Edt: Mítt
~~~~~~
Nghe Tô Duệ nói, sắc mặt Tiêu Thanh càng khó coi --
Nhan Mộ Bạch cậu chuyên môn bổ đao đúng không?
Mà Cố Thư Hành không hổ là bác sĩ, nghe Tô Duệ nói hắn thế nhưng còn nghiêm trang gật gật đầu: "Đây là đau bụng kinh, Tiêu Tình cô mỗi tháng đều đau như vậy sao? Mỗi lần đau liên tục bao lâu?"
Tiêu Thanh:......
Lão tử biết cái quỷ á!
Thấy Tiêu Thanh không nói lời nào, Cố Thư Hành nhíu nhíu mày: "Nếu không cô lên giường nằm xuống, tôi xem giúp cô."
"Gì?"
Nghe Cố Thư Hành nói, Tiêu Thanh lập tức nhảy dựng lên: "Tôi không cần anh quản, anh là cái tên sắc lang, anh không phải bác sĩ khoa ngoại sao? Anh biết cái gì?"
Cố Thư Hành:......
"Ngoại khoa là chuyên môn của tôi lúc tốt nghiệp còn tôi lúc học y khoa nội khoa ngoại còn khoa phụ sản với khoa nhi đều phải học, hơn nữa mỗi khoa thành tích của tôi đều là điểm tối đa."
Nghe Tiêu Thanh nghi ngờ, Cố Thư Hành thế nhưng còn nghiêm trang giải thích với hắn một câu.
Có văn hóa, thật đáng sợ......
Tiêu Thanh:......
"Tóm lại! Tôi, tôi hiện tại không sao cả."
Nói xong Tiêu Thanh còn cố ý đứng thẳng thân thể, trước ngực sóng gió mãnh liệt quả thực lóe mù mắt người.
Ách.
Cố Thư Hành xấu hổ lui về phía sau một bước: "Tôi đưa cô về để dì Khương nấu nước đường đỏ cho cô uống."
Dì Khương trong miệng hắn tên là Khương Mẫn, chính là mẹ của Tiêu Tình đồng thời cũng là chị em tốt với mẹ của Cố Thư Hành.
Nghe Cố Thư Hành nói đến Khương Mẫn, Tiêu Thanh chần chờ một chút, lúc này mới tạm chấp nhận nói: "Anh, anh chờ tôi một chút! Tôi muốn đi phòng vệ sinh!"
Cái băng vệ sinh gì đó, phải thay như thế nào đây? Tối hôm qua sau khi Tô Vãn giúp mình dán vào xong, mình căn bản không nhớ rõ!
Tiêu Thanh vừa đi vừa rối rắm. Nếu không dứt khoát chờ sau khi về nhà tìm người mẹ trên danh nghĩa của mình hỗ trợ?
Có thể bị cho rằng đầu óc nước vào hay không?
Tiêu Thanh khóa chặt cửa phòng vệ sinh, sau đó cẩn thận móc ra di động của mình, khụ khụ, cái kia, có vấn đề, hỏi Baidu ~
Loay hoay nửa ngày rốt cuộc cũng thu phục được đồ vật đáng chết kia, Tiêu Thanh lúc này mới kỳ quái đi ra.
"Đi thôi!"
Thật ra, Tiêu Thanh không quá thích đi chung với Cố Thư Hành, Cố Thư Hành chính là một cục đá di động, mặt đơ lại lạnh lùng cùng với Tiêu Thanh thân là một chàng trai nghèo từ nhỏ căn bản không có bất kì tiếng nói chung gì.
Nhưng mà......
Tiêu Thanh thật ra cũng âm thầm cân nhắc nửa ngày, ở trong cái vòng sinh hoạt của Tiêu Tình, đờ mờ, lão tử cũng chỉ quen biết mỗi Cố Thư Hành!
Được rồi, dù sao thì so với một người cũng không quen biết có lợi hơn nhiều.
......
