo mắt, cố ý kéo dài thanh âm.
“Không phải cô thích tôi chứ?”
“Đờ mờ!”
Tiêu Thanh nhịn không được chửi tục một câu: “Lão tử làm sao sẽ thích đàn ông!”
A, hình như lại không cẩn thận nói sai gì rồi đúng không?
“Khụ khụ, ý tôi là, tôi không thích anh, anh đừng hiểu lầm!”
Tiêu Thanh xấu hổ giải thích, nghe hắn nói, ánh mắt Tô Duệ chợt lóe: “Hửm? Thì ra Tiêu tiểu thư cô thích phụ nữ à? Điều này cũng không sao, nữ với nữ thì đã sao, nước ngoài còn cho phép kết hôn đấy? Cô yên tâm tôi tuyệt đối không kỳ thị cô, nhưng mà…… cô chạy đến đây, có phải cô thích Tô Vãn hay không? Tôi nói cho cô biết, Tô Vãn cô ấy thích đàn ông, cô ấy không thích phụ nữ, cô vẫn là chết tâm này đi!”
Tiêu Thanh: Ô ô ô, lão tử đương nhiên biết cô ấy thích đàn ông ~
Nhưng mà…… nữ với nữ.
Tiêu Thanh đột nhiên ánh mắt sáng ngời!
Mình làm sao lại không nghĩ tới chứ? Mình không thể biến trở về thành đàn ông, nhưng mình vẫn như cũ có thể quen bạn gái mà!
Lấy điều kiện bề ngoài hiện tại này của mình, hơn nữa còn có tài lực của Tiêu gia, đừng nói tùy tiện tìm một cô bạn gái nhỏ, cho dù là tiểu minh tinh cũng có thể đó!
“Mộ Bạch à! Anh thật là anh em tốt của tôi mà!”
Tiêu Thanh giờ này khắc này nhịn không được giơ tay chụp bả vai Tô Duệ: “Tôi che dấu sâu như vậy cũng bị anh phát hiện? Không sai, thật ra tôi chính là một người thích phụ nữ.”
Tô Duệ:……
Cô nha kĩ thuật thuận theo ý người khác đúng là level MAX mà ~
"Ha hả.”
Tô Duệ cười cười với Tiêu Thanh.
“Tôi nói đúng mà, lần đầu tiên nhìn thấy Tiêu tiểu thư tôi cảm thấy mặt mày của cô ẩn chứa anh khí, tính cách lại không thua đấng mày râu! Đúng rồi, hiện tại cô có bạn gái chưa?”
“À thì, còn chưa có, chủ yếu là yêu cầu của tôi tương đối cao.”
Tiêu Thanh vung tóc dài làm ra vẻ cao lãnh, thật ra nội tâm của hắn sớm đã chạy mất rồi, lúc này hắn cũng đã quên hỏi quan hệ của Nhan Mộ Bạch và Tô Vãn, vội vàng hàn huyên với Tô Duệ vài câu, hắn liền xoay người rời đi.
Chờ Tô Vãn từ trong phòng bếp ra tới, Tiêu Thanh sớm đã không còn bóng dáng.
“Tiêu Thanh đâu?”
Tô Vãn nhìn nhìn một chồng tiền trên bàn kia lại nhìn nhìn Tô Duệ, không tự chủ được hỏi một câu.
“Đi rồi, ừm, phỏng chừng là đi hộp đêm tìm phụ nữ rồi.”
“Hắn sao? Còn tìm phụ nữ?”
Tô Vãn nhịn không được mắt trợn trắng, hắn tìm phụ nữ? Hắn đừng bị người khác tìm là đã thắp nhang cảm tạ rồi.
Tô Duệ tự nhiên biết Tô Vãn suy nghĩ cái gì, hắn nhịn không được hướng về phía Tô Vãn thần bí chớp chớp mắt: “Yên tâm đi, hắn tuyệt đối không thiệt thòi được, đúng rồi, em xem tiền này không lấy cũng uổng, nếu không ngày mai anh mang em đi mua sắm?”
“Giữ đi!”
Tô Vãn đi đến trước bàn ăn thu tiền lại.
“Chúng ta hiện tại thuộc về kéo thấp GDP, là dân chúng nghèo khổ của tổ quốc, không cần phải xa xỉ lãng phí, lãng phí đáng xấu hổ biết không?”
“Ừ.”
Nghe vợ mình nói, Tô tướng quân nhịn không được gật gật đầu, đúng! Người thường, hắn phải làm một người thường.
“Vậy ngày mai bữa tiệc ở công ty của em anh mặc cái gì đây?”
Mặc cái gì?
Tô Vãn ngoái đầu lại liếc nhìn Tô Duệ một cái: “Chồng à, anh mặc cái gì cũng được, đương nhiên không được mặc đồ gợi cảm ~”
Tô Duệ:……
Tô Tiểu Vãn, em lại nghịch ngợm, tới tới tới, hai chúng ta tới phòng ngủ, anh và em nói chuyện nhân sinh ~