Đưa hai người xuống lầu, nhìn Cố Thư Hành lái xe rời đi, ánh mắt Tô Duệ lập loè một chút, sau đó hắn cười cười cầm tiền lẻ xoay người chuẩn bị ngồi xe buýt đi Cửu Lâm Nhai mở cửa bán hàng --
Một ngày mới tốt đẹp lại bắt đầu ~
Chạng vạng, Tô Vãn tan tầm như thường lệ, vừa vào cửa liền nhìn thấy Tô Duệ đã thay quần áo đang làm việc nhà.
Anh chồng tốt nhị thập tứ hiếu tuyệt đối không phải hư danh!
Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad
[HBNmoemoe]
"Sao hôm nay anh về sớm vậy?"
Tô Vãn nhịn không được híp mắt nhìn Tô Duệ.
Tô Duệ búng tay một cái: "Còn không phải là sợ trễ giờ bữa tiệc tối nay của lãnh đạo em sao? Em xem anh mặc đồ này thế nào? Là hàng mới trong tiệm của Đông Tử."
Áo lông màu rượu đỏ kết hợp với quần jean ôm sát chân.
Tô Vãn nhìn nhìn cách ăn mặc của Tô Duệ, Tô tướng quân anh hóa trang thật giỏi!
Trang phục như thế không khác gì sinh viên vườn trường đúng không? Tuyệt đối còn là cấp bậc đẹp trai nhất trường.
"Đặc biệt đẹp trai!"
Tô Vãn giơ ngón tay với Tô Duệ, cô quen nhìn Tô Duệ mặc tây trang hoặc là áo gió, lần đầu tiên thấy hắn ăn mặc theo phong cách thanh xuân, Tô Tiểu Vãn thật sự là hai mắt tỏa sáng.
"Em cảm thấy rất đẹp trai?"
Nghe vợ mình khen như thế, Tô Duệ lập tức cong khóe môi: "Đây đều là Đông Tử tìm giúp anh, đồ hắn tìm giúp anh chất lượng đều rất tốt, mặc ở trên người cũng rất mềm mại thoải mái không kém hơn những quần áo trước kia anh mặc bao nhiêu!"
Tô Vãn:......
Đờ mờ, kém rất nhiều có biết không? Quần áo trước kia của anh đều đặt may theo yêu cầu với cái giá là bảy con số được chứ? Có thể mua được một căn phòng nhỏ đó ~
Nhưng mà mặc Armani nhìn rất phổ thông, đây mới thật là nam thần.
"Anh chờ em một chút, em đi thay quần áo khác."
Vì xứng đôi với nam thần đẹp trai nhà mình, Tô Vãn không thể không ở trong tủ quần áo của nguyên chủ thay nửa ngày, may mắn là diện mạo nguyên chủ nhỏ xinh đáng yêu luôn đi theo lộ tuyến
hệ manh, tìm được một cái váy không tồi, Tô Vãn lại đơn giản trang điểm nhẹ, tạo hình mái tóc một chút, lúc này mới vẻ mặt tươi cười kéo Tô Duệ ra cửa.
Công ty đầu tư Hằng Vận ở bản địa không xem như là xí nghiệp lớn gì, nhưng ở trong giới đầu tư tư nhân cũng coi như là công ty khá lớn, bữa tiệc của công ty tự nhiên sẽ không ở tiệm cơm nhỏ hoặc đồ nướng BBQ ven đường, mà là được đặt ở khách sạn bốn sao trung tâm thành phố.
Thời điểm Tô Vãn và Tô Duệ đi taxi đến thì ở cửa khách sạn đã ngừng không ít xe.
Hai người đối với các loại xe hàng hiệu trên cơ bản đều miễn dịch, cũng không nhìn nhiều liền trực tiếp đi vào khách sạn, ai biết lúc này phía sau đột nhiên truyền đến một âm thanh nũng nịu.
"Tiểu Vãn? Tô Vãn, cô đã đến rồi!"
Âm thanh này đặc biệt nhỏ nhẹ mà ngọt ngào.
Được rồi, âm thanh làm ra vẻ này cũng chỉ có đại tiểu thư Khang Nhã trong phòng của bọn cô mới có.
"Khang Nhã."
Tô Vãn câu khóe môi, cười tủm tỉm quay đầu liếc mắt nhìn Khang Nhã một cái, cô ấy mặc lễ phục xa hoa, trên cổ còn đeo dây chuyền kim cương sang quý, không cần nhìn kỹ, tuyệt đối là thật.
"Tiểu Vãn, đây là bạn trai của cô sao?"
Khang Nhã hơi hơi mỉm cười với Tô Vãn, thời điểm nhìn thấy Tô Duệ thì đôi mắt đẹp chợt lóe: "Bạn trai của cô thật đẹp trai nha! Thoạt nhìn còn rất trẻ tuổi, không phải là còn đang học đại học chứ?"
"Đại học cái gì chứ, tiểu học còn chưa tốt nghiệp."
Nghe Khang Nhã nói, Tô Duệ ở một bên vẻ mặt vui cười nhún vai: "Vị này chính là Khang tiểu thư đúng không? Ở trong công ty cô đừng quên chiếu cố vợ tôi nhiều một chút nha!"
Khang Nhã:......
Vốn tưởng rằng là soái ca chất lượng tốt, đờ mờ, thì ra là bên ngoài tô vàng nạm ngọc bên trong thối rữa ~ hàng dởm.
"Ha hả."
Khang Nhã hướng về phía Tô Duệ cười cười, ngay sau đó xoay đầu đôi tay lôi kéo vị đàn ông tinh anh bên cạnh: "Đây là bạn trai của tôi Lục Thành."
"Chào hai người!"
Lục Thành mặc một bộ vest của nhãn hiệu có tiếng, mỉm cười từ trong túi của mình móc ra một tấm danh thiếp đưa tới trước mặt Tô Vãn và Tô Duệ: "Lần đầu gặp mặt, mong chiếu cố nhiều hơn.
"Ui, giám đốc chi nhánh à? Công ty các người có dùng túi xách A Bản không? Có mua nhớ tìm tôi mua, tôi giảm giá cho các người 30%!"
Tô Duệ tiếp nhận danh thiếp từ trong tay Lục Thành, sau đó nhướng mày cười tủm tỉm hỏi một câu.
Lục Thành:......
Mỗ tinh anh cảm thấy mình thật xấu hổ ~
"Ha hả. Tô Vãn, vị này của nhà cô thật hài hước."
Khang Nhã lại xấu hổ cười cười, ngay sau đó liền kéo tay Lục Thành đi về phía trước.
"Chúng tôi đi vào trước!"
Nhìn bóng dáng hai người rời đi, Tô tướng quân vẻ mặt mất mặt lắc lắc đầu: "Người nam kia còn tạm được, nữ không được."
Hẳn là nên tắt đèn ~
Tô tướng quân, anh có muốn đổi nghề đi làm MC của chương trình phi thành vật nhiễu hay không?
"Được rồi."
Tô Vãn cười trộm kéo tay Tô Duệ: "Vào đi thôi! Thời gian cũng không còn sớm, đến muộn không tốt."
Tới tầng lầu khách sạn mà công ty bao, trong đại sảnh đã ngồi không ít người.
"Tiểu Vãn, ở đây!"
Đã tìm được chỗ ngồi La Diễm thoáng nhìn thấy thân ảnh Tô Vãn lập tức đứng dậy vẫy vẫy tay với cô, chờ Tô Vãn và Tô Duệ đến gần, lúc này mới nhìn thấy bên cạnh La Diễm còn có một thanh niên trẻ tuổi đang ngồi, mà lúc này ánh mắt hắn lại đang không chớp nhìn chằm chằm Tô Vãn.
Vị này, tự nhiên chính là em họ của La Diễm tên Khâu Phong, bạn học Khâu.
~~~~